Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1031: Kinh hồn cứu người, ta giúp ngươi tìm
Cập nhật lúc: 2025-12-01 23:10:34
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Tiểu Linh c·hết năm mươi năm, nhưng oan hồn nàng vẫn báo quan, tố cáo nhà chồng cũ là Mai Hữu Lương m·ưu s·át. Chuyện tuy chút khó tin, nhưng nhóm Lục Tầm tìm thấy hài cốt và kim trấn hồn từ lòng hồ cạn ở Nghiêu Sơn. Hơn nữa, Mai trưởng thôn - em chồng năm xưa, hiện tại là trưởng thôn - khi thấy hồn ma chị dâu và nếm mùi âm sát quấn đau đớn, sợ hãi nhận tội dám chối cãi.
Đối với Mai trưởng thôn, thà tống ngục còn an hơn ở bên ngoài chịu sự trừng phạt của oan hồn.
Có khổ chủ, h·ung t·hủ nhận tội, Lục Tầm - cận bên cạnh thánh thượng đích hỏi đến, t.h.ả.m án năm xưa nhanh chóng phá giải. Thêm việc Lục Tầm yêu cầu mời bá tánh đến dự thẩm, vụ án lập tức gây chấn động và lan truyền rộng rãi.
Lúc đó, cũng vài "tiết phụ" của Mai Gia thôn tố cáo. Hóa họ vốn tiết phụ, mà là trưởng thôn và tộc lão giam cầm, cấm cản cho tái giá.
Cái gọi là "thôn liệt phụ" thực chất chỉ là tấm bình phong che đậy tội ác tày trời, còn tàn độc hơn cả những thôn xóm bình thường.
Sự việc vỡ lở, dư luận dậy sóng, bàn tán xôn xao.
Kẻ cổ hủ ngu thì cho rằng "gái chính chuyên lấy hai chồng" mới là đức hạnh, nên đưa luật pháp Đại Phong. Người tiến bộ thì phản bác rằng đền thờ trinh tiết vốn là gông xiềng trói buộc phụ nữ, hại nhiều hơn lợi, nên tôn sùng.
Mặc cho thế gian tranh cãi, Tần Lưu Tây quan tâm đến kết cục của Mai Gia thôn nữa. Nàng dẫn Đằng Chiêu siêu độ cho những oan hồn còn vất vưởng trong thôn. Trên đường về, Kiều Tiểu Linh và nữ quỷ áo trắng cùng tìm đến nàng.
Nhìn thấy hai oan hồn thêm nghiệp chướng nhân mạng, Tần Lưu Tây trách cứ, chỉ hỏi: “Cần siêu độ cho các ngươi ?”
“Làm phiền đại sư.” Cả hai đồng thanh cúi lạy.
Tần Lưu Tây tụng kinh Bạt Khổ Vãng Sinh, oán khí họ tan biến, khôi phục hình dáng lúc c·hết, mở quỷ môn quan tiễn họ .
Một luồng công đức bay về phía nàng.
Tần Lưu Tây mím môi, thu lấy hai điểm công đức tặng ngược cho họ một ít.
Có công đức nàng tặng, dù chịu hình phạt địa ngục, khi đầu t.h.a.i họ cũng đến nỗi đày súc sinh đạo, thể một nông dân bình thường, sống cuộc đời yên bình là .
Càng đến gần cổng thành kinh sư, mày Tần Lưu Tây càng nhíu chặt, ngón tay liên tục bấm độn.
Đằng Chiêu hỏi: “Sư phụ, chuyện gì ?”
Tần Lưu Tây : “Chuyến , tính là sẽ gặp cố nhân nên mới đồng ý cùng. giờ sắp về đến kinh thành mà vẫn gặp ai cả.”
Tiểu Nhân Sâm Tinh trố mắt: “Thế hóa chuyện ngươi bắt Văn gia lập bài vị trường sinh mới chịu là lừa bịp ?”
Tần Lưu Tây bực : “Đó là thù lao đáng nhận.”
Tiểu Nhân Sâm Tinh khẩy, ngoài: “Sắp đến cổng thành kìa, khi nào ngươi tính sai ?”
Tần Lưu Tây lắc đầu: “Không sai , chắc chắn sẽ gặp cố nhân.”
cố nhân ở ?
“Người đó quan trọng lắm ?” Đằng Chiêu hỏi.
Tần Lưu Tây kịp trả lời thì thấy tiếng ồn ào náo động vọng từ phía . Nàng nhoài cửa xe . Một phụ nữ đang cưỡi con ngựa đen tuyền lao vút từ cổng thành. Roi ngựa quất liên hồi, phía mấy hộ vệ đuổi theo, miệng hét lớn "Phu nhân!".
Vị quý phu nhân do sức khỏe yếu vì trời lạnh cóng tay mà lưng ngựa chao đảo, như sắp ngã. Con ngựa đau càng chạy điên cuồng, hất bà lên xuống dữ dội.
Nhìn rõ dung mạo phụ nữ, Tần Lưu Tây cau mày. Người mà một sợi dây nhân quả liên kết với nàng.
nàng quen bà .
Nguy !
Con ngựa đau lồng lên, hai chân dựng . Người phụ nữ kịp đề phòng, hất văng khỏi lưng ngựa.
“Phu nhân!” Tiếng hét thê lương vang lên. Một cưỡi ngựa phía điên cuồng thúc ngựa lao tới.
Không kịp nữa .
Thân hình Tần Lưu Tây lao vút như một tia chớp. Nàng nhảy tới dùng khí đỡ lấy phụ nữ, nắm c.h.ặ.t t.a.y bà ngay khi bà chạm đất.
Kinh hồn bạt vía.
Biến cố bất ngờ khiến ai nấy toát mồ hôi lạnh.
Tần Lưu Tây đỡ phụ nữ vững, hỏi: “Bà chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1031-kinh-hon-cuu-nguoi-ta-giup-nguoi-tim.html.]
Đằng Chiêu và nhóm Lục Tầm cũng xuống xe chạy tới. Nhìn rõ mặt phụ nữ, Lục Tầm ngập ngừng gọi: “Tiết phu nhân?”
Đám hộ vệ đuổi kịp, vội vàng nhảy xuống ngựa quỳ rạp xin tội. Người cưỡi con ngựa cuối cùng là một nam nhân tiều tụy, râu ria xồm xoàm.
“Tiết đại nhân.” Lục Tầm chắp tay chào.
Tiết Bá Chấn thấy Lục Tầm thì đáp lễ qua loa, vội vã chạy đến bên vợ, giọng run rẩy: “Phu nhân, nàng thể tùy hứng như ?”
Giọng điệu ông chút giận dữ, nhưng phần nhiều là sợ hãi và lo lắng. Ông kiểm tra vợ một lượt : “Nàng sợ c·hết khiếp. Chúng về nhà chờ tin , hứa với nàng nhất định sẽ tìm Anh Nhi về.”
“Ta tự tìm! Anh Nhi vẫn luôn gọi , con bé sẽ sợ hãi lắm.” Tiết phu nhân năng lộn xộn: “Nó đang gọi , tìm nó.”
“Nàng lời nào.” Tiết Bá Chấn ôm chặt lấy vợ, bất ngờ chặt mạnh tay gáy bà. Tiết phu nhân mềm nhũn ngã lòng ông.
Tiết Bá Chấn bế ngang vợ lên, Tần Lưu Tây : “Không cô nương đây ở , quý danh là gì? Ơn cứu mạng nội tử, Tiết mỗ nhất định sẽ hậu tạ.”
Tần Lưu Tây phụ nữ trong lòng ông, ông, hỏi: “Con gái các m·ất t·ích ?”
Tiết Bá Chấn sửng sốt, nhưng nghĩ nhiều, cho rằng câu chuyện của vợ chồng ông.
“ .”
“Có đồ vật gì của cô bé hoặc cho sinh thần bát tự, tìm giúp cho.”
Mọi đều ngẩn .
Đây là đầu tiên thấy Tần Lưu Tây chủ động đề nghị giúp đỡ khác nhiệt tình như .
Văn Thời - mới nàng "giúp đỡ" giải quyết rắc rối - cảm thấy sự chênh lệch quá lớn. Nhà trả nợ khổng lồ, trả thêm lãi suất, còn lập bài vị trường sinh, còn đang tính cúng thêm chút tiền dầu đèn để bày tỏ thành ý.
Vậy mà giờ đây, Tiết Bá Chấn câu nào, nàng thậm chí còn rõ sự tình chủ động đòi giúp.
Tiết đại nhân rốt cuộc tích đức gì thế ?
Tiết Bá Chấn cũng cảm thấy kỳ quái, thầm nghĩ cô nương đầu óc vấn đề ?
Lục Tầm bước lên giải thích: “Tiết đại nhân, vị chính là Quan chủ Thanh Bình Quan ở Li Thành, Bất Cầu chân nhân. Nếu lệnh ái thực sự m·ất t·ích tìm thấy, ngài thể thử nhờ ngài xem .”
“ , đúng , cũng mới chịu ơn của đại sư đấy.” Văn Thời bên cạnh phụ họa.
Tiết Bá Chấn càng thêm kinh ngạc. Hai mặt ông đều , phận đều tầm thường, mà họ đều đỡ cho Tần Lưu Tây.
Đại sư ?
Tiết Bá Chấn trang phục đạo sĩ của Tần Lưu Tây, hỏi: “Tại ngươi giúp chúng ?”
“Nhân quả đưa đẩy, cũng là thiện duyên.” Tần Lưu Tây đáp một câu đầy ẩn ý.
Bởi vì nàng thấy giữa và Tiết phu nhân một sợi dây nhân quả, Tiết đại nhân cũng . Nàng nhân quả với đôi vợ chồng , thì chỉ thể là thông qua con cái của họ.
Cho nên, thực sự nhân quả với nàng, chính là vị Tiết tiểu thư đang m·ất t·ích .
(Hết chương 1031)
Thư Sách