Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1021: Cái c·hết tức tưởi nhất thiên hạ

Cập nhật lúc: 2025-12-01 00:49:05
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghe Nhất Dương đạo trưởng kể, nhóm Tần Lưu Tây đều sa sầm mặt mày. Quá tàn độc!

Máu đầu tim của năm đồng t.ử ngũ hành, nghĩa là hại c·hết năm đứa trẻ vô tội. Đợi t.h.a.i nhi thành hình, m.ổ b.ụ.n.g lấy máu, thêm một mạng nữa.

Tiểu Nhân Sâm Tinh tức giận gào lên: “Việc gì chuyện thừa thãi thế? Đã là đồng t.ử ngũ hành , uống trực tiếp m.á.u chúng nó mà sinh con luôn , còn bày đặt trồng âm t.h.a.i gì? Đằng nào cũng là lấy m.á.u uống, cần gì mổ t.h.a.i nữa? Chẳng là 'cởi quần đ.á.n.h rắm' ?”

Nhất Dương đạo trưởng chằm chằm Tiểu Nhân Sâm Tinh, cảm nhận linh khí dồi dào tỏa từ đứa trẻ choai choai , kìm nhích gần. Thơm quá, hút quá!

Tiểu Nhân Sâm Tinh cảnh giác, nhảy tót lưng Tần Lưu Tây: “Ngươi gì? Đừng đụng lão tử!”

Tên lẽ tuệ nhãn thấu chân ngàn năm nhân sâm tinh của lão t.ử chứ?

Ánh mắt Nhất Dương đạo trưởng lóe lên, giải thích: “Các ngươi cũng pháp thuật âm hiểm, nghịch thiên cải mệnh. Muốn thành công thì giấu trời qua biển. Dùng m.á.u năm đồng t.ử ngũ hành nuôi dưỡng t.h.a.i nhi trong bụng phụ nữ khác, nhân quả báo ứng sẽ do m.a.n.g t.h.a.i gánh chịu. Khi mổ lấy âm thai, dùng m.á.u ngũ hành tinh huyết đó uống , sinh quý t.ử sẽ chịu quá nhiều nhân quả.”

Thư Sách

, một khi uống , nhân quả liền thành.” Tần Lưu Tây lạnh.

Nhất Dương đạo trưởng im lặng hồi lâu, đáp: “ nhân quả, nhưng chắc chắn sẽ nặng bằng mang âm thai. Dù m.á.u đầu tim của năm đứa trẻ là năm mạng , đều dồn lên vai mang thai. Còn uống m.á.u âm thai, dù gánh nghiệp chướng, cũng chỉ là g·iết một tinh hồn thành hình, tội đến mức c·hết. Hơn nữa, trồng âm t.h.a.i cũng giống như mượn sinh cơ, trồng thành công mới thể sinh quý tử.”

Mọi trầm mặc.

Đằng Chiêu lạnh lùng : “Ngươi một đạo hạnh, chính đạo theo tà đạo, những việc thương thiên hại lý, uổng phí công tu hành.”

Nhất Dương đạo trưởng khằng khặc: “Tiểu đạo hữu, ngươi tưởng thế gian chỉ đen và trắng thôi ? Còn cả màu xám nữa đấy.”

Tiểu Nhân Sâm Tinh phỉ nhổ: “Đừng ngụy biện, tóm ngươi là đồ xa. Còn cái ả ác quận chúa nữa, đúng là một bụng d.a.o găm, ghê tởm c·hết . Thứ đó mà sinh quý t.ử thì đúng là Thiên Đạo bất công!”

Tần Lưu Tây nghĩ đến chuyện khác, hỏi: “Sao ả phương pháp tà ác ?”

“Đây là tàn quyển (sách rách) mà Tín Dương Vương phủ , cũng họ kiếm .” Nhất Dương đạo trưởng : “Thầy trò chúng phủ quận chúa cũng chỉ vì họ hứa trả tiền lớn để việc thôi.”

“Chỉ vì chút vàng bạc mà ngươi bán rẻ lương tâm? Lại còn tạo cái thứ quý t.ử âm t.h.a.i quái gở . Phi! Đáng đời lão cẩu đạo sĩ ngươi báo ứng! Làm gì , tà thuật hại , may mà ngươi con cháu, chứ thì họa lây cả đời .” Tiểu Nhân Sâm Tinh phỉ nhổ thêm phát nữa.

Nhất Dương đạo trưởng sầm mặt: “Người tu đạo cũng sống ở trần thế. Muốn tìm chu sa, giấy vàng thượng hạng, cái nào mà cần tiền mua? Trên trời rơi xuống chắc? Chu sa thượng phẩm đắt thế nào các ngươi chẳng lẽ ? Còn nữa, tìm d.ư.ợ.c liệu quý hiếm để luyện đan, trừ khi gặp cơ duyên lớn trong rừng sâu núi thẳm, còn đều bỏ tiền mua. Bần đạo tin các ngươi thanh cao đến mức trừ tà xem bói lấy tiền!”

Phi! Ở đây mà giả vờ thanh cao cái gì? Hắn tin bọn họ đến Trung Cần Bá phủ trừ tà là từ thiện công .

Khá lắm, bọn họ chặn họng !

Tiểu Nhân Sâm Tinh mặt đầy vẻ phục: “Bọn giống ngươi! Bọn là ánh sáng chính đạo, chuyên tiêu diệt lũ yêu đạo như ngươi!”

Tần Lưu Tây và Đằng Chiêu: “...”

Tuy bình thường bọn họ cũng khoe khoang, nhưng trong cảnh thì tém tém chút !

Nhất Dương đạo trưởng tức quá hóa : “Ta hết những gì cần . Xin hỏi 'ánh sáng chính đạo', thể ? Chắc 'ánh sáng chính đạo' sẽ lật lọng, tha cho một con đường sống nuốt lời chứ?”

“Cái quý t.ử âm t.h.a.i đó đang trong bụng thị th·iếp của phủ quận chúa ?” Tần Lưu Tây hỏi tiếp: “Quận mã lòng quận chúa đến thế , ả dùng huyết mạch của để tạo quý tử?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1021-cai-chet-tuc-tuoi-nhat-thien-ha.html.]

Nhất Dương đạo trưởng như : “Hắn ! Huyết mạch quý tử, một tên bạch đinh (kẻ công danh) như cũng xứng ?”

Tần Lưu Tây nheo mắt.

Tiểu Nhân Sâm Tinh ẩn ý, vẻ mặt hóng hớt hỏi: “Nghe giọng điệu , hình như thị th·iếp cắm sừng quận mã ?”

“Đã là tàn quyển của Tín Dương Vương phủ, ngươi nghĩ chỉ quận chúa chuyện ?” Nhất Dương đạo trưởng nhàn nhạt : “Tín Dương Vương phủ con dâu, nhưng để quận chúa tự sinh quý t.ử , chính là vì bản mệnh cách của nàng quý .”

Tần Lưu Tây lạnh nhạt: “Đáng tiếc tâm địa quá độc ác, cuối cùng cũng gánh nổi mệnh cách , ngược còn hại.”

Nhất Dương đạo trưởng nàng, thầm nghĩ Tư Di quận chúa sắp gặp xui xẻo, e là sẽ ứng nghiệm đây.

“Ta ?”

Tần Lưu Tây lùi vài bước, : “Tùy ngươi.”

Không đợi Nhất Dương đạo trưởng kịp vui mừng giãy giụa dậy, nàng tiếp: “Có thù báo thù, oán báo oán. Tự , đừng để oán chấp.”

Nhất Dương đạo trưởng ngẩn , hiểu nàng đang chuyện với ai. Đến khi quỷ hiện , mặt mày kinh hoàng, giận dữ hét lên: “Ngươi lật lọng!”

Tần Lưu Tây dang hai tay: “Ta , đừng bậy! Ta tha cho ngươi, nhưng nó cũng sẽ tha cho ngươi!”

Nhất Dương đạo trưởng: “...”

Thế thì khác quái gì ! Nàng rõ ràng đang chơi chữ!

Tiểu Nhân Sâm Tinh Tần Lưu Tây với ánh mắt ngưỡng mộ: Luận về độ "chó", vẫn là ngươi nhất!

Quỷ lao Nhất Dương đạo trưởng. Hắn hét lên t.h.ả.m thiết, thở yếu dần. Đến khi chỉ còn thoi thóp, Tần Lưu Tây mới bảo quỷ dừng tay.

“Tuy đây là nhân quả báo ứng, nhưng đừng tạo thêm sát nghiệp. Dù trời lạnh thế , trọng thương, sớm muộn gì cũng c·hết cóng thôi. Chúng cứ đây chờ tắt thở là !” Tần Lưu Tây xổm bên miệng hố, với Nhất Dương đạo trưởng: “Ngươi yên tâm, đợi ngươi c·hết , bọn sẽ lấp đất chôn ngươi, để ngươi phơi thây ngoài đồng . Hồn phách ngươi, sẽ nhờ quỷ sai quen đưa xuống địa ngục.”

Tiểu Nhân Sâm Tinh tặc lưỡi lắc đầu: “Ngươi kiếp chắc tích đức dữ lắm, lúc c·hết còn bọn ở bên cạnh bầu bạn.”

Đằng Chiêu: “Hời cho quá!”

Nhất Dương đạo trưởng tức đến hộc máu. Ta cảm ơn các ngươi nhiều lắm!

Khinh quá đáng! Quả thực khinh quá đáng!

Bị mấy chọc tức đến mức thở nổi, trợn trừng hai mắt, hai chân duỗi thẳng, tắt thở c·hết tươi.

Hồn phách Nhất Dương đạo trưởng lìa khỏi xác, ngơ ngác t·hi t·hể của . Hắn e là đạo trưởng c·hết tức tưởi nhất trong giới đạo môn mất thôi?

Bị chọc tức đến c·hết, quả thực thần đều phẫn nộ!

“Ta liều mạng với các ngươi!” Hồn ma Nhất Dương đạo trưởng lao về phía Tần Lưu Tây.

Tần Lưu Tây tháo một chiếc bình ngọc thu hồn khác bên hông xuống, thu gọn trong, sang với hai : “Xong , lấp đất chôn !”

(Hết chương 1021)

Loading...