Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1018: Đấu pháp cách không

Cập nhật lúc: 2025-12-01 00:38:37
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Lưu Tây đầu , thấy quỷ vốn đang chơi ngoan đất bỗng như một thế lực vô hình câu lên giữa trung. Trên nó xuất hiện vô phù văn, kim quang sắc lẹm như d.a.o cắt xé linh hồn bé nhỏ của nó thành từng mảnh, khiến nó gào thét t.h.ả.m thiết, oán khí bốc lên ngùn ngụt.

Có kẻ đang phép t·iêu d·iệt nó.

Hơn nữa, kẻ đó dùng thủ đoạn tàn độc nhất là Tán Hồn Đại Pháp (pháp thuật tan biến linh hồn). Hắn dùng linh phù trói buộc hồn phách, thi triển chú thuật biến kim quang phù văn thành lưỡi dao, băm vằm linh hồn thành ngàn mảnh nhỏ tan biến, cuối cùng là hồn phi phách tán.

Muốn thi triển thuật cách , đối phương nhất định sinh thần bát tự của quỷ . , khoảnh khắc đứa bé chào đời non nớt năm xưa cũng tính là sinh thần bát tự của nó.

Tần Lưu Tây thủ đoạn tàn nhẫn bởi quá trình đó đau đớn như tùng xẻo ngàn d.a.o (lăng trì), chắc chắn sẽ khiến oán khí của quỷ tăng vọt, đến mức lục bất nhận ( nhận ). Lúc đó, nó sẽ điên cuồng tấn công những xung quanh, và Văn thị chính là mục tiêu đầu tiên.

Văn thị đang chăm chú quỷ , thấy biến cố xảy thì sợ đến mặt cắt còn giọt máu. Tiếng quỷ thét chói tai xuyên thủng màng nhĩ khiến tai nàng đau nhói, rỉ máu.

Tần Lưu Tây đ.á.n.h một đạo thuật quyết phá tan Tán Hồn Đại Pháp, ném một lá linh phù trói chặt quỷ . Hai tay nàng múa may liên tục, đ.á.n.h mấy đạo quyết ấn lên hồn thể của nó.

“Lôi quang kích điện, tích lịch uy thanh. Hổ khiếu cấn cung, chấn lôi hao hống. Ngô kim phù đáo, thiên địa cử thanh. Địch đãng uế hung, cấp cấp như luật lệnh, sắc!”

Theo tiếng quát chói tai, một tia lôi quang giáng xuống, đ.á.n.h tan những phù văn kim quang tà ác đang bám quỷ .

Phù tan, kim quang vụt tắt.

Quỷ rên rỉ đau đớn.

Cùng lúc đó, tại một tòa nhà cao cửa rộng khác, một đạo nhân trung niên thét lên t.h.ả.m thiết, ngã vật xuống đất, hộc m.á.u liên tục. Tóc và lông mày bạc trắng từng tấc, khuôn mặt đang nhẵn nhụi bỗng chốc hiện lên chằng chịt nếp nhăn, gầm gừ trong đau đớn.

Tần Lưu Tây thu quỷ bình Dưỡng Hồn, bước nhanh đến bên Văn thị đang ôm tai rên rỉ: “Thả lỏng , châm cứu cho ngươi.”

Nàng châm kim huyệt Bách Hội và vài huyệt trọng yếu khác của Văn thị, lấy một viên t.h.u.ố.c từ túi vải cho nàng uống.

Sau khi châm cứu và uống thuốc, cảm giác đau như nứt đầu của Văn thị mới dịu đôi chút. Nàng hốt hoảng quanh, hỏi dồn: “Con ?”

“Nó b·ị đ·ánh lén từ xa, thần hồn b·ị t·hương. Ta thu nó bình Dưỡng Hồn, tịnh dưỡng một thời gian sẽ đỡ hơn.” Tần Lưu Tây giải thích.

Văn thị cuống cuồng: “Tại như ? Nó ở bên cạnh mấy năm nay xảy chuyện gì. Sao giờ mới sự tồn tại của nó thì như thế?”

Đằng Chiêu giải thích: “Hẳn là tên thiên sư pháp sự năm xưa gài trận pháp trong mộ nó. Trận pháp động chạm, liền ngay, nên mới nóng lòng đ.á.n.h nó hồn phi phách tán để diệt khẩu.”

Tần Lưu Tây trầm giọng hỏi: “Ngươi giao đấu với ?”

Đằng Chiêu gật đầu: “Vừa mở nắp quan tài nhỏ thì trận pháp kích hoạt, bên trong chôn một lá Điện Lôi Phù.”

“Có b·ị t·hương ?”

Đằng Chiêu lắc đầu, liếc Mạc Văn Bồi: “Hạ nhân c·hết một , trọng thương một .”

Loại bùa chôn trong mộ như , một khi đào lên, trận pháp kích hoạt, bùa nổ tung, mũi chịu sào chính là kẻ đào mộ.

“Trận pháp kích hoạt, đối phương định thi thuật hủy quan tài. Đồ nhi đấu với một chiêu, nhưng học nghệ tinh nên để chạy thoát.” Đằng Chiêu cúi đầu áy náy.

“Con thể đấu pháp cách với , đ.á.n.h lui , còn bảo vệ quan tài, thế là thua .” Tần Lưu Tây khen ngợi.

Tiểu Nhân Sâm Tinh bên cạnh phụ họa: “ thế, , đúng là phế vật, đến bảo vệ tiểu quỷ cũng .”

Biến cố xảy quá nhanh, còn kịp phản ứng thì quỷ khống chế .

Tần Lưu Tây Mạc Văn Bồi. Hắn đang ôm chiếc quan tài nhỏ bọc vải đen, ngây như phỗng, rõ ràng là chuỗi biến cố cho chấn động mạnh.

“Đưa nó cho .”

Mạc Văn Bồi hồn, vành mắt đỏ hoe: “Quan chủ, tại con c·hết cũng yên? Là kẻ nào thù sâu oán lớn với Mạc gia đến ?”

“Đó là việc các ngươi tự điều tra. Ta chỉ việc trong bổn phận của thôi.” Giọng Tần Lưu Tây lạnh nhạt.

Chuyện hoặc là do thói trăng hoa gây họa, hoặc là do kẻ thù truyền kiếp như . theo nàng thấy, khả năng đầu cao hơn.

Người đa tình dễ chiêu đào hoa sát.

Bị Tần Lưu Tây trúng tim đen, Mạc Văn Bồi chút hổ, đưa chiếc quan tài nhỏ cho nàng.

Lật tấm vải đen , chiếc quan tài bằng gỗ hồng mộc thượng hạng hiện . Trên nắp quan tài dán một lá bùa loang lổ, nhưng vẫn lờ mờ các đường nét.

“Quả nhiên.” Tần Lưu Tây chỉ liếc qua là nhận ngay, với Văn thị: “Đây Vãng Sinh Phù gì cả, mà là Vây Quỷ Phù (bùa nhốt quỷ).”

Tim Văn thị thắt đau đớn. Quả nhiên là nàng hại c·hết con trai .

“Vây Quỷ Phù dán lên thì thể siêu thoát, nó chỉ thể bám theo ngươi.” Tần Lưu Tây bảy chiếc đinh đóng nắp quan tài, lạnh: “Đây là đinh Trấn Hồn. Vây quỷ, khóa hồn, khiến c·hết yên. Kẻ hận ngươi thấu xương đấy.”

Chữ "ngươi" là chỉ Văn thị.

Mắt nàng đỏ ngầu, thở hổn hển từng nặng nhọc.

Tần Lưu Tây nhổ đinh Trấn Hồn lên. Không ngoài dự đoán, bên trong quan tài là một bộ xương cốt nhỏ xíu như con mèo, cũng bùa chú bọc kín mít. Và lá bùa đó là Trấn Hồn Phù.

Từng tầng từng lớp bùa chú trấn yểm, kẻ hận đến mức nào mới tay tàn độc như , khiến đứa trẻ sinh non c·hết yểu cũng đầu thai.

Tần Lưu Tây gì. Đằng Chiêu bên cạnh giải thích cặn kẽ công dụng của từng lá bùa cho hai vợ chồng . Cả hai vững, ngã xuống giường La Hán, mặt cắt còn giọt máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1018-dau-phap-cach-khong.html.]

“Hài cốt lấy . Ta sẽ dùng Tịnh Uế Vãng Sinh Chú để thanh lọc âm sát khí, đó lễ giải oan kết cho các ngươi, tụng kinh Cứu Khổ Vãng Sinh tiễn nó .” Tần Lưu Tây hỏi: “Sắp xếp như , hai dị nghị gì ?”

Văn thị nức nở: “Nó thể đầu t.h.a.i nhà ?”

Tần Lưu Tây nhàn nhạt : “Hãy dùng danh nghĩa của nó nhiều việc thiện . Hiện tại nạn dân bão tuyết khắp nơi, cũng chính là lúc cần các sức.”

“Xin theo sự sắp xếp của Quan chủ.” Mạc Văn Bồi hành lễ.

Tần Lưu Tây dùng chu sa vẽ hai lá linh phù: Giải Oan Kết Phù và Tịnh Uế Vãng Sinh Chú. Chuẩn xong, nàng tự tay đặt bộ xương cốt nhỏ lên một tấm khăn trắng, kẹp lá bùa Tịnh Uế quét qua hài cốt một , miệng lẩm bẩm niệm chú.

Mạc Văn Bồi và Văn thị mắt trần thấy, nhưng Đằng Chiêu và Tiểu Nhân Sâm Tinh đều thấy linh quang từ lá bùa lóe lên, khiến bộ xương cốt như phủ một lớp ánh sáng châu ngọc, còn chút âm khí u ám nào.

Tần Lưu Tây thả quỷ , bảo Đằng Chiêu tụng kinh Cứu Khổ Vãng Sinh. Sau đó, nàng lấy một sợi tơ hồng thắt nút, đưa đến mặt hai vợ chồng, mỗi cởi một . Nút thắt tơ hồng cởi bỏ suôn sẻ, tượng trưng cho oán kết giải, nợ nần dứt.

Theo tiếng tụng kinh trầm bổng, sát khí quỷ tan biến dần, lộ hình hài vốn : làn da trắng trẻo mũm mĩm, đôi mắt to tròn đen láy như quả nho, giống hệt Văn thị.

Tần Lưu Tây bảo quỷ : “Đi từ biệt cha , dứt bỏ trần duyên kiếp . Sau đó tạm thời ở trong bình Dưỡng Hồn của dưỡng sức, sẽ nhờ Vô Thường quen đưa con quỷ môn quan.”

Quỷ khanh khách với hai , coi như lời từ biệt, chui tọt bình Dưỡng Hồn. Nơi đó thoải mái, nó thích.

“Con ơi!” Văn thị ngất. Mạc Văn Bồi cũng mím chặt môi, nước mắt lưng tròng.

Tần Lưu Tây dùng vải lụa trắng bọc hài cốt , đặt quan tài nhỏ, đóng nắp, dùng chu sa vẽ bùa lên , phủ giấy vàng trùm vải đen . Nàng đưa cho Mạc Văn Bồi: “Xong . Chọn một nơi khác an táng . Vùng núi rừng quanh Kim Hoa Quan phong thủy tệ, thể đến đó tìm một chỗ.”

Mạc Văn Bồi nhận lấy, cảm tạ hỏi: “Xin hỏi Quan chủ, chuyện giải quyết xong, vợ chồng thể sinh con nữa ?”

Tần Lưu Tây rửa tay, đáp: “Chỉ cần điều dưỡng thỏa đáng thì tự nhiên là . con cái duyên của phu nhân mỏng, cần hết sức cẩn thận. Chuyện như chỉ thể xảy một thôi. Nếu lặp nữa, kiếp các ngươi vô vọng con đích xuất.”

Hai rùng .

Ý là nếu bắt kẻ chủ mưu, Văn thị thể sẽ tính kế như .

Tần Lưu Tây cân nhắc một lát, dựa mạch tượng của Văn thị kê một đơn thuốc, tặng thêm một lá bùa bình an đưa cho họ.

Mạc Văn Bồi mặt dày hỏi thêm: “Quan chủ thể tính giúp một quẻ xem rốt cuộc là kẻ nào hãm hại chúng ?”

Ánh mắt Văn thị cũng sáng lên hy vọng.

“Mầm tai họa là do ngươi mang đến.” Tần Lưu Tây Mạc Văn Bồi lạnh lùng : “Đứa bé là do phu nhân chủ trương bỏ , nhưng nguyên nhân sâu xa dẫn đến nông nỗi ngày hôm nay là do ngươi gieo nhân.”

Thư Sách

Lúc nãy khi lễ giải oan kết, nàng thấy sợi dây nhân quả giữa họ.

Đây là ân oán chốn hậu trạch (sân , nơi ở của thê ).

Đồng t.ử Văn thị co rút, phắt sang Mạc Văn Bồi, hai tay run rẩy.

Mạc Văn Bồi cũng ngơ ngác. Là do ?

“Đôi khi, đa tình hại hại . Hậu trạch đơn giản một chút thì sẽ bớt những tranh đấu độc ác.” Tần Lưu Tây đầy ẩn ý, dặn dò Văn thị nhiều việc thiện, chịu khó phơi nắng để xua tan âm khí, điều dưỡng cơ thể khỏe mạnh hãy tính chuyện con cái.

Xong việc, nàng dẫn Đằng Chiêu và Tiểu Nhân Sâm Tinh rời .

Trịnh đại tướng quân đợi bên ngoài mấy canh giờ, thấy Tần Lưu Tây liền hỏi thăm tình hình.

Ông từng trải qua chuyện con gái chôn sống sinh cọc (cọc sống trấn yểm), nên đối với chuyện ma quỷ thần thánh hề xa lạ. Tần Lưu Tây cũng giấu ông, kể sơ qua sự tình.

Trịnh đại tướng quân xong mấy ngạc nhiên, thở dài: “Ta cũng đoán là do mấy chuyện dơ bẩn chốn hậu trạch gây , nhưng ngờ nham hiểm đến mức . Haizz, là tranh đấu, hà tất thế? Hại c·hết đứa bé đành, còn tàn độc khiến nó siêu thoát ...”

“Lòng và mặt trời đều thể thẳng. Sự độc ác của con còn vượt xa sức tưởng tượng, thể đo lường .” Tần Lưu Tây điềm nhiên : “Hậu trạch nhiều đàn bà thì lắm thị phi thôi.”

Trịnh đại tướng quân gật gù: “Dù chuyện cũng coi như giải quyết xong. Tuy kết quả như mong đợi nhưng cũng là kết thúc hậu cho đứa bé. Còn bọn họ xử lý thế nào là việc nhà họ. Làm phiền ngài một chuyến vất vả .”

Ông lấy một túi tiền đưa cho nàng.

Tần Lưu Tây hiệu cho Đằng Chiêu nhận lấy, niệm một câu "Vô Lượng Thiên Tôn", : “Chúng còn việc, xin xuống xe ở đây. Ngài thong thả.”

(Hết chương 1018)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...