Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1009: Chứng táo uất
Cập nhật lúc: 2025-11-30 23:08:56
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Việc Thành phu nhân vạch trần chuyện Bạch phu nhân cháu nội chẳng khác nào x.é to.ạc lớp mặt nạ đạo mạo của bà , khiến bà mặt đầy phẫn uất.
“Toàn là chuyện bịa đặt hoang đường, Thành phu nhân cứ như tận mắt thấy , thật nực . Phu nhân võ đoán như thế, đủ thấy gia giáo của cô nương nhà các cũng chỉ đến thế mà thôi. Cho dù chuyện hôm nay, chúng cũng dám trèo cao.”
Bạch phu nhân cố tỏ trấn tĩnh đáp trả một câu, phớt lờ sự ngăn cản của Thành phu nhân, dắt con trai thẳng cửa.
Thành phu nhân còn đuổi theo cho lẽ, nhưng Đồng Diệu Nhi ngăn : “Đại cữu mẫu, mắt cứ lo cho Ngũ nương .”
Bạch phu nhân và con trai vội vã rời .
Thành phu nhân tuy cam lòng, ba mặt một lời với Bạch phu nhân, nhưng cũng việc nào cần kíp hơn, đành nuốt cục tức xuống.
Thư Sách
Tần Lưu Tây : “Phu nhân cứ sai đến khu Tây thành, tìm cái sân viện trồng cây phù dung trăm năm tuổi, chắc chắn sẽ thu hoạch. Bắt giặc bắt tận tay, bắt thì dù rát cổ bỏng họng, cũng chỉ coi là chuyện bịa đặt. Để phòng ngừa bọn họ ch.ó cùng rứt giậu, bêu riếu thanh danh cô nương nhà , phu nhân nên nhanh chóng mời đến xem kịch vui .”
Thành phu nhân sầm mặt, lập tức gật đầu hiệu cho bà v.ú tâm phúc bên cạnh.
Tần Lưu Tây thu hồi kim châm, châm vài huyệt vị khác, miệng lẩm bẩm một bài chúc từ ca. Biểu cảm điên loạn của Thành Ngọc Thấm dần dần dịu , ánh mắt khôi phục sự tỉnh táo.
“Ta... thế ?”
Thành phu nhân ôm lấy con gái, đau lòng giận, đ.ấ.m nhẹ lưng con vài cái: “Con bé , còn dám hỏi nữa ? Tự dưng con nổi cơn điên, dọa c·hết nương . Con với Bạch công t.ử rốt cuộc gì với ? Lúc còn vui vẻ, về phát rồ lên như thế?”
Sắc mặt Thành Ngọc Thấm biến đổi, cúi đầu, tay xoắn vặn góc áo, n.g.ự.c thót bụng hóp , tấm phần đẫy đà khẽ run rẩy.
Đồng Diệu Nhi an ủi: “Ngũ nương ngoan, đừng sợ, ở đây . Muội xem, đây là Bất Cầu đại sư, chính là từng cứu tỷ. Nếu thấy chỗ nào thoải mái, tỷ sẽ giúp .”
Thành Ngọc Thấm ngẩng phắt đầu lên, Tần Lưu Tây, giọng khô khốc: “Đại sư thể giúp gầy , giúp xinh hơn ?”
Tần Lưu Tây nhướng mày: “Tên họ Bạch lấy ngoại hình của ngươi để mỉa mai ?”
Thành Ngọc Thấm lộ vẻ đau khổ: “Ta béo thế , nam t.ử nào mà thật lòng yêu thích chứ. Hắn nữ t.ử mảnh mai cân đối mới . Hắn còn bảo với hình của , nên mặc quần áo màu sắc sặc sỡ, trông càng đô con hơn. Hắn còn ...”
“Đồ khốn nạn! Hắn lời thối tha! Con béo thì ? Con ăn hết gạo nhà mà dám chỉ trỏ? Gia giáo nhà họ Bạch thật đấy, uổng công cứ tưởng là t.ử tế, hóa chỉ là tên ngụy quân t.ử nông cạn! Phi!” Thành phu nhân đau lòng mắng nhiếc.
Thành Ngọc Thấm nước mắt lưng tròng: “ nương ơi, chỉ thế. Mẫn nhi biểu cũng bảo con quá béo, quần áo mặc con trông cứ như cái bao tải. Nó còn bảo n.g.ự.c con to quá, trông lẳng lơ, đeo trang sức hình tròn thì mặt càng tròn hơn.”
Thành phu nhân tức đến run : “Nó bậy bạ! Người tâm địa dơ bẩn cái gì cũng thấy dơ bẩn. Sao con với nương sớm? Thảo nào mấy bộ quần áo trang sức mới nương thưởng cho con, thấy đều ở chỗ nó, hóa là nó lừa gạt lấy của con ?”
Thành Ngọc Thấm khổ: “Dù con mặc cũng chẳng . Bọn họ đều chê con béo, bảo con đóng ghế trong phòng to hơn một chút, thì . Khó khăn lắm Mẫn nhi biểu mới bày cách cho con ăn ít , gầy một vòng, nhưng ăn hai ngày là béo như cũ. Giờ con bắt đầu nhịn ăn, nương ơi, con khổ quá.”
Thành phu nhân ôm con theo: “Con ngoan, của con. Ăn ngủ là tiên, bọn họ ghen tị với con đấy. Con càng để ý lời bọn họ thì bọn họ càng đà lấn tới.”
Đồng Diệu Nhi đau đầu. An ủi kiểu gì thế ?
Quả nhiên, xong lời , Thành Ngọc Thấm càng thêm tủi .
Nàng thà tiên còn hơn chịu cảnh béo thế . Nhất là khi nam t.ử , nàng theo bản năng thu vai hóp ngực, sợ chằm chằm vòng một đẫy đà của .
“Kinh nguyệt của ngươi đều, cũng là do ăn uống kiêng khem giảm cân gây ?” Tần Lưu Tây lên tiếng: “Ta xem mạch tượng của ngươi, hư hàn tổn thương, đàm thấp ứ trệ. Có mỗi hành kinh đều tắc nghẽn, lượng kinh nguyệt ít ?”
Thành Ngọc Thấm đỏ bừng mặt.
“ là như . Gần nửa năm nay, nguyệt tín của tiểu thư thất thường, b.ăn.g v.ệ si.nh cũng chẳng dùng đến mấy, giống nữa.” Vân Quất, nha cận của Thành Ngọc Thấm, chen .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1009-chung-tao-uat.html.]
Thành phu nhân giận dữ: “Chuyện lớn như báo cho ?”
Vân Quất vội quỳ xuống.
“Là con cho . Cũng chẳng gì to tát, ít một chút cũng đỡ phiền phức.” Thành Ngọc Thấm kéo tay áo Thành phu nhân.
Tần Lưu Tây lắc đầu: “Ngươi mới đến tuổi cập kê mà kinh nguyệt rối loạn, tuyệt đối chuyện . Tình trạng ảnh hưởng lớn. Thứ nhất là về sức khỏe, dễ dẫn đến t.ử cung lạnh, khí huyết đều hư, da dẻ xỉn màu, nổi mụn, nám. Khi hành kinh sẽ đau bụng dữ dội, đau lan cả thắt lưng, chắc chính ngươi cũng cảm nhận .”
Sắc mặt Thành Ngọc Thấm tái .
“Thứ hai là ảnh hưởng đến tinh thần. Kinh nguyệt đều tức là âm dương mất cân bằng, dẫn đến chứng táo uất (trầm cảm kích động), hỏa khí bốc lên, đàm thấp tích tụ. Hơn nữa, ngươi vốn mất tự tin vì lời lẽ của khác, suy nghĩ lo âu, nên khi tác động từ bên ngoài, đầu óc sẽ choáng váng, trạng thái lúc ngất lúc điên. Sự điên cuồng bộc phát bất chợt , trong mắt ngoài, trông chẳng khác gì ác quỷ nhập .”
Mọi đều trắng bệch mặt. Vừa Thành Ngọc Thấm chẳng phát điên ?
Tần Lưu Tây tiếp tục: “Chứng gọi là 'táo cuồng trí uất'. Nếu cứ để tình trạng kéo dài, bệnh sẽ ngày càng nặng, giả điên cũng thành điên thật đấy.”
Thành phu nhân kinh hãi kêu lên một tiếng, suýt ngã quỵ.
Thành Ngọc Thấm rúc lòng Đồng Diệu Nhi, run lẩy bẩy, mặt đầy sợ hãi.
Đồng Diệu Nhi vỗ về lưng nàng, hỏi: “Quan chủ tỷ tỷ, bệnh chữa ?”
“Đã là bệnh thì tự nhiên chữa . chung quy , nguyên nhân gây bệnh là do ngươi tự ti về ngoại hình. Việc ngươi nhịn ăn để giảm cân thực chất là sai lầm, thậm chí còn gây hại. Ta thấy ngươi hư hàn, lạnh lẽo, đàm thấp nặng, tỳ vị cũng mất cân bằng. Chỉ dựa nhịn ăn, lâu dần dày sẽ đau đớn. Chắc ngươi cũng cảm thấy nó biểu tình kháng nghị , sắc mặt của ngươi chính là bằng chứng.”
Thành Ngọc Thấm lí nhí: “Ta chỉ gầy một chút thôi.”
“Thực ngươi béo là do đàm thấp tích tụ, gọi là béo giả (béo bệu). Dáng ngươi tuy đẫy đà nhưng cũng khá cân đối, chỉ béo ở một chỗ. Chỉ cần trừ thấp, đuổi hàn, kết hợp ăn uống điều độ và tập luyện, vóc dáng sẽ săn chắc khỏe mạnh hơn. Không dám là gầy nhiều, nhưng sẽ gọn gàng hơn hiện tại, dù ngươi cũng chiều cao lợi thế mà.”
Mắt Thành Ngọc Thấm sáng lên: “Ngươi thật chứ?”
“Chỉ cần ngươi kiên trì.”
“Ta chịu , nhất định sẽ kiên trì đến cùng.”
“Vậy sẽ kê đơn t.h.u.ố.c điều trị kinh nguyệt cho ngươi , châm cứu để trừ thấp điều kinh. Sau liệu trình , sẽ dùng phương pháp châm cứu hỗ trợ giảm cân. Về ăn uống, thanh đạm, kiêng dầu mỡ, đường muối. Về tập luyện, bài Bát Đoạn Cẩm sẽ phù hợp với ngươi.”
Thành phu nhân mà ù cả tai, thắc mắc: “Cái đó... ngài là đại sư đạo quan ? Sao y thuật cũng tinh thông thế?”
Tần Lưu Tây ngạo nghễ: “Ta đại sư, là đạo y. Cái gì cũng một chút thôi!”
(Hết chương 1009)