Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1003: Chỉ dạy Tiểu Nhân Sâm Tinh

Cập nhật lúc: 2025-11-30 23:08:50
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Tần Lưu Tây bước khỏi gian lĩnh vực do Phong Tu tạo dựng, bên ngoài tuyết ngừng rơi. Trận tuyết kéo dài suốt nửa tháng khiến nơi tuyết tích dày đến ba thước.

Thư Sách

“Tuyết ngừng .” Phong Tu thế giới trắng xóa bên ngoài, ánh mặt trời cuối cùng cũng ló dạng những tầng mây.

“Cũng đến lúc ngừng thôi, nếu việc cứu trợ bão tuyết sẽ càng thêm khó khăn.”

Hai , thấy Tiểu Nhân Sâm Tinh và Đằng Chiêu vẫn im như phỗng trong phòng, bèn hỏi: “Hai các ngươi đó môn thần ?”

Tiểu Sâm Sâm chỉ Tần Lưu Tây, chỉ Phong Tu, hai ngón tay chụm : “Hai gì thế?”

Lại còn tạo hẳn một gian gấp khúc, chuyện đại sự gì mà bí mật thế?

Phong Tu tà mị: “Ngươi đoán xem chúng thể gì?”

Hắn cố ý liếc Tần Lưu Tây một cái đầy ẩn ý ái .

Tần Lưu Tây bực : “Đàng hoàng chút .”

Phong Tu bĩu môi: “Ta đàng hoàng chỗ nào? G.i.ế.c phóng hỏa, hủy thi diệt tích còn đủ đàng hoàng ?” Hắn sang Tiểu Nhân Sâm Tinh: “Ngươi nên dập đầu tạ ơn ca ca , chính giúp ngươi thiêu rụi tên nguy hiểm thành tro bụi, nếu thì ngươi bắt luyện đan .”

Tiểu Nhân Sâm Tinh trợn tròn mắt: “Cái gì? Luyện đan?”

Đằng Chiêu nhíu mày, lo lắng hỏi sư phụ: “Tiểu Sâm theo dõi ạ?”

Giọng chút căng thẳng, nhớ đến Vong Xuyên từng b·ị b·ắt , sợ Tiểu Nhân Sâm Tinh cũng vết xe đổ đó.

Tần Lưu Tây gật đầu: “Đã xử lý xong , cần lo lắng.”

Nàng sang Tiểu Nhân Sâm Tinh dặn dò: “ ở kinh thành nhất định cẩn thận. Người thường cao thủ ẩn trong dân gian. Có những tu hành thích chịu sự ràng buộc, thà du đạo ngao du thiên hạ hoặc ẩn cư tu hành, nhưng trong họ chắc kẻ bản lĩnh cao cường. Nếu là giới hạn đạo đức thì còn đỡ, chứ gặp kẻ điểm mấu chốt, bất chấp nhân quả, một khi tính trong thành thiên tài địa bảo xuất hiện, chắc chắn sẽ tìm cách để bắt ngươi.”

Tiểu Nhân Sâm Tinh ôm chặt lấy , lòng thật đáng sợ.

, tên Vô Thượng Quốc sư là một ví dụ điển hình. Nếu Tiểu Tây phát hiện kịp thời, e là giờ ngươi đang kêu xèo xèo trong lò luyện đan .” Phong Tu cố ý hù dọa .

Tiểu Nhân Sâm Tinh suýt , ấm ức : “Ta , cũng hóa hình, dám để lộ khí tức, bọn họ cứ như ch.ó săn ? Mũi thính thế!”

Tần Lưu Tây : “Đây là 'thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân', luôn lợi hại hơn chúng tồn tại.”

“Còn thể lợi hại hơn ngươi ?” Tiểu Nhân Sâm Tinh lầm bầm.

“Ta cũng dám nhận lợi hại đến , nhưng vĩnh viễn đừng bao giờ đ.á.n.h giá quá cao bản .” Kẻo ngày bẽ mặt.

Tiểu Nhân Sâm Tinh ỉu xìu đáp: “Biết .”

“Tuy ngươi ngàn năm đạo hạnh, nhưng đây ngươi luôn tu luyện trong rừng sâu núi thẳm, tính tình đơn thuần, hiểu hết lòng hiểm ác. Cho nên đừng dễ dàng tin tưởng bất cứ ai, kể cả !” Tần Lưu Tây nghiêm túc căn dặn: “Luôn giữ một phần cảnh giác, phần cảnh giác đó sẽ cứu mạng ngươi.”

Tiểu Nhân Sâm Tinh ngẩn ngơ nàng.

Tần Lưu Tây tiếp: “Hiện tại đế tinh bắt đầu mờ nhạt, Đại Phong vốn thái bình e là sắp loạn lạc . Quốc gia loạn lạc, đủ loại đầu trâu mặt ngựa sẽ xuất hiện. Ngươi mà dễ tin , giống như lời con cáo già , ném lò luyện đan lúc nào .”

Phong Tu phản đối: “Này , hồ ly thì hồ ly, đổi họ cho ?”

Hắn rõ ràng là nhất tuấn tú yêu hồ trong thiên hạ!

Nhìn bộ dạng héo hon của Tiểu Nhân Sâm Tinh, Phong Tu : “Giờ đang dạy ngươi cách đấy, cho kỹ . Thôi, cái mặt chắc cũng chẳng khôn bao nhiêu, chúng chuẩn cho chút đồ bảo mệnh để đề phòng bất trắc .”

Phong Tu đưa một chiếc vòng tay màu đỏ lửa, vòng hình một con hồ ly nhỏ ngây thơ, khi lắc lư, lông hồ ly dường như cũng bay theo gió, sống động như thật.

“Đây là do yêu lực của ca ca biến thành, cho ngươi đấy. Nhận chủ , nếu gặp nguy hiểm, ấn con hồ ly hô khẩu hiệu, lão t.ử sẽ tự khắc đến cứu ngươi.”

Còn chuyện thế ?

Tiểu Nhân Sâm Tinh vội vàng nhận lấy, hai mắt sáng rực: “Khẩu hiệu là gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1003-chi-day-tieu-nhan-sam-tinh.html.]

Phong Tu híp mắt: “Ông nội ở đây!”

Tiểu Nhân Sâm Tinh: “???”

Ngươi đang đùa đấy ?

“Chính là 'Ông nội ở đây'. Đồ bảo mệnh mà, ca ca chiếm chút tiện nghi thì ? Gọi một tiếng ông nội chẳng lẽ thiệt thòi lắm ?”

Lời cũng lý, mạng sống quan trọng hơn!

Tiểu Nhân Sâm Tinh hớn hở đeo vòng tay. Vòng ngọc đỏ lửa nổi bật cổ tay trắng ngần, trông mắt. Hắn tít mắt: “Đẹp thật đấy.”

Đằng Chiêu khẽ thở dài. Quả nhiên đầu , trải sự đời!

Thế chẳng nhận con hồ ly già ông nội , còn vượt chủng tộc nữa chứ.

Tần Lưu Tây cũng cạn lời với thú vị ác ý của Phong Tu. Tuy nhiên, đồ hộ vẫn an hơn. Nàng đưa cho Tiểu Nhân Sâm Tinh mấy lá Ngũ Lôi Phù phòng , ếm thêm một đạo phù ấn lên để che giấu khí tức. Tuy nhiên, nếu gặp đạo trưởng tu vi Trúc Cơ trở lên thì vẫn thể dùng thuật .

“Nếu thật sự bắt, xác nhân sâm thể bỏ, nhưng tinh nguyên (linh hồn gốc) nhất định bảo vệ và chạy thoát bằng . Thân xác mất thì thể nuôi , chứ tinh nguyên mà mất thì ngươi đừng hòng nữa, sâm cũng xong .”

Tiểu Nhân Sâm Tinh "" một tiếng.

“Đừng để nó lẻ.” Tần Lưu Tây dặn Đằng Chiêu.

Đằng Chiêu gật đầu.

Thấy thận trọng như , Tiểu Nhân Sâm Tinh chút ngượng ngùng, lí nhí: “Ta vô dụng lắm , cứ dựa các ngươi che chở, cũng chẳng pháp thuật gì.”

Nó chỉ là thiên tài địa bảo thành tinh khai mở linh trí, giống Phong Tu là yêu hồ ngàn năm, ngày thường tu luyện thể học yêu thuật và yêu lực, tự bảo vệ thành vấn đề.

Tác dụng của nó, chắc chỉ là cải t.ử hồi sinh thôi nhỉ?

Nghĩ đến đây, Tiểu Nhân Sâm Tinh ỉu xìu, vô cùng chán nản.

“Trời sinh tài tất hữu dụng (trời sinh ắt chỗ dùng), ngươi tự nhiên tác dụng của ngươi, ví dụ như thể của ngươi.” Tần Lưu Tây nhướng mày: “Nhân sâm tinh ngàn năm thành tinh khai trí, vượt qua thiên kiếp, một cái rễ nhỏ của ngươi t.h.u.ố.c cũng lợi hại hơn nhân sâm ngàn năm bình thường nhiều. Ở trong núi, ngươi chẳng là vua ? Khả năng giao tiếp với cây cỏ, ít nhất ngươi giỏi hơn chúng .”

Vạn vật đều linh, cây cỏ cũng . Muốn tìm thứ gì trong núi, ai so với thực vật bản địa? lấy tin tức từ chúng thì cần giao tiếp . Nhân sâm tinh vốn lớn lên trong núi, độ thiên kiếp hóa hình, chính thức bước đại đạo, khả năng giao tiếp với cây cỏ chắc chắn lợi hại hơn bọn họ nhiều.

Tiểu Nhân Sâm Tinh ưỡn n.g.ự.c tự hào: “Đương nhiên , đều thể hiểu tiếng lòng của chúng nó mà.”

“Cho nên, ngươi cũng là thích hợp nhất để trồng d.ư.ợ.c liệu, cho .” Tần Lưu Tây : “Thuốc thể cứu , cũng thể hại . Nếu thực sự tự vệ, ngươi thể dùng độc. Trong các loài thực vật, loại nào độc, ngươi chẳng lẽ tận dụng ? Dựa núi núi lở, dựa chạy. Bản lĩnh tự vệ nhất là dựa chính . Rốt cuộc, nước xa cứu lửa gần. Đánh thì cũng cách giữ mạng chứ?”

Tiểu Nhân Sâm Tinh trầm ngâm suy nghĩ.

(Hết chương 1003)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...