Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - C155+156
Cập nhật lúc: 2025-10-16 12:26:21
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 155: Hạt dưa ăn ngon ?
Chân ngôn là thứ quỷ gì, cũng cần hỏi. Hỏi chính là một viên t.h.u.ố.c nuốt bụng, bí mật gì cũng tuôn bằng sạch.
Ví dụ như đàn ông tên Chu Cường Cường , năm tuổi trộm thím tắm, tám tuổi thể sờ mó n.g.ự.c của Tiểu Hoa nhà hàng xóm. À, Tiểu Hoa là ai ư?
Là một con lợn nái già bộ da đẽ, khả năng sinh sản thuộc hàng nhất lưu.
Mười hai tuổi một góa phụ xinh trong thôn quyến rũ mất . Trong nhà nghèo đến mức sống nổi nữa, liền đến thanh lâu quy công¹, học một chút hí khúc, đó chuyển sang gánh hát đào kép.
Lúc hát tuồng, dựa một khuôn mặt và hình, tình cờ một quý nhân là Mộc Tích để mắt đến bao nuôi. Hắn liền hát khúc cho Thế tử gia, cùng ăn chơi trác táng.
Người như xem như một sớm bay lên đầu cành, phú quý như thế nên bám chặt lấy kim chủ, thận trọng trong từng lời việc mới . Đặc biệt là khi địa vị của vị kim chủ tầm thường, ngang cũng ai dám gì.
Thế nhưng Chu Cường Cường phú quý, cái đuôi vểnh lên tận trời. Hắn vẻ đây, một ngày nọ ở phố gặp tiểu Trịnh thị, trực tiếp diễn một màn thiên lôi đối địa hỏa, va chạm tóe lửa xanh lục.
Nhân lúc Mộc Tích ở đó, Chu Cường Cường và tiểu Trịnh thị hai đốt ngọn lửa xanh lục cháy lên tận trời, cho đến khi Mộc Tích trở về. Tiểu Trịnh thị nhận tin tức , liền chạy đến chỗ của chị để lánh nạn.
Trước mắt Đại Trịnh thị từng đợt tối sầm. bà còn kịp ngất , chợt một câu "lời thật lòng" của tiểu Trịnh thị, đôi mắt liền trợn trừng.
"...Ta chẳng những cắm sừng tên đàn ông vô dụng nhà , mà đến cả đứa con sinh cũng là của , mà là của tỷ phu !" Sắc mặt tiểu Trịnh thị hoảng sợ, che cái miệng đang điên cuồng phun những lời của , nhưng hai tay một hộ vệ bẻ quặt .
"Rắc", trật khớp.
Tiểu Trịnh thị đau đến mức dung nhan xinh cũng méo mó, "oa oa" kêu to.
Dưới ánh mắt trừng trừng như g.i.ế.c của phu nhân, hai chân Triệu Đồng tri mềm nhũn, ngã phịch xuống đất, ánh mắt lảng tránh.
Ông , đó thật chỉ là một tai nạn, phu nhân tin ?
Rồi nghĩ, đường đường là một đàn ông, một nhân tình thì .
Thư Sách
Đại Trịnh thị: Không còn mặt mũi nào để sống nữa, thể ngất !
"Bịch."
Đại Trịnh thị thẳng tắp ngất vì tức giận.
"Bộp bộp bộp."
"Vở kịch thật đấy, còn hơn cả hí khúc mà ngươi biên soạn nữa. Tình tiết đổi bất ngờ, lên xuống phập phồng, !" Mộc Tích vỗ tay bôm bốp, Triệu Đồng tri: "Triệu đại nhân coi thường cương thường nhân luân, bản Thế tử chắc chắn sẽ tâu trình những hành vi dũng của Triệu đại nhân lên Thánh Thượng."
Hừ, Đồng tri của Ly Thành, cũng nên đổi một phe phái khác đến .
Triệu Đồng tri: "!"
Gì cơ, đây chẳng là đang trực tiếp cho ông mũ quan sắp rớt, con đường quan sắp đến cuối ?
Ông cũng ngất , nhưng ông ngất .
"Thế tử gia, hạ quan, hạ quan chỉ là phạm một nhỏ, đó là một t.a.i n.ạ.n thôi ạ..." Ông quỳ lết tiến lên.
Mộc Tích thì lười tốn nước bọt với ông , vẫy tay với hộ vệ nhà : "Ném con mụ lẳng lơ lồng heo, diễu quanh Ly Thành một vòng."
"Vâng."
Tiểu Trịnh thị "ô ô" kêu oan: "Ta vô tội, là do bọn họ ham mê sắc của ..."
"Ồn ào c.h.ế.t !"
Mộc Tích tỏ vẻ bất mãn, hộ vệ liền nhanh tay nhét một chiếc khăn tay miệng tiểu Trịnh thị, bịt miệng nàng .
Mộc Tích lúc mới hài lòng, xoay định về phía xe ngựa, bỗng cảm thấy trong đám đông gì đó đúng. Hắn theo cảm giác, liền thấy một tiểu công tử nam nữ khó phân. Mà đối phương đang?
Cắn hạt dưa hứng thú mà xem kịch?
Mộc Tích: "!"
Sao cảm giác như đang miễn phí diễn một vở tuồng để lấy lòng nàng nhỉ?
mà gương mặt , thật.
Bước chân Mộc Tích chuyển, lập tức về phía Tần Lưu Tây, mặt nàng, vốc hạt dưa trong tay nàng: "Ăn ngon ?"
Chú thích:
¹ Quy công: tạp vụ, dẫn khách trong thanh lâu thời xưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/c155156.html.]
Chương 156: Cảnh cáo yêu tinh chuyên gây chuyện
Hóng chuyện nhà họ Triệu, Tần Lưu Tây tỏ vẻ ăn đến no. Thấy con đường quan của Triệu Đồng tri sắp đến hồi kết, nàng cũng thấy mãn nguyện, đang định rời thì vị tiểu bá vương ăn chơi trác táng chắn mặt nàng.
"Ăn ngon ?"
"Ngon!" Tần Lưu Tây tủm tỉm: "Dưa giòn nhiều nước, ngọt sảng khoái, chỉ điều cẩu huyết."
Một phụ nữ cắm sừng đến tận đầu nhân tình của khác, cũng coi như là một kỳ tích.
Mộc Tích ghét bỏ Tần Lưu Tây. Cái quái gì , uổng cho một gương mặt , mà đầu óc tỉnh táo cho lắm?
Trần Bì cũng cạn lời đến cực điểm. Người rõ ràng là đang hỏi ngài hạt dưa ăn ngon mà?
Mộc Tích vốc hạt dưa còn trong tay Tần Lưu Tây, : "Tiểu gia là đang hỏi ngươi hạt dưa thơm , gia thấy ngươi c.ắ.n ngừng."
"Thơm. Trường Sinh điện cách đây hai con phố bán. Dùng bột ngũ vị hương thêm một chút d.ư.ợ.c liệu thanh nhiệt để rang, nhân hạt dưa còn mang theo mùi thơm thanh mát của d.ư.ợ.c liệu, ăn ngon mà nóng trong ." Tần Lưu Tây "" một tiếng, đưa qua: "Thử ? Không lấy tiền, mời ngươi ăn!"
Xem ngươi dựng cả một vở kịch như , Tây tỷ xem đến nghiền, mớ hạt dưa mời ngươi!
Mộc Tích: "!"
Mọi : "!"
là một nhân vật lợi hại. Chẳng trách thể moi một vốc hạt dưa, c.ắ.n xem kịch. Bây giờ còn mời ăn hạt dưa, đây là qua ? Có là đang trêu chọc vị tiểu bá vương ăn chơi trác táng ?
Mộc Tích cũng cho là như .
"Bốp."
Mộc Tích vươn tay hất văng vốc hạt dưa còn nhiều lắm trong tay Tần Lưu Tây: "Ai thèm ăn hạt dưa của ngươi. Ngươi xem kịch xem đến hăng say quá nhỉ, còn mang cả hạt dưa đến."
"Ngươi xem kịch uống , c.ắ.n chút hạt dưa, ăn chút điểm tâm ? Đây chẳng là combo tiêu chuẩn khi xem kịch ?" Tần Lưu Tây liếc mớ hạt dưa đất: "Tiếc thật, vẫn ăn xong."
Mộc Tích tức đến bật , "ha" một tiếng, nghẹo đầu. Hay lắm, tên tiểu tử thành công thu hút sự chú ý của .
Hắn đầu, thấy Tần Lưu Tây dắt theo tên tiểu tử bên cạnh định , lập tức bực : "Đứng cho tiểu gia, ai cho phép ngươi !"
Tần Lưu Tây đầu: "Ngươi còn sân khấu kịch khác dựng ? Ta hết hạt dưa ."
Thôi bỏ cái mớ hạt dưa của ngài . Đừng nhắc đến hạt dưa nữa, thấy lông mày của vị tiểu bá vương sắp tức đến dựng ngược lên ?
Bá tánh xung quanh đều Tần Lưu Tây lo lắng toát mồ hôi. Trông như , mà là kẻ hảo nam sắc, lôi ngươi về , ngươi liền xong đời!
Ánh mắt Mộc Tích cao ngạo: "Ngươi tên gì? Nhà ở ? Thấy ngươi cũng vài phần nhan sắc, theo tiểu gia, bảo đảm cho ngươi ăn ngon mặc , phú quý thêm ."
Bá tánh vây xem: Nhìn kìa, trúng chứ? Sợ hãi !
Tần Lưu Tây thì đôi mắt sáng lên: "Cái gì cũng cần , chỉ cần yên thôi ? Cho bao nhiêu bạc, thanh toán theo ngày? Hay theo tháng? Nói nhé, thanh toán theo năm !"
Mộc Tích: "?"
Bá tánh vây xem: "?"
Ủa, kịch bản là như thế ? Không nên đường đường chính chính mắng c.h.ử.i đối phương, phú quý bất năng dâm, đấu tranh đến cùng ?
cái vẻ vội vàng sốt sắng , là ngược với kịch bản ?
Trần Bì vẻ mặt thâm trầm: Chuyện cầu tiến tới mà vẫn tiền, chủ nhân thể bỏ lỡ ? yên tâm, nàng thể nào toại nguyện !
Bị cho chút , Mộc Tích cũng chút hứng thú: "Ngươi giá ?"
Tần Lưu Tây: "Vậy ..."
"Ầm!"
Đột nhiên một tiếng sấm hề dấu hiệu vang lên đầu , cho da đầu tê dại, tai ong ong.
Không chứ, trời đang ban ngày ban mặt, nắng trong xanh, đột nhiên tiếng sấm?
Tự nhiên là đang cảnh cáo Tần · yêu tinh chuyên gây chuyện · chính hiệu, đang một lòng loạn!
Tần Lưu Tây siết chặt nắm tay, vẻ mặt căm phẫn: "Ta một chút tự do thể cũng !"
"Rầm rầm!"
Được , , ngươi chuyên chế, ngươi giỏi, chọc nổi thì trốn chứ gì!
Tần Lưu Tây dắt theo Trần Bì xoay rời .
Sau khi Mộc Tích hồn , đối phương còn thấy bóng dáng nữa. Trong mắt tràn đầy hứng thú, gọi hộ vệ đến: "Trong vòng nửa canh giờ, gia bộ thông tin chi tiết của !"
Tây tỷ: Ta thật sự sa ngã! gia trưởng cho phép!