Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - C130+131

Cập nhật lúc: 2025-10-13 09:51:20
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Phủ của Tướng thủ thành Lịch Thành Vu Khâu Tài gần đây luôn chìm trong thương  xuân thu buồn. Tất cả là vì ái nữ của ông là Vu Vân Điệp đột nhiên ngã lăn hôn mê. Sau khi tỉnh , nàng trở nên mơ màng hồ đồ như mất hồn, lúc lúc , thậm chí còn cởi áo khoác chạy điên loạn trong sân. Chuyện dọa cho hầu trong viện của nàng sợ c.h.ế.t khiếp, đều rằng tiểu thư tà ma ám nên mới trúng tà.

Vu phu nhân vô cùng tức giận. Một mặt bà ém nhẹm tin tức, cho trong phủ truyền ngoài. Một mặt bà mời đại phu đến xem bệnh. đổi ba vị đại phu, cũng ai bệnh gì. Rốt cuộc, cơ thể của Vu tiểu thư khỏe mạnh, họ chỉ thể là do nữ tử thể hư, kê một đơn t.h.u.ố.c an thần bổ rời .

Đơn t.h.u.ố.c kê, t.h.u.ố.c cũng uống, nhưng bệnh tình của Vu tiểu thư hề thuyên giảm. Cho đến một ngày, nàng cầm kéo định cắt tóc của , vợ chồng Vu Khâu Tài lúc mới thật sự hoảng hốt. Họ lén lút chùa cầu thần cho nàng đeo, nhân lúc đêm hôm đến Tĩnh An Quan mời bà cốt về phép.

cũng là chuyện xảy với một cô nương, việc mời bà cốt phủ là chuyện ho gì, nếu truyền ngoài sẽ ảnh hưởng đến chuyện hôn nhân , nên hai dám rùm beng.

Mặc dù đủ cách, bệnh tình của Vu tiểu thư vẫn khá hơn, thì ngày càng tiều tụy. Vu phu nhân lo đến mức ngày nào cũng lấy nước mắt rửa mặt, đêm nào cũng cấu véo Vu Khâu Tài bắt ông mời thần y.

Thật đáng thương cho Vu Khâu Tài, râu vợ cào mất cả một nhúm. Ông mang một bộ mặt đen sì khỏi phủ, đại phu ở Trường Sinh điện cũng tồi, định mời đến xem thử.

"Đại nhân."

Vu Khâu Tài mới lên ngựa định , liền chặn ngựa. Đó là một tiểu tử trẻ tuổi mặc thanh bào, gương mặt vô cùng tuấn tú.

Nếu là ngày thường, lẽ Vu Khâu Tài sẽ thêm vài . con gái còn đang giày vò trong phủ, tên tiểu tử từ dám cản đường ông?

"Ngươi gì đó? Dám cản đường của bản quan, tránh !" Vu Khâu Tài cầm roi ngựa, định thúc ngựa rời .

"Ái nữ trong nhà đại nhân bệnh ạ?" Tần Lưu Tây tủm tỉm : "Ta thể giải quyết nỗi lo cho đại nhân đó!"

Vu Khâu Tài kinh hãi. Lẽ nào chuyện con gái trúng tà truyền ngoài ?

Sắc mặt ông trở nên nghiêm nghị, gương mặt vốn cương nghị nay càng thêm vẻ uy nghiêm giận mà uy. Ông tức giận quát: "Tên nhãi ranh từ đến dám ở mặt bản quan hươu vượn? Bản quan nể ngươi tuổi nhỏ, mau mau rời , nếu đừng trách bản quan khách sáo."

Tần Lưu Tây hề sợ hãi, : "Đại nhân, tính mạng của Vu tiểu thư đang như ngàn cân treo sợi tóc. Ngài che giấu nữa cũng vô ích, để xem thử một ? À, , là đạo trưởng của Thanh Bình Quan, là loại giấy chứng nhận hẳn hoi."

Thời , để đạo trưởng cứ đạo quan là . Những thực sự trình độ sẽ đạo quan cấp giấy chứng nhận.

Vu Khâu Tài ngẩn một chút. Đạo trưởng?

Hừ, đây bà cốt của Tĩnh An Quan nhảy múa lung tung một hồi, cũng thấy con gái khá hơn. Có thể thấy đám đạo môn cũng chỉ là lừa gạt tiền bạc.

Không đợi ông nổi giận, Tần Lưu Tây : "Chẳng đại nhân cũng đang ngoài mời đại phu ? Bệnh của Vu tiểu thư, chỉ mới thể giải , để thử xem? À đúng , đại nhân cũng đừng cả, phu nhân nhà ngài e là ngất ." Nàng dừng một chút, thêm: " mà, là chuyện đó nha, chúc mừng đại nhân."

Thật tức c.h.ế.t mà!

Tên tiểu tử hươu vượn thì thôi , còn trù ẻo phu nhân nhà ông, còn là chuyện chúc mừng?

Vu Khâu Tài giơ roi ngựa lên định quất tới, thì từ trong cửa phủ, một gia phó lảo đảo chạy . Thấy ông vẫn còn ở cửa, gã kinh ngạc vui mừng, nhào đến ngựa, : "Đại nhân, sắp ngoài trở về ạ? Đã mời đại phu ? Đại nhân mau phủ , phu nhân ngất !"

Sắc mặt Vu Khâu Tài đại biến. Ông "vụt" một cái sang Tần Lưu Tây. Tên tiểu tử đang tươi như một đóa hoa cúc!

 

 

 

 

Chương 131: Người trong nghề tay

 

Có lẽ cả cuộc đời của Vu Khâu Tài cũng bao giờ gặp may mắn như hôm nay, khi gặp một Tần Lưu Tây tự tiến cử, mang nàng phủ.

Làm ông thể ngờ , một tiểu tử tuổi còn trẻ, thể con trai , một chút danh tiếng, thể mang đến cho một niềm vui bất ngờ lớn đến như ?

"Ngươi gì?" Vu Khâu Tài cho rằng cũng giống như con gái, loạn trí . Nếu , ông thấy tên tiểu tử ông sắp cha nữa chứ?

Tần Lưu Tây tủm tỉm chắp tay: "Ta sớm chúc mừng đại nhân mà."

Vu Khâu Tài chớp chớp mắt, về phía Vu phu nhân đang sập, nhất thời phản ứng kịp. Trái , ma ma và hai nha lớn bên cạnh phu nhân mừng rỡ : "Chúc mừng lão gia, chúc mừng lão gia."

Trời ạ, hóa là phu nhân tin vui. Mười một năm , trong phủ cuối cùng cũng sắp thêm tiểu chủ tử mới.

"Ta sắp cha? Lão tử cha ?" Đầu óc Vu Khâu Tài ong ong, đột nhiên gầm lên một tiếng, nhảy cẫng lên tại chỗ hai , lao về phía sập như một con sói đói.

Ma ma và nha sợ đến mặt mày trắng bệch, vội vàng ngăn , hoảng hốt : "Lão gia, , ạ! Phu nhân đang mang thai, thể kinh động !"

"A, đúng đúng đúng, ngươi xem ." Vu Khâu Tài ngây ngô gãi đầu, về phía Tần Lưu Tây, : "Tiểu tử, , đại sư? Ngươi ngươi là đạo sĩ , còn xem bệnh? Phu nhân thai, là ngươi tính ?"

"Đại nhân, mười đạo sĩ thì chín y thuật, của Huyền môn cũng chữa bệnh. Nếu bản lĩnh , dám tự tiến cử mặt ngài? Vả , xem tướng mạo của đại nhân, cung con cái nở nang sắc hồng, đúng là tướng sắp thêm . Sự thật chứng minh, lầm, Vu phu nhân quả thật thai hơn một tháng, chỉ là tháng còn nhỏ thôi."

"A, kỳ của phu nhân quả thật qua mấy ngày . Do tiểu thư bệnh, nên bọn nô tỳ nhất thời để ý tới, xin lão gia thứ tội." Ma ma bộ quỳ xuống.

Vu Khâu Tài : "Thôi, dạo phu nhân chính cũng để ý, trong phủ loạn, tha cho các ngươi tội sơ suất. Chỉ là , cẩn thận hầu hạ phu nhân. Nếu hầu hạ chu , thì bán hết ngoài."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/c130131.html.]

"Vâng, thưa lão gia."

Vu Khâu Tài lúc mới về phía Tần Lưu Tây, xoa xoa tay : "Cái , đại sư, xem phu nhân của còn đang bất tỉnh, cơ thể ..."

Tần Lưu Tây xua tay, chỉ bấm một cái huyệt nhân trung của phu nhân. Đối phương liền từ từ tỉnh , mơ màng hỏi: "Ta, thế ?"

"Phu nhân, chúc mừng phu nhân, tin vui ạ." Ma ma vui mừng báo tin.

Vu phu nhân "a" lên một tiếng. Tin vui?

Bà theo bản năng xuống bụng . Có tin vui, là chỉ thai ?

Vu phu nhân "vụt" một cái dậy, nhưng đầu một trận choáng váng, bất giác khẽ rên lên.

"Phu nhân, bà đừng vội, cẩn thận một chút." Vu Khâu Tài đích đỡ bà, : "Đại sư , tháng còn nhỏ, thể gắng sức ."

Đại sư?

Vu phu nhân lúc mới thấy trong phòng thêm một lạ, là một vị tiểu công tử tuổi còn trẻ. Đây, là đại sư ?

"Phu nhân, vị là đạo trưởng của Thanh Bình Quan, khỏi cửa thì gặp nàng..." Vu Khâu Tài đem sự tình kể một lượt.

Vu phu nhân hai tay che bụng, về phía Tần Lưu Tây, đôi môi mấp máy hỏi: "Ta, thật sự thai ?"

Tần Lưu Tây mỉm gật đầu: "Đã hơn một tháng ạ. Tháng còn nhỏ, phu nhân nếu tin , đợi một thời gian nữa thai lớn hơn một chút, thể mời đại phu khác đến bắt mạch."

"Chờ tháng nào nữa, bây giờ ngay. Kết Ngạnh, ngươi mau bảo Vu quản gia đến Trường Sinh điện mời đại phu qua đây bắt mạch cho phu nhân." Vu Khâu Tài lớn tiếng .

Vu phu nhân tức đến , đ.á.n.h một cái tay ông, trách yêu: "Gấp cái gì, đại sư cũng tháng còn nhỏ , mấy ngày nữa cũng như thôi."

là một tên ngốc, Tần Lưu Tây còn đang ở đây, ông mời khác đến, đây chẳng mất mặt ?

về phía Tần Lưu Tây, hổ : "Đại sư xin đừng để ý, lão gia nhà chỉ là một thô kệch, ứng biến. Ông cũng chỉ là lo lắng cho sức khỏe của , chứ cố ý nghi ngờ bản lĩnh của ."

Thư Sách

"Không , Vu đại nhân cũng là quan tâm đến phu nhân thôi." Tần Lưu Tây : "Phu nhân nhiều năm từng sảy thai, cũng lâu m.a.n.g t.h.a.i . Bây giờ , là phận. gần đây phu nhân uất ức trong lòng, bực bội bất an, cũng lợi cho việc dưỡng thai, xin phu nhân hãy yên tâm thì hơn."

Vu phu nhân kinh ngạc, chuyện cũng ? Bà về phía ma ma tâm phúc, thấy bà lắc đầu, trong lòng liền tin phục Tần Lưu Tây ít, : "Đại sư, chắc cũng lão gia nhà , bệnh tình của con gái nhà ... Ta , đau lòng bất lực, xin đại sư hãy cứu lấy con gái của . Nếu nó mệnh hệ gì, e rằng cũng dưỡng nổi cái thai ."

Nói , bà lo đến mức rơi nước mắt.

"Ấy, phu nhân bà mau đừng . Đại sư đến , chắc chắn sẽ cách." Vu Khâu Tài thấy vợ , lo đến mức vòng vòng, về phía Tần Lưu Tây, : "Đại sư, mắt thấy Thái Sơn, xin đừng trách tội. Con gái nhà nó..."

Tần Lưu Tây ngắt lời ông: "Dẫn đường ."

Đây là gặp Vu tiểu thư.

Vu Khâu Tài vội vàng đỡ vợ dậy, hai cùng về phía sương phòng bên cạnh, đó là khuê phòng của con gái họ.

Kết quả, còn kịp , một bóng điên cuồng la hét chạy .

"Điệp Nhi!" Chân Vu phu nhân mềm nhũn, ngã lòng chồng. Bà tự nhiên nhận giọng đó, con gái phát bệnh .

Bóng tóc tai bù xù chạy . Tần Lưu Tây vươn tay , liền kéo cánh tay của đối phương, dùng một chút lực, kéo nàng lòng.

Vu tiểu thư hét lên chói tai, vặn vẹo giãy giụa, nước miếng chảy ròng ròng.

"Điệp Nhi." Vu phu nhân run rẩy gọi, đáng tiếc đối phương hề thấy.

Tần Lưu Tây bấm một cái huyệt ma Vu tiểu thư, đối phương liền mềm nhũn , thể giãy giụa nữa.

Một v.ú già khỏe mạnh tiến lên, đỡ lấy Vu tiểu thư.

Tần Lưu Tây cô nương đang chảy nước miếng, ngây ngây dại dại, : "Đưa trong ."

Người trong nghề tay, liền .

Thấy Tần Lưu Tây một chiêu khống chế đứa con gái đang phát điên của , vợ chồng Vu Khâu Tài đều mang theo một tia hy vọng, theo nàng phòng.

Vu tiểu thư đặt lên giường, ngây ngốc lên màn giường, hề nhúc nhích.

"Đại sư, chuyện ?" Vu phu nhân chút sốt ruột.

Tần Lưu Tây : "Ta bắt mạch ."

Bộ dạng mất mặt của Vu tiểu thư đều Tần Lưu Tây thấy hết, lúc cũng cần câu nệ chuyện nam nữ đại phòng, dùng bình phong che chắn nữa.

Nha chỉ lấy một chiếc khăn phủ lên tay của Vu tiểu thư.

Tần Lưu Tây liếc một cái, cũng để ý, đặt tay xuống bắt mạch, cẩn thận quan sát đôi mắt của nàng, hỏi ngày sinh tháng đẻ.

Vu Khâu Tài chút nghi ngờ, : "Chuyện , còn hỏi cả ngày sinh tháng đẻ ? Con gái nhà , lẽ nào thật sự trúng tà, tà ma ám?"

Vu phu nhân lườm ông một cái, trực tiếp ngày sinh tháng đẻ của con gái.

Tần Lưu Tây bấm đốt ngón tay một hồi, mới : "Trúng tà, cũng thể coi là dính một chút, nhưng tà ma ám."

 

Loading...