Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - C127

Cập nhật lúc: 2025-10-12 14:20:41
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Thương Lan biệt trang.

Tề Khiên đang thỉnh an trong viện của Lão Vương phi. Thấy sắc mặt của bà ngày càng hồng hào, trong lòng khỏi yên tâm, : "Cháu vốn định hỏi thăm sức khỏe của bà nội, bây giờ thấy sắc mặt ngày càng hồng nhuận, lòng cháu cũng yên tâm ạ."

Nếu là những năm thời điểm , Lão thái thái sẽ khỏi phòng, mà chỉ ôm lò sưởi. Đâu như bây giờ, ăn mặc phong phanh mà vẫn khỏe mạnh.

Lão Vương phi : "Y thuật của Tiểu Tần phi phàm lắm, bộ xương già của bà coi như khỏe , cháu cứ yên tâm."

Tề Khiên gật đầu.

Lúc đó, Ứng Bắc ở bên ngoài báo rằng Hỏa Lang trở về, việc bẩm báo. Tề Khiên vội cho .

Thư Sách

Hỏa Lang tiến , tiên hành lễ.

"Chuyến thuận lợi ? Đã đưa Bất Cầu đại sư về nơi an chứ?" Tề Khiên hỏi.

Hỏa Lang chắp tay đáp: "Bẩm chủ tử, chuyến vô cùng suôn sẻ, đại sư trở về đạo quan. À , đại sư còn đa tạ nương nương tặng quà, cũng nhờ thuộc hạ mang quà đáp lễ về, xin nương nương xem qua."

Hắn từ trong n.g.ự.c lấy chiếc hộp dài nhỏ mà Tần Lưu Tây đưa, chắp tay dâng lên. Triệu ma ma tiến lên nhận lấy, mở xem . Thấy bên trong là một cây trâm gỗ, bà khỏi kinh ngạc.

"Nương nương, xem."

Lão Vương phi nhận lấy, lấy cây trâm gỗ bên trong , "a" lên một tiếng: "Đây là trâm gỗ ?"

Hỏa Lang trả lời: "Bẩm nương nương, đại sư cây trâm tên là 'Bàn đào phúc văn', từ gỗ sét đánh, cầu chúc nương nương phúc lộc song , vạn sự như ý, bách tà bất xâm."

Lão Vương phi vô cùng vui mừng, bà xem xét kỹ cây trâm. Thân trâm hình dẹt, đuôi trâm thon dài. Giữa trâm khắc nổi hình quả  đào, lá đào và một quả hồ lô. Chỗ tiếp nối với đầu trâm thì khắc hoa văn Như Ý. Đầu trâm thon dài, điêu khắc tinh xảo, mài giũa bóng loáng.

"Con bé còn tay nghề nữa, tài điêu khắc thật sự tồi." Lão Vương phi yêu thích nỡ rời tay, lật qua lật xem, mặt mày rạng rỡ nụ .

Không đến tài điêu khắc, chỉ riêng ngụ ý của cây trâm khiến vô cùng vui mừng, huống chi là do chính tay nàng . Gỗ sét đ.á.n.h còn thể trừ tà, món quà thật sự còn quý hơn vàng bạc châu báu nhiều.

"Con bé thật lòng, xem món quà của tầm thường ."

Tề Khiên từ tay bà lấy cây trâm qua xem. mài giũa từ khối gỗ sét đ.á.n.h , nhưng tài điêu khắc ?

Hắn theo bản năng ấn tấm phù bài đang áp ở ngực, trong lòng dâng lên một cỗ chua xót.

Không so sánh thì đau thương. Hắn vốn nghĩ tấm phù bài của đủ tinh xảo, nhưng so với cây trâm , thật sự là một trời một vực.

Cây trâm phúc văn mới là một pháp khí thượng hạng!

Còn tấm của , lẽ chỉ là qua loa cho xong chuyện?

Tề Khiên nghĩ đến đây, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả, cả đều chút .

Lão Vương phi thấy ngây , liền lấy cây trâm, cài lên búi tóc của , : "Trâm của phụ nữ, thể cho cháu ."

Tề Khiên nhếch mép, : "Bà nội đùa , cháu chỉ là cảm thấy, cây trâm ."

Hai chữ " " đó, như nghiến từ kẽ răng.

"Còn chuyện gì khác ?" Hắn hỏi Hỏa Lang.

Hỏa Lang liền kể những gì thấy ở trạm dịch: "...Người đàn ông đó quả thật bỏ một trăm lạng để mua một lá bùa bình an, cũng bây giờ ."

Ổn ?

Người đàn ông mua bùa bình an từ tay Tần Lưu Tây ngày đó, lúc đang hồn bay phách lạc boong tàu. Tay nắm chặt lá bùa hóa thành tro, những t.h.i t.h.ể đang nổi lềnh bềnh mặt nước, cả run lên bần bật.

Vào rạng sáng, nếu lá bùa bình an đột nhiên nóng lên, bừng tỉnh khỏi giấc ngủ, lẽ c.h.ế.t lưỡi đao, biến thành một trong những cái xác mặt nước ?

Ai mà thể ngờ , họ đường thủy mà cũng gặp đám lái đò  hắc thủ, mưu tài hại mệnh chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/c127.html.]

"Ngưu ca, chúng thôi." Một khác ôm tay nải từ trong khoang thuyền , mặt mày trắng bệch.

Ngưu ca ngơ ngác ngẩng đầu, : "Mấy ngày , vị hộ vệ đạo quan ở Ly Thành tên là gì nhỉ?"

Thanh Bình Quan?

, đến Thanh Bình Quan dâng thêm dầu đèn cho Tổ sư gia. Mẹ kiếp, suýt nữa là toi mạng .

Hỏa Lang tất nhiên kiếp nạn của khác. Hắn kể tiếp chuyện Tần Lưu Tây phán rằng cha của Hổ Tử sẽ qua đời. Lời dứt, Ứng Bắc liền đến báo, nhận tin, cha của Hổ Tử mất, Hổ Tử xin nghỉ phép về chịu tang.

Hỏa Lang: "!"

Tề Khiên hỏi Ứng Bắc: "Mất khi nào?"

"Hình như là chập tối hôm qua ạ. Nghe Hổ Tử đến nhà, hai câu thì ông cụ . Chủ tử yên tâm, cha của Hổ Tử cũng 71 tuổi ."

Tề Khiên gật đầu: "Bảo cần vội trở về, lo xong việc nhà hãy . Ngươi gửi chút tiền phúng điếu qua đó."

"Vâng."

Hỏa Lang càng thêm kính phục bản lĩnh của Tần Lưu Tây, càng cảm thấy mấy lá bùa bình an giấu trong lòng n.g.ự.c vô cùng quý giá. Sau , cả nhà bọn họ chính là tín đồ của Thanh Bình Quan.

Lão Vương phi và Triệu ma ma cũng mà á khẩu: "Y thuật của con bé kỳ diệu, ngờ tướng thuật cũng tinh chuẩn đến ."

nghĩ đến quẻ mà Tần Lưu Tây gieo cho , liền cho những hầu lui , chỉ chuyện riêng với Tề Khiên.

"Thật , nó cũng gieo quẻ cho bà , là nếu năm nay về phương bắc, điều bà cầu sẽ như ý."

Tề Khiên ngẩn một chút: "Ý của bà nội là?"

"Ta chủ yếu là xin Thánh Thượng lập cháu thế tử của vương phủ. Nếu là chuyện , thì..." Lão Vương phi nhíu mày.

Tề Khiên mím môi, : "Bà nội cần phiền lòng. Nam nhi chí ở bốn phương, thế tử của vương phủ, nếu Thánh Thượng ý lập cháu, thì cháu sẽ tự xông pha tạo dựng một bầu trời khác."

Lão Vương phi thở dài: "Cháu là trưởng tử, vị trí vốn nên do cháu kế thừa. Nếu do mẫu phi của cháu ngăn cản, sớm xin lập cháu ."

Tề Khiên tự giễu: "Ngày đó ngăn cản, thì cũng sẽ ngăn cản. Bà vốn thiên vị nhị hơn."

Lão Vương phi hừ một tiếng, vẻ mặt vui.

Tề Khiên thấy liền an ủi: "Bà nội đừng vì chuyện mà phiền lòng. Cứ thuận theo tự nhiên ạ. Dù là thế tử, cháu chẳng lẽ thể tự xông pha ?"

Lão Vương phi thở dài: "Xem xét . Vậy chúng về kinh ?"

Tề Khiên : "Thánh Thượng gửi thư đến, bảo cháu điều tra một chút về của Tần gia. Đợi khi tin tức về Tần gia thu thập xong, cháu sẽ cùng bà nội lên kinh."

Tần gia?

Lòng Lão Vương phi khẽ động, hỏi: "Tần gia nào? Sao để cháu điều tra?"

"Là Tần Nguyên Sơn, nguyên Quang Lộc Tự khanh. Quê của ông ở Ly Thành, cũng coi như là thuộc đất phong của Ninh Vương phủ quản hạt. Chỉ vì trong lúc tế Thái Miếu tháng bảy xảy sai sót lớn, Thánh Thượng nổi giận, chỉ xét nhà, mà đàn ông từ mười hai tuổi trở lên đều lưu đày. nữ quyến của Tần gia trả về quê quán. Ý của Thánh Thượng, là xem Tần gia cấu kết với ai để miệt thị hoàng tộc , thì chính là Mông thị đang giở trò, bỏ đá xuống giếng."

Ly Thành, Tần gia, mà Tần Lưu Tây cũng là con gái của tội thần, nàng cũng ở Ly Thành. Sao thể trùng hợp như ?

Lão Vương phi liếc Tề Khiên, : "Vậy nữ quyến của Tần gia những ai, cháu ?"

Tề Khiên bật : "Nữ quyến phần lớn ở hậu trạch, cháu tất nhiên là . những chuyện đều thể điều tra ."

Lão Vương phi bưng lên, nhấp một ngụm, ngả ghế, : "Tần gia , thật là trùng hợp. Tiểu Tần đại sư mới cứu bà nội cháu, cũng họ Tần đấy!"

Tề Khiên thấy lời , cảm giác kỳ quái lập tức dâng lên.

"Ý của bà nội là..."

"Nương nương, của Di Viên biệt trang bên cạnh cho mang quà đến, là đại công tử nhà họ mặt nương nương dập đầu thỉnh an." Triệu ma ma vén rèm lên bẩm báo.

Lão Vương phi kinh ngạc, Di Viên?

Tề Khiên thì dậy: "Chẳng lẽ là Ngọc Trường Không đến?"

 

Loading...