Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - C125

Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:11:21
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Đêm Trung thu trăng tròn vằng vặc, đèn lồng đỏ treo cao. Căn nhà cũ của Tần gia mười mấy năm mới một náo nhiệt và vui vẻ đến thế. Ngay cả Lý Đại Quý và những hầu khác cũng cảm thán, tuy đông nhưng sự náo nhiệt mới dáng , chứ đây nơi quá đỗi tĩnh lặng.

Trước , những ngày lễ chỉ một chủ tử Tần Lưu Tây. Tết Trung thu họ cũng treo đèn lồng, nhưng sẽ bày vẽ những trò hoa mỹ như giải câu đố đèn. Nếu Tần Lưu Tây ở nhà, họ thậm chí còn chẳng thắp thêm mấy ngọn đèn. Còn bây giờ, khắp nơi đều treo đèn lồng đỏ, khí lễ hội vô cùng rộn ràng.

Trong sân của Tần Lão thái thái, những cành cây thấp còn treo từng dải câu đố đèn, chờ đến giải. Tiếng vui vẻ thỉnh thoảng vang lên.

Khi Tần Lưu Tây dẫn Kỳ Hoàng đến, thấy cả sân rực rỡ sắc đỏ, thấy tiếng hân hoan, nàng nhất thời chút ngỡ ngàng. Đến khi bước trong phòng, nàng càng cảm thấy chút lạc lõng.

"Đại tỷ ." Tần Minh Bảo mắt tinh, thấy nàng lao tới.

Tần Minh Thuần thấy cô bé nhanh hơn một bước ôm lấy chân Tần Lưu Tây, trong lòng lập tức dâng lên một cảm giác khủng hoảng, cứ như cái "đùi vàng" vững chãi của sắp khác cướp mất.

Thế !

Cậu bé cũng nhanh chân bước tới, chắp tay thi lễ với Tần Lưu Tây: "Đại tỷ ."

"Ừ."

Mọi cảnh , trong lòng chút suy nghĩ khó tả.

Còn đám chị em họ, vẻ mặt vài phần tự nhiên và cam lòng, nhưng vẫn cả dậy.

Không còn cách nào khác, mới sáng nay nào đó dạy dỗ một trận về quy củ mà!

Tần Lưu Tây dắt tay Tần Minh Bảo đến chỗ Tần Lão thái thái, cung kính hành lễ xong, hành lễ với Vương thị và những khác.

"Tam thẩm nếu cảm thấy lạnh thì nên khoác thêm áo choàng ạ." Tần Lưu Tây Cố thị nhắc nhở.

Cố thị vẫn hết cữ, nhưng hôm nay là Tết Trung thu, bà cũng hỏi qua Tần Lưu Tây, thể ngoài một lát nên cũng mang con theo. Nghe Tần Lưu Tây quan tâm, bà dịu dàng : "Trong phòng đông , cũng ấm áp, lạnh con."

Tần Lưu Tây gật đầu.

Tạ thị liếc sắc mặt Cố thị, trông còn hồng hào hơn cả . Bà thừa cái thai tuy Cố thị chịu khổ, nhưng cả quá trình ở cữ thiếu đồ tẩm bổ. Nha , v.ú già cũng đều tăng cường sang bên đó phục vụ. Chi phí cho dù bằng lúc nhà xét nhà, nhưng cũng kém bao nhiêu, ít nhất là đồ ăn bổ dưỡng thì hề thiếu.

Thế là, trong lòng bà chua đến mức nào. Bây giờ thấy Tần Lưu Tây đối với Cố thị thì ôn tồn nhỏ nhẹ, còn với thì như một con nhím xù lông. là bên trọng bên khinh!

Tạ thị Cố thị, một câu chua loét: "Vẫn là tam thể diện nhất, Tây nha đầu đối với em còn kính trọng và quan tâm hơn bất cứ ai."

Cố thị sớm con gái kể một chuyện, liền : "Nhị tẩu đùa , Tây Nhi là đứa hiểu chuyện, đối với ai cũng ."

"Vậy thì chắc . Đối với nhị thẩm , nó cứ như xa lạ . Mấy đứa nhỏ nhà cũng thế, sủng ái như Bảo Nhi." Tạ thị giọng âm dương quái khí.

Tần Lưu Tây đáp: "Nhị thẩm cũng . Người với cũng cần duyên phận. Có lẽ   và nhị thẩm duyên phận gì với , nếu   thẩm hiếm hoi lắm mới qua sân của   một chuyến mà cũng ngã cơ chứ? Ai, duyên phận mỏng manh, thể thiết với nhị thẩm , thật đáng tiếc."

Tạ thị: "..."

là chuyện , lựa chuyện .

đang định vài câu, thì Tần Lưu Tây Lão thái thái : "Bà nội, đến đông đủ , là chúng khai tiệc ạ?"

Tần Lão thái thái cũng xem các nàng đấu đá , liền gật đầu.

Vương thị liền bảo Tiểu Tuyết truyền món ăn. Cả phòng chia hai bàn. Tần Lão thái thái một bàn cùng mấy con dâu và di nương, còn gọi cả Tần Minh Kỳ cùng một chỗ.

Nếu là khi xét nhà, di nương tư cách chung bàn với Lão thái thái và các phu nhân chính thất. Được cùng bàn là ân điển lớn . Những gia tộc thực sự coi trọng quy củ, ngay cả di nương cũng ăn Tết chung một chỗ.

Đàn ông Tần gia đều lưu đày. Đại phòng một vợ một , tam phòng thị . Nhị phòng vốn một vợ hai và một hầu phòng, nhưng con chỉ Phan di nương sinh thứ trưởng tử. Những còn con, Tạ thị nhân lúc xét nhà mà cho họ thư trả tự do hoặc trả khế ước bán .

Cho nên hiện tại, di nương theo Tần gia trở về, cũng chỉ Vạn di nương của đại phòng và Phan di nương của nhị phòng, cả hai đều sinh con trai.

Tần Minh Kỳ là con trai vợ cả của nhị phòng, ân điển cùng bàn với Lão thái thái, vẻ mặt vô cùng ngạo nghễ, liếc mắt về phía Tần Lưu Tây.

Tần Lưu Tây sang, con ngươi nheo . Khiêu khích ?

Ánh mắt nàng mang theo vẻ lạnh lẽo, b.ắ.n thẳng về phía Tần Minh Kỳ. Dưới cái của nàng, từ từ cúi đầu xuống.

Vương thị vẫy tay với Tần Minh Thuần, : "Thuần Nhi, con tuổi còn nhỏ, cũng qua đây ."

Đầu ngón tay Tần Lão thái thái khẽ động, bà liếc con dâu cả một cái cũng : "Thuần Nhi cũng qua đây ."

Tần Minh Thuần thấy Tần Minh Bảo đang cạnh Tần Lưu Tây, trông giống như một gác cổng nhỏ, thầm nghĩ thể để cái đùi vàng khác ôm mất, liền dậy : "Con với đại tỷ ."

Nói , bé còn dè dặt liếc Tần Lưu Tây một cái, rụt rè hỏi: "Có ạ?"

Tần Lưu Tây đôi mắt đen láy, ánh lên vẻ cẩn trọng và chờ đợi của , : " Đệ thì đó. Mới năm tuổi, chút chuyện còn thể tự quyết định ?"

"Vậy thưa bà nội, thưa , con ở đây ạ." Tần Minh Thuần sát chiếc ghế bên cạnh Tần Lưu Tây.

Khóe miệng Vương thị nở nụ : "Tùy con."

Tần Minh Kỳ thấy bàn của bọn họ là đám con cháu, chỉ ở bàn của Lão thái thái, mà là nữ quyến, lập tức cảm thấy chút yên.

cũng nên về bàn của đám con cháu nhỉ?

Thư Sách

món ăn dọn lên .

Tần Lưu Tây từng ăn Tết cùng cả gia đình. Nàng vốn nghĩ rằng theo cái gọi là quy củ của Tần gia, thì "ăn , ngủ ". lẽ nàng nghĩ nhiều ?

Rượu và thức ăn dọn lên, Lão thái thái mới động đũa một , thấy Tần Minh Kỳ bưng chén rượu hoa quả, lên kính rượu Tần Lão thái thái, miệng một tràng những lời chúc lành, còn tại trận ngâm một bài thơ, khiến cả phòng vỗ tay ngớt.

Tạ thị càng vênh váo đến mức ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu, vẻ mặt đầy hãnh diện, nếu kể đến hai lỗ mũi to thể cắm cả cọng hành.

Sau khi Tần Minh Kỳ ngâm thơ xong vẫn hết. Ở bàn của Tần Lưu Tây, Tần Minh Nguyệt và mấy cô nương khác cũng đều bưng rượu hoa quả hoặc nước trái cây lên kính rượu Lão thái thái, những lời chúc , cũng thơ từ.

Tần Minh Thuần và Tần Minh Bảo tuổi còn nhỏ, thơ, liền ngoan ngoãn thuộc lòng một bài thơ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/c125.html.]

"Đại tỷ   là cũng ngẫu hứng một bài thơ ạ?" Tần Minh Nguyệt tủm tỉm về phía Tần Lưu Tây.

Tất cả đều sang.

Mặc áo gấm mua vui cho cha ¹, bây giờ chỉ còn một ngươi thôi đó!

Tần Lưu Tây gắp một miếng sườn xào chua ngọt: "!"

Cho nên, đây là cách mà các tiểu bối hiếu thuận của đại gia tộc thể hiện ?

Tần Minh Nguyệt thấy Tần Lưu Tây động đậy, trong lòng chút hả hê. Vị trưởng tỷ từng mời thầy dạy dỗ chính thức, thơ phú chứ?

"Đại tỷ tỷ thơ ạ?" Tần Minh Hâm với vẻ mặt hóng kịch vui.

"Minh Nguyệt, các em đừng khó biểu tỷ." Tống Ngữ Tình nhẹ giọng khuyên: "Lưu Tây biểu tỷ chắc là thích những thứ ."

Tần Lưu Tây đặt đũa xuống, lấy khăn tay chấm khóe miệng, tủm tỉm : "Cái thú vui đại chúng là thơ phú , quả thật rành lắm. một vài thú vui tiểu chúng, ví dụ như niệm chú chiêu hồn đuổi quỷ, món rành lắm, các xem thử ?"

Mọi : "?"

Cái gì, chiêu hồn đuổi quỷ? Là cái loại quỷ mà họ đang nghĩ đến ?

Sắc mặt của Tần Minh Nguyệt và những khác "xoạt" một cái liền trắng bệch.

Cả phòng im phăng phắc.

Tần Minh Thuần cạnh nàng gắp một viên thịt Tứ Hỉ, sợ đến mức tay run lên, viên thịt rơi xuống, lăn lông lốc về phía .

Thấy viên thịt sắp lăn xuống đất, bên cạnh đột nhiên một đôi đũa vươn , gắp chính xác viên thịt vững vàng đặt trong bát của .

Tần Minh Thuần há to miệng, viên thịt, cầm đũa.

Đại tỷ chắc chắn từng luyện qua, động tác nhanh, vững, chuẩn, như nước chảy mây trôi.

Tần Minh Bảo vẻ mặt đầy sùng bái. Hình như cô bé thêm một bản lĩnh nữa của đại tỷ.

"Trong nhà đang nghèo, lãng phí đồ ăn là đáng hổ. Ăn cho hết , cái bàn sạch sẽ." Tần Lưu Tây hất cằm về phía bát của .

Tần Minh Thuần: "!"

Dưới ánh mắt "quan tâm" của Tần Lưu Tây, yên lặng cầm đũa lên, ăn.

Những bàn: "..."

Đồ ăn rơi xuống bàn mà còn ăn thật, đáng sợ quá. đáng sợ hơn vẫn là Tần Lưu Tây.

Khoan, , trọng điểm của họ là viên thịt ? Phải là câu chiêu hồn đuổi quỷ của Tần Lưu Tây chứ!

Tần Minh Hâm là đầu tiên dậy, bĩu môi : "Bà nội, đại tỷ cố ý dọa chúng con."

Tần Lão thái thái về phía Tần Lưu Tây, tủm tỉm : "Bà nội, con oan. Bà cũng con là của Huyền môn, lớn lên ở đạo quan, mấy thứ thì gì lạ ạ."

Vương thị thấy sắc mặt Tần Lão thái thái sa sầm , liền mặt giảng hòa, trách yêu: "Vậy cũng thể dọa như thế. Đừng là các em con nhát gan, ngay cả những lớn như chúng cũng sợ."

Chuyện ai mà sợ chứ, là quỷ đó!

"Vậy !" Tần Lưu Tây vẻ mặt đầy tiếc nuối, : "Con thật sự cho xem thử mà, món con rành thật đó!"

Biết là cô rành , nhưng thật sự cần phô diễn kỹ năng !

Tần Lưu Tây một màn như , quả nhiên ai dám bắt nàng thơ từ nữa. Lỡ như kích động đến mức nàng tại trận niệm chú thì ?

Tuy rằng thể nàng chỉ đang dọa , nhưng sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Chuyện quỷ thần , thà tin là , còn hơn tin!

, đều an phận . Ai ăn cứ ăn, ai uống cứ uống. Ăn xong, ngoài giải câu đố đèn.

Lão thái thái vốn đang đám con cháu nô đùa, mặt cũng mang theo nụ . một lúc, sắc mặt bà ảm đạm xuống, trong mắt ngấn lệ.

"Lão thái thái, ạ?" Đinh ma ma để ý thấy biểu cảm của bà, khỏi đưa khăn qua.

Mấy con dâu cũng đều , mặt lộ vẻ quan tâm.

"Chỉ là nghĩ đến lão thái gia bọn họ, họ đến trạm dịch , ăn cơm no . Hôm nay là Tết Trung thu, liệu ăn một miếng bánh trung thu ?" Tần Lão thái thái giọng nghẹn ngào: "Ta chỉ là nhớ họ quá."

Nụ mặt tắt, tất cả đều im lặng.

Tần Lưu Tây tai thính, thấy những lời , liền ngẩng đầu lên trời: "Có thả đèn trời kìa, chúng cũng thả ."

Mọi nàng gián đoạn, cũng đều ngẩng đầu lên. Quả nhiên, những chiếc đèn trời màu trắng đang lảo đảo bay lên cao.

Tần Lưu Tây nhận lấy bút mực từ tay Kỳ Hoàng, trực tiếp trải đèn trời đất, bắt đầu vẽ phù văn.

"Đại tỷ tỷ, vẽ bùa ạ?" Tần Minh Bảo xổm bên cạnh nàng .

Tần Minh Thuần cam chịu thua kém, cũng xổm xuống, trừng lớn mắt . Đây là bùa ? Trông lộn xộn quá, quả nhiên giống như quỷ vẽ bùa.

"Đây là lời cầu nguyện." Tần Lưu Tây vẽ vài đạo phù văn, thêm mấy chữ: "Bình an thuận lợi", cuối cùng ký tên họ Tần.

Vương thị đỡ Tần Lão thái thái tới xem, : "Viết quá."

Tần Lão thái thái những con chữ và phù văn , trong lòng cũng cảm thấy an ủi.

Tần Lưu Tây mở đèn trời , đặt ngay ngắn, châm lửa. Hai tay nàng nhẹ nhàng nâng niu, cảm nhận khí bên trong đèn đủ nóng, mới buông tay .

Chiếc đèn trời từ từ bay thẳng lên , mang theo lời cầu nguyện và hy vọng.

Chú thích của tác giả:

¹ Thải y ngu (mặc áo gấm mua vui cho cha ): một điển tích về lòng hiếu thảo của Lão Lai Tử thời Xuân Thu.

 

Loading...