Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - C123
Cập nhật lúc: 2025-10-12 12:55:28
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mẹ ơi, đại tỷ tỷ đến ." Tần Minh Bảo thấy Tần Lưu Tây reo lên một tiếng, đó chạy nhanh đến mặt nàng, hai tay nhỏ nhắn chắp eo hành lễ, giọng trong trẻo non nớt: "Bảo Nhi xin thỉnh an đại tỷ tỷ."
Tần Lưu Tây , khẽ xoa búi tóc của cô bé, : "Không cần đa lễ. Sao ở đây, qua chỗ bà nội ?"
" Muội qua thỉnh an bà nội từ sớm ạ. Thỉnh an xong là về đây ngay. Mẹ đại tỷ tỷ chắc chắn sẽ đến, quả nhiên lừa ." Tần Minh Bảo ngẩng đầu Tần Lưu Tây, thở dài: "Đại tỷ tỷ cao quá, Bảo Nhi với tới."
Tần Lưu Tây liền cúi bế cô bé lên: "Như là với tới nhé."
Tần Minh Bảo "a" lên một tiếng, ngượng ngùng , trộm liếc nàng, : "Đại tỷ tỷ xinh quá, còn thơm nữa."
"Cái miệng nhỏ của bôi mật đấy, mà ngọt thế." Tần Lưu Tây ôm cô bé trong.
Vú Chu thị và Cúc Nhi tiến lên, lượt hành lễ với Tần Lưu Tây. Cố thị thì đang quấn khăn đầu, theo họ. Thấy Tần Lưu Tây, bà liền mỉm .
"Thưa tam thẩm." Tần Lưu Tây đặt Tần Minh Bảo xuống, hành lễ với Cố thị : "Sao thẩm xuống giường ạ?"
"Bây giờ khỏe hơn nhiều , ít bữa nữa là ở cữ xong, nên trong phòng một chút, ." Cố thị về phía con gái, trách yêu: "Con bé , cứ đại tỷ bế thế, sợ mệt tỷ ."
"Không trách con bé ạ, là con bế nó thôi, nó cũng nhẹ mà." Tần Lưu Tây : "Con qua đây để bắt mạch cho thẩm."
Cố thị mỉm gật đầu, xuống bên bàn. Cúc Nhi cũng lấy một chiếc khăn gấp lót cổ tay bà.
Tần Lưu Tây đặt hai ngón tay lên, cẩn thận thăm dò mạch. Một lúc lâu , nàng đổi sang tay : "Mạch của tam thẩm mạnh hơn ít, xem dạo thẩm lời con dặn, tẩm bổ cũng ."
"Con dặn dò như , mà thì đúng là điều."
Tần Lưu Tây thu tay về, : "Tuy tẩm bổ , nhưng vị khí¹ vẫn đủ, dẫn đến khí huyết đủ, âm thịnh dương suy. Cho nên dù sắp hết cữ, thẩm vẫn nên bồi bổ thêm một tháng nữa. Dù lúc đó thẩm cũng sinh non, còn gặp khó khăn."
"Đại tỷ , thế nào là âm thịnh dương suy ạ? Dương là gì ạ?" Tần Minh Bảo bên cạnh tò mò hỏi.
Tần Lưu Tây đáp: "Cái gọi là dương, chính là dương khí trong khoang dày, cũng tức là khí vị hòa hợp và vị khí ."
Thấy vẻ mặt ngây thơ đáng yêu của cô bé, Tần Lưu Tây nhịn véo nhẹ má nàng, giải thích: "Dương ở đây chỉ dày, thuộc kinh Túc Dương Minh Vị, là kinh mạch dương khí thịnh nhất."
Nàng chỉ vùng bụng của Tần Minh Bảo, : "Chỗ của chúng một luồng dương khí hòa hợp, cũng chính là vị khí. Người khí huyết dồi dào thì vị khí sẽ rõ ràng. Ngược , cơ thể suy nhược, khí huyết đủ, thì vị khí cũng sẽ yếu theo. Người mà dương khí đủ, tay chân sẽ lạnh, sợ lạnh. Đặc biệt là phụ nữ khi sinh nếu phục hồi , sẽ chịu khổ nhiều. Nếu vị khí mà mất , thì cũng xong . Tam thẩm hiện giờ chính là đang trong tình trạng âm thịnh dương suy."
Tần Minh Bảo hiểu lõm bõm, cô bé sờ tay , sờ tay Cố thị. So sánh một hồi, rõ ràng tay ấm hơn.
Cô bé hiểu vẫn bình phục, liền lo lắng : "Mẹ ơi, lời đại tỷ , tẩm bổ cẩn thận thêm nhé. Tay con còn ấm hơn tay nhiều ."
"Được." Ánh mắt Cố thị chan chứa sự dịu dàng.
"Lấy giấy bút đây, con đổi cho thẩm một đơn t.h.u.ố.c khác."
Tần Minh Bảo lập tức chạy đến bàn trang điểm, lấy giấy bút cung kính đưa cho nàng.
Tần Lưu Tây tình cờ thấy mấy chữ trang giấy, liền về phía Cố thị.
Cố thị theo ánh mắt của nàng, mặt đỏ bừng lên, vội cầm tờ giấy: "Ta đang định thêm một lá thư nhà cho tam thúc con, mới mấy chữ đầu. Bảo Nhi, mau lấy giấy mới đây."
Tần Lưu Tây thấy bà chằm chằm những con chữ giấy, liền : "Tam thẩm nhớ tam thúc ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/c123.html.]
Hốc mắt Cố thị ửng đỏ, bà gật đầu, : "Sao thể nhớ chứ. Lần khi sinh xong gửi một lá thư , mong rằng nó tin bọn nhỏ đời cũng sẽ an ủi phần nào. Cũng họ nhận , đến giờ vẫn hồi âm, nên định thêm một phong nữa."
"Tuy trời bắt đầu trở lạnh, nhưng dù cũng đến tháng đông giá rét thực sự. Trên đường nhiều tuyết đọng, cũng dễ dàng. Tam thúc chắc cũng sắp nhận thư nhà ạ." Tần Lưu Tây an ủi một câu. Nàng nhận lấy giấy từ tay Tần Minh Bảo, cầm bút lả tả xuống một đơn t.h.u.ố.c mới.
Cố thị , liền khen ngợi: "Chữ của con là Sấu kim thể² ? Nét bút gầy mà cứng cáp, trông vô cùng phóng khoáng phiêu dật, giống như chữ tiểu triện mà các nữ tử khác . Đây là kiểu chữ con nhất ?"
"Cũng ạ. Chữ con nhất, là Cuồng thảo³." Tần Lưu Tây đưa đơn t.h.u.ố.c qua.
Cố thị kinh ngạc: "Cuồng thảo?"
Một nữ tử mà Cuồng thảo ?
"Do quen vẽ bùa thôi ạ!"
Cố thị: "..."
Tần Minh Bảo khúc khích : "Đại tỷ , tỷ thật sự vẽ bùa ạ? Vẽ như thế nào ạ?"
"Muốn xem thử ?" Tần Lưu Tây : "Vậy lấy thêm một tờ giấy nữa đây."
Tần Minh Bảo lập tức chạy lấy một tờ giấy Tuyên Thành. Cô bé thông minh, còn lấy thêm một hộp mực đóng dấu màu đỏ.
Tần Lưu Tây nhướng mày, cũng cần bút lông, chỉ dùng ngón tay thon dài chấm mực đóng dấu, vẽ bùa lên tờ giấy ngả vàng.
Nàng vẽ bùa giống như những đạo sĩ khác, cần dâng hương kính cáo trời xanh, mà là tay tùy tâm động. Khi những phù văn từ đầu ngón tay nàng hạ xuống trang giấy, linh khí liền bám trong đó, phảng phất kim quang lóe lên. Chỉ trong hai ba thở, một lá bùa bình an hộ mệnh thành.
Những phù văn trông như thiên thư, thường căn bản thể xem hiểu, nhưng giống như chữ Cuồng thảo, một bút thành hình, biến hóa khôn lường, qua vô cùng sắc bén.
Cố thị á khẩu, : "Này... thật đúng là như Cuồng thảo."
Tần Lưu Tây mỉm , khéo léo gấp lá bùa bình an thành một con bướm màu vàng nhạt, đưa cho Tần Minh Bảo, : "Lá bùa bình an cho , dùng túi thơm đựng mang theo bên ."
"Cho ạ? Con bướm quá, con cảm ơn đại tỷ ." Tần Minh Bảo hai tay nâng niu con bướm, vẻ mặt đầy vui sướng.
Lòng Cố thị khẽ động, hỏi: "Tây Nhi, bùa bình an đều dùng giấy vàng và chu sa để vẽ ? Giấy cũng thể dùng ?"
"Hộp mực đóng dấu vốn chu sa. Còn giấy, đây là giấy ma sa, màu vàng, cũng thể dùng ." Tần Lưu Tây ngạo nghễ : "Thật giấy và chu sa đều là thứ yếu, quan trọng nhất vẫn là phù văn ẩn chứa linh lực . Phù văn linh, đó chính là linh phù hữu dụng. Ngược , phù văn linh lực, dù dùng giấy vàng chu sa đến , cũng đều là lãng phí, vô dụng."
Một tia linh quang tức thành phù. Kẻ bất tài , thể , cần quan tâm trong tay chu sa giấy vàng .
Đương nhiên, giấy vàng tự nhiên hơn giấy thường, nhưng một khi linh phù linh, thì công hiệu đều như .
Tần Minh Bảo vẻ mặt đầy sùng bái, : "Nói cách khác, bùa mà đại tỷ vẽ đều là linh phù ạ."
Cố thị chút kính nể, : "Mấy năm nay, những thứ con học , quả thật giống với các chị em khác trong nhà."
Sắc mặt Tần Lưu Tây nhàn nhạt: "Mệnh của con, giống với họ."
Mệnh bất đồng, thì những thứ học , tự nhiên cũng bất đồng.
Chú thích:
¹ Vị khí: một thuật ngữ trong Đông y, chỉ công năng hoạt động của dày, biểu hiện sự tiêu hóa và hấp thụ của cơ thể.
Thư Sách
² Sấu kim thể: một lối thư pháp do Tống Huy Tông sáng tạo, nét chữ gầy, sắc sảo, mạnh mẽ.
³ Cuồng thảo: một trong năm lối chính của thư pháp Trung Hoa, nét chữ phóng khoáng, bay bướm, thường nối liền , khó .