Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - C121

Cập nhật lúc: 2025-10-12 12:40:57
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Những năm tháng qua, mỗi dịp Tết Trung thu, Tần Lưu Tây hoặc là ở nhà cũ ăn Tết cùng mấy hầu, hoặc là ở đạo quan tu luyện, hoặc là ngoài hành y. Nàng bao giờ một cái Tết đoàn viên bên gia đình như năm nay.

Trời còn sáng, Tần Lưu Tây tọa thiền trong phòng. Sau khi vận hành một vòng đại chu thiên, nàng mới thong thả ung dung rửa mặt y phục, đến chỗ Vương thị để thỉnh an.

Khi nàng đến nơi, Vương thị thức dậy, đang chuyện với Vạn di nương. Tần Minh Thuần đang bên , lưng thẳng tắp, đôi mắt đen láy thỉnh thoảng liếc cửa. Vừa thấy Tần Lưu Tây, bé liền theo bản năng bật dậy.

Tần Lưu Tây liếc một cái tiến lên thỉnh an Vương thị và Vạn di nương.

"Miễn lễ." Vương thị , giơ tay hiệu.

Tần Minh Thuần đợi Tần Lưu Tây hành lễ xong, liền đến mặt nàng, chắp tay thi lễ: "Thỉnh an đại tỷ tỷ."

"Ừ." Tần Lưu Tây gật đầu: "Đem bảng chữ mẫu của ngươi đây."

Thân hình nhỏ bé của Tần Minh Thuần run lên. Cậu bé về phía Vương thị, về phía Vạn di nương. Cứu con với!

Vạn di nương tránh ánh mắt của , cúi đầu bàn tay mà tự thương cảm, bàn tay ngọc ngà vốn thon dài nay thô nhiều, thật đáng thương.

Vương thị thì : "Mau mang đây cho đại tỷ tỷ con nhận xét một chút ."

Tần Minh Thuần cúi gằm mặt. Ai, trốn thoát .

Cậu những bước chân nhỏ lí nhí đến bàn của , lấy bảng chữ mẫu mấy ngày gần đây, chậm rì rì tới. Trước khi đưa , còn nhắc nhở một câu: "Đại tỷ tỷ, năm nay   mới năm tuổi."

Ý là, lát nữa tay nhẹ một chút.

Tần Lưu Tây giật lấy bảng chữ mẫu của , liếc qua : "Tục ngữ câu, thấy chữ . Chữ của  xí như , xứng với khuôn mặt tuấn tú của    ?"

Nàng véo nhẹ má .

Tần Minh Thuần mếu máo, bộ dạng sắp : " Đệ ngày nào cũng , đến mức tay sắp chuột rút   bao giờ nhiều chữ như ."

"Thấy mệt ?" Tần Lưu Tây hừ một tiếng: "Đại ca của  , đến cơ hội bên bàn chữ như  còn  còn dám ấm ức?"

Thư Sách

Thân hình Tần Minh Thuần cứng đờ, ngẩng đầu về phía cả, thấy sắc mặt bà thoáng buồn bã, liền lí nhí: " Đệ…  …"

"Viết vẫn như cũ, chữ như gà bới, nhưng ít so với đây là chữ gì. Cứ luyện tiếp . Nếu cảm thấy khổ, thì hãy nghĩ lời ." Tần Lưu Tây nhét tờ giấy tay .

Tần Minh Thuần lập tức chút vui mừng: "Vậy là tỷ đang khen ? Không đ.á.n.h  ạ?"

Niềm vui đến quá bất ngờ, chút thật.

"Có chút tiến bộ cỏn con, đang là Tết Trung thu, tạm thời đánh  ." Tần Lưu Tây liếc : " mà còn thành thế cứ thử xem?"

Nàng nắm chặt hai tay, các khớp ngón tay kêu răng rắc.

Mặt Tần Minh Thuần trắng bệch. Hu hu, đại tỷ tỷ đáng sợ quá.

Vương thị nhạt : "Được , Tây Nhi con cũng đừng dọa nó nữa. Chuyện sách chữ là chuyện một sớm một chiều, cứ từ từ thôi."

"Con hiểu. Mẹ ngày thường nếu rảnh rỗi, thể dạy dỗ nó một chút thì đó là phúc của nó. Nếu thật sự thời gian, thì cố gắng đừng để nó lớn lên lệch lạc là . Nếu tài hoa, thì khuôn mặt chính là đường lui của nó."

Giọng điệu thì chán ghét, mà lời phũ phàng.

Vương thị : "Con trai mà lớn lên trong tay đám phụ nữ cũng . Qua năm mới, sẽ cho chúng đến học đường ở Lịch Thành."

Đến lúc đó, Tần gia ngoài cũng sẽ quá lộ liễu.

Tần Lưu Tây thì cũng . Đến học đường cũng , mà mời thầy đồ về nhà dạy cũng , nàng đều ý kiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/c121.html.]

"Cùng thỉnh an bà nội con ." Vương thị dậy.

Sân của Tần Lão thái thái vô cùng náo nhiệt, từ sáng sớm đông nghịt . Bậc con cháu đang quỳ xuống hành lễ thỉnh an bà.

Khi nhóm Tần Lưu Tây xuất hiện, ánh mắt của đều đồng loạt đổ dồn về phía họ.

Tạ thị thấy nàng, ánh mắt liền lảng tránh, bất giác sờ lên mũi, cảm thấy nhói đau.

Những trưởng bối khác khi thấy nàng, so sánh với con cháu bên cạnh , trong lòng khỏi chút buồn bã và tâm trạng phức tạp.

Tần gia sa sút, từ xuống đều từ mây rơi xuống bùn lầy, từ phu nhân biến thành đàn bà quê mùa, từ tiểu thư khuê các biến thành thôn nữ.

khi thấy Tần Lưu Tây, họ cảm giác Tần gia vẫn hề thất thế. Trên gương mặt nàng, bao giờ vẻ lo lắng bất an rụt rè sợ hãi. Dáng nàng thẳng tắp, gương mặt toát lên vẻ vân đạm phong khinh, ánh mắt cao ngạo khiến dám thẳng.

Họ cảm giác, chỉ cần một cái liếc mắt là nàng thấu.

Không dám thẳng, họ đành liếc trộm. Hôm nay nàng mặc một bộ y phục màu xanh biếc mà họ từng thấy qua, vạt váy thêu hoa văn mây lành, mái tóc đen chỉ dùng một cây trâm ngọc búi lên đơn giản, tai chỉ đeo một chiếc khuyên tai mộc mạc.

Rõ ràng các nàng đều mặc y phục mới, trang điểm lộng lẫy để đến thỉnh an, nhưng khi cạnh Tần Lưu Tây, cảm giác dìm hàng thành lá xanh thế ?

Vương thị mỉm tiến lên thỉnh an Tần Lão thái thái, vài câu chúc mừng ngày lễ.

Vạn di nương cũng thi lễ, nép bên cạnh Tần di nương như một con chim yến nhỏ.

Tần Minh Thuần thì cung kính quỳ xuống dập đầu hành đại lễ, lễ nghi vô cùng quy củ, hiển nhiên là Vương thị rèn cặp riêng.

Tần Lão thái thái thấy , trong lòng chua xót thương cảm. Đại phòng chỉ hai trai một gái, đích trưởng tử chính thống thì đang lưu đày. Vương thị đây là sợ con trai ruột ở Tây Bắc xảy chuyện, nên đem hết tình thương gửi gắm đứa con vợ lẽ ? Hay là đang lo xa, bồi dưỡng thêm một gốc rễ nữa cho đại phòng, phòng khi chuyện bất trắc.

Dù là lý do nào, Vương thị cũng chỗ nào để chê trách.

"Đứng lên ."

Lúc đến lượt Tần Lưu Tây. Nàng chỉ chắp tay bên hông, khẽ nhún gối, thỉnh an một tiếng thẳng . Dập đầu ư?

Hoàn !

"Đại tỷ tỷ, tỷ nên quỳ xuống dập đầu với bà nội." một giọng khó như vịt đực bất mãn vang lên.

Tần Lưu Tây sang, nhướng mày. À, hôm nay bảo vệ quy củ của gia tộc đổi thành đàn ông .

Nhìn Tần Minh Kỳ mày nhíu chặt, ánh mắt lộ vẻ vui, vẻ mặt như thể nàng chuyện gì đó tổn hại đến thanh danh gia tộc, thật là nực .

Tần Lưu Tây còn kịp lên tiếng, Tần Minh Nguyệt mở miệng , dịu dàng : "Tam , đại tỷ tỷ lẽ hiểu những lễ nghi , cũng đừng trách tỷ . Sức khỏe của đại tỷ tỷ cũng ."

Thấy , dùng sự quan tâm để đẩy ngươi lên đầu sóng ngọn gió, lương thiện cơ chứ?

Tần Lưu Tây : "Vẫn là nhị hiểu , quan tâm , sức khỏe , đa tạ nhé. Hay là tỷ dập đầu với bà nội , như tỷ sẽ càng cảm kích hơn nữa."

Đến đây nào, tỷ cho một cơ hội để thể hiện hình tượng thánh mẫu lương thiện của đấy!

Tần Minh Nguyệt ngẩn một chút, ôn tồn : "Đại tỷ tỷ, như hợp với lễ nghi."

" , chuyện dập đầu mà cũng thế . Đại tỷ tỷ hiểu, bây giờ học là . Tần gia chúng là gia đình thi thư lễ nghi, tỷ là con gái Tần gia, là đích trưởng nữ của đại phòng, lễ nghi như học, chẳng sẽ khiến chỉ trích đại bá mẫu, rằng bà dạy dỗ ngươi ?" Tần Minh Kỳ ưỡn ngực, chắp tay lưng .

Tần Lưu Tây chút phiền.

Nàng tắt nụ , liếc mắt về phía Tần Minh Kỳ, : "Cho nên, bây giờ ngươi đang dạy quy củ ?"

Tần Minh Kỳ mở miệng, nàng thêm một câu:

"Ngươi là cái thá gì?"

 

Loading...