Đại tiểu thư bị vất bỏ lắc mình biến hóa thành thần toán bói quẻ - Chương 633
Cập nhật lúc: 2024-10-13 23:17:47
Lượt xem: 181
Chương 633 -
Lăng Tây Vương nhiều năm qua có bệnh tật quấn thân, nghe nói mặt mũi đầy chấm đỏ rực, xấu xí không thể gặp người, thế cho nên mới thu nhận y giả khắp nơi về chữa bệnh. Sau tuy được thần y tương trợ, nhưng chấm đỏ này chỉ không tiếp tục lan ra nhưng cũng không biến mất, đối với chuyện này triều đình cũng đã sớm biết, lúc này mới đồng ý cho ông ta phái người khác thay thế vào kinh.
Lăng Tây Vương đưa tới không ít lễ vật, trong đó quý trọng nhất, chính là viên thuốc do vị Vô Trần thần y kia điều chế.
Nghe nói thần y nhiều năm qua cũng chỉ chế ra được ba viên Tục Mệnh Đan, lục tục sử dụng hết, chỉ còn lại một viên cuối cùng cho Lăng Tây Vương. Lăng Tây Vương không đành lòng sử dụng, lúc này mới chuyển tặng cho bệ hạ. Có viên thuốc này, cho dù là người hẳn phải chết, cũng có thể sống thêm một hai ngày.
Một hai ngày nhìn như không nhiều, nhưng cũng đủ để bàn giao hậu sự. Nếu không phải bệnh nặng gì, thậm chí còn có thể kéo dài thời gian, tranh thủ được sinh cơ, cho nên vật này vừa trình lên, Càn Hòa Đế lập tức vui mừng.
Lập tức đồng ý yêu cầu lập Phong thế tử.
Không chỉ có như thế, lập tức còn ban cho một tòa phủ quận chúa, để nữ nhi của Lăng Tây Vương là Tịch Chiếu quận chúa ở lại, cũng cho Tịch Chiếu quận chúa lệnh bài ra vào hoàng cung, để nàng ta tiến cung làm bạn với hoàng hậu bất cứ lúc nào.
Hoàng hậu là nhất quốc chi mẫu, cho dù không quá quen biết với quận chúa này, nhưng nữ quyến vào hoàng thành cũng đều phải khiến bà ấy hao tâm tổn trí.
...
Khi mệnh lệnh của bệ hạ truyền tới Ti Thiên Đài, Tiêu Vân Chước đã ở đây.
Nhưng người để ý đến nàng không nhiều.
Bệ hạ bảo nàng quan sát thiên tượng, chuyện nàng cần làm thật ra vô cùng đơn giản, chính là canh giữ ở phụ cận Thừa Linh Trụ, đến giờ phút mấu chốt liền ngẩng đầu nhìn trời, nhìn xem có vấn đề gì hay không...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-bi-vat-bo-lac-minh-bien-hoa-thanh-than-toan-boi-que/chuong-633.html.]
Thừa Linh Trụ đã xây dựng mấy trăm năm, bên trên khắc một ít bản đồ tinh tượng, tầm nhìn bốn phía rộng lớn. Sau khi leo lên là có thể nhìn thấy một mảnh tinh không hoàn chỉnh. Ngoại trừ Thừa Linh Trụ ra thì còn có Quan Tinh Đài, vị trí ở cao hơn một chút, có thể nhìn càng thêm rõ ràng. Chẳng qua cũng không phải là chỗ mà tiểu quan như nàng có thể đi tới đó.
Giữa ban ngày, trên trời trừ mây ra chính là bầu trời.
“Lễ bộ chọn mấy ngày lành tháng tốt để Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử thành hôn. Gần đây hoàng gia còn phải chuẩn bị sính lễ đưa vào trong phủ hai vị vương phi nữa, đến lúc đó thời tiết nhất định phải tốt. Cấp trên nói, Linh Đài Lang là do bệ hạ khâm điểm, ngươi lại có quan hệ cá nhân với Tam vương gia, cho nên ngày đính hôn này sẽ do ngươi lựa chọn.”
Người nói chuyện chính là Vương chưởng lịch.
Ti Thiên Đài này không lớn, nhưng quan viên lại không ít. Ở phía trên nàng, quan viên lớn nhỏ có thể còn có bảy tám chục người.
Tiêu Vân Chước có thể xem như là người không bắt mắt nhất.
Quan mới nhậm chức sẽ có chút phiền phức, điều này Tiêu Vân Chước cũng hiểu rõ, cho nên đối với chuyện này cũng không có bất mãn cả, chỉ nhận lấy tờ yêu cầu kia nhìn xem.
Hôm nay thời tiết nhìn như ấm lại, nhưng nói không chừng lại đột nhiên có tuyết rơi. Nếu chọn sai thời điểm, đội ngũ đính hôn bất tiện, các vương gia nhất định cũng sẽ bất mãn, tiểu quan sẽ xui xẻo.
Tiêu Vân Chước nhìn thử, ngày định ra rất gấp, thế mà đều chỉ trong vòng nửa tháng.
Lịch mà Đại Ngụy dùng chính là Kỳ Lân lịch pháp, chính là lịch âm dương. Dựa theo lịch pháp mà xem, thời tiết này cơ bản không có mưa to tuyết lớn, nhưng năm nay dị thường, lại khó mà nói.
“Mấy ngày này đều không thích hợp lắm, nếu như gấp thế này thì tốt nhất là chọn ngày mùng sáu tới đây, cũng là ngày lành, cũng không biết Lễ bộ có thể chuẩn bị kịp không. Qua mùng sáu, trời tất có dị thường, không chừng còn phải gió thổi tuyết rơi, ít nhất cũng sẽ kéo dài ba ngày. Nếu đến lúc đó trên đường lộn xộn, bụi đất hay là tuyết đọng dính ướt hỉ lụa thì cũng không đẹp mắt. Cho nên hoặc là mùng sáu, hoặc là cuối tháng rồi nói.” Tiêu Vân Chước nhìn thời gian phía trên, nghiêm túc phán đoán một phen, sau đó nói.
Vương chưởng lịch là một lão đầu, chức quan của ông ta không cao, lúc còn trẻ là ở trong dân gian tính toán thiên thời cho bách tính chuẩn bị mùa vụ. Bản lĩnh ông ta cũng không lớn, chỉ là có thể nhìn khí trời trong thời gian ngắn, có thể để dân chúng chuẩn bị sẵn sàng.
Bởi vì có chút uy vọng, sau đó được người tiến cử làm quan.