----
Vì tới đón cô Tô Yến Thành cố ý xin nghỉ một ngày mượn xe của đồng đội, đến tám giờ sáng tới nhà ga chờ .
Ngày Thẩm Uyển xuất phát gọi điện thoại cho , nhớ chính xác thời gian tàu ga, nhưng nhịn đến sớm chờ cô.
May mắn hôm nay xe lửa trễ, đúng mười giờ hai mươi phút dừng ở trạm Tương Thành, nếu đợi thêm một thời gian nữa.
Trạm cuối của chuyến xe lửa Tương Thành, thời gian để cho hành khách lên xuống xe tới hai mươi phút, Tô Yến Thành nhớ vợ, cố ý đến quầy bán vé mua vé tới đón cô.
lúc Thẩm Uyển cũng đang xuyên qua cửa sổ ngoài, cứ như là đầu tiên thấy đàn ông cao lớn đang chờ ở sân ga, trong mắt lập tức tràn đầy vui mừng.
Tô Yến Thành vẫn đón thấy , đợi khi xe lửa dừng , hành khách chen chúc lên xuống lập tức khiến khung cảnh trở nên hỗn loạn.
May mắn khoang xe giường bên ít hơn một chút, Tô Yến Thành luôn chằm chằm cửa , ảnh Thẩm Uyển xuất hiện, lập tức thấy.
Khi xe lửa còn dừng hẳn, Thẩm Uyển kiềm chế tâm trạng kích động, chờ ở lối .
Cửa xe lửa mở, cô lập tức về phía Tô Yến Thành.
Chỉ cách hai ba bước chân, hai đều nhanh chóng tới gần đối phương, chờ khi Trương Tú theo Thẩm Uyển xuống xe, ngẩng đầu thấy một đôi vợ chồng trẻ tuổi đang ôm chặt lấy .
Tô Yến Thành cao ráo chân dài, mặc quân phục màu xanh lá càng thêm nổi bật, dáng Thẩm Uyển tinh tế yêu kiều, trong ngày đầu hạ mặc một váy liền áo màu trắng phấn hoa nhỏ, hai vợ chồng nam thanh nữ tú, các hành khách xung quanh vội vàng ngang qua đều nhịn theo.
Cũng may lúc sân ga nhiều hành khách ôm nỡ chia tay nhà, vì hai ôm cũng quá khác .
Trương Tú mặt mang ý nhẹ nhàng ho một tiếng, nhắc nhở đôi vợ chồng trẻ xa cách lâu ngày hãy kiềm chế một chút, dù vẫn đang ở bên ngoài, ôm lâu quá cũng .
Thẩm Uyển cô Trương nhắc nhở, khuôn mặt lúc đỏ ửng vỗ vỗ lưng Tô Yến Thành ý bảo buông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-my-nhan-o-nhung-nam-60/chuong-234.html.]
Tô Yến Thành buông lỏng tay , cánh tay trượt xuống vẫn nhịn siết chặt cánh tay cô.
Khiến Thẩm Uyển mặt mang theo nụ trừng mắt một cái, đó xoay giới thiệu đơn giản:
"Cô Trương, đây là chồng của em Tô Yến Thành, Yến Thành, đây là cô giáo của em."
Từ trong miệng cô chữ chồng, khóe miệng Tô Yến Thành cong lên, lễ phép chào hỏi:
"Xin chào, cô Trương, dọc đường phiền cô chăm sóc Uyển Uyển ."
"Không , lâu xa nhà, là Uyển Uyển chăm sóc mới đúng."
Trương Tú khiêm tốn .
Sau đó ba cùng khỏi trạm, Tô Yến Thành đưa hai lên xe nghỉ ngơi , trở về tìm nhân viên nhà ga mang những hành lý khác của Thẩm Uyển.
Sau khi rời khỏi nhà ga, đúng lúc sắp đến giờ ăn trưa, Tô Yến Thành đề nghị ăn cơm ở trung tâm thành phố Tương mới trở về quân khu.
Thẩm Uyển xong lập tức hỏi ý kiến của Trương Tú, khi bà đồng ý, Tô Yến Thành trực tiếp lái xe đến khách sạn Quốc Doanh .
Người Tương Thành nổi tiếng đều thể ăn cay, ngay cả rau xanh xào cũng cho thêm ớt.
Tô Yến Thành ăn cơm kiêng kị gì, ngoại trừ quá ăn ngọt những thứ khác đều thể ăn .
Bản Trương Tú chính là Tương Thành bà thể ăn cay, chỉ Thẩm Uyển khẩu vị thanh đạm, ăn quá cay.
dù cũng mới đến, ăn một bữa nếm thử hương vị cũng .
Lúc gọi món Tô Yến Thành cũng cố ý gọi theo khẩu vị của cô, cố ý gọi một món trứng xào cà chua cùng một món canh, những thứ khác đều là món ăn nổi tiếng trong tiệm.
Trương Tú lâu ăn món ăn quê nhà chính thống, tính cách của bà cũng cần hai tiếp đón, bản thể chăm sóc cho , ngược ăn hai vợ chồng trẻ gắp thức ăn chăm sóc lẫn , dáng vẻ lén lút đưa tình, khiến bà bắt đầu nhớ thời trẻ.