Có lẽ trực giác của loài vật nhạy bén hơn đời nhiều, con ch.ó giống Béc-giê dù ngơ ngác, nhưng nó cảm nhận ý từ Cố Hy và Hứa Nhiêu. Thấy Bảo Tái cõng bỏ chạy, nó cũng tức tốc bám theo.
Sức mạnh tinh thần của Cố Hy ngơi nghỉ, chạy một hồi lâu, cuối cùng cũng tìm một hang động ở triền núi.
Cô hiệu cho Bảo Tái đuổi những "vật sống" bên trong , mới cõng hai đàn ông to lớn hang.
Cô một lá bùa Thanh Tịnh, dọn dẹp sạch sẽ bên trong hang, mới đặt họ xuống.
Hứa Nhiêu, theo Cố Hy, kiệt sức. Vừa mới đ.á.n.h một trận, cõng một đàn ông nặng cả trăm cân chạy một quãng đường dài, khi đặt xuống, cũng ngã phịch xuống đất, thở hồng hộc.
Còn Cố Hy, khi đặt hai xuống một cách nhẹ nhàng, đến cửa hang, đơn giản bày một trận pháp Ảo Ảnh mới trong hang.
Hứa Nhiêu thấy Cố Hy , mở to mắt chỉ chỉ miệng . Lúc đ.á.n.h , chị khóa miệng .
Cố Hy phẩy tay, bắt đầu lấy đồ từ trong túi .
Hứa Nhiêu động đậy miệng, phát hiện thể chuyện, lập tức tuôn một tràng: "Trời đất ơi chị, chị đúng là chị ruột của em, em suýt toi mạng đấy! Mấy kẻ là ai ? Sao dữ tợn thế? á á á, nếu dạo em luyện tập cần cù, em tèo ở đây !"
"Vẫn còn quá yếu, ba thương mà em còn đ.á.n.h , còn dám than vãn? Em nghĩ xem lúc nãy bao nhiêu động tác thừa thãi?" Cố Hy hề nương tay với Hứa Nhiêu. Lần khen xong, cái nết thích khoe khoang của nổi lên.
Ba tuy ghê gớm, nhưng mỗi đều thương, thể thi triển quá nửa sức lực thường ngày. Lẽ Hứa Nhiêu nên yếu đuối như , chỉ là thiếu kinh nghiệm thực chiến quá, cộng thêm việc nghĩ tiến bộ ít dạo gần đây nên sinh tự mãn.
Hứa Nhiêu cứng họng, nhưng nghĩ , hình như, vẻ chị sai. Cậu cụp mắt xuống, gì, lấy một chai nước từ trong túi, vặn nắp ừng ực ừng ực uống một .
Sau khi uống hết chai nước, cúi đầu xuống, phát hiện con Béc-giê vốn bệ vệ đang bằng đôi mắt to tròn ướt át, ánh mắt đầy vẻ thèm thuồng.
Hứa Nhiêu chút ngại ngùng gãi đầu, lấy một chai nước từ trong túi, con Béc-giê, lấy một cái chậu, đổ nước chậu, đẩy đến mặt con Béc-giê. Con Béc-giê nhớ đến Tiểu Hắc nhà , lâu gặp, Tiểu Hắc sống .
Con Béc-giê lập tức cúi đầu uống nước, mà cẩn thận đẩy cái chậu nước, hướng về phía đàn ông đang ngất lịm.
Cố Hy liếc ba đàn ông với ánh mắt phức tạp và đầy phẫn nộ, gỡ bỏ bùa Định Thân cho họ, mà thẳng đến chỗ đàn ông bất tỉnh.
Con Béc-giê thấy Cố Hy tới, liền tiến lên ngửi mùi của Cố Hy. Có lẽ Cố Hy ý , nó dùng cái đầu to dụi dụi Cố Hy.
Cố Hy vỗ vỗ đầu con Béc-giê, : " xem vết thương của , mày uống nước ."
Rồi cô lấy một đống thịt thú kỳ dị đặt một cái chậu, gọi Bảo Tái bảo nó cùng chia sẻ với con Béc-giê, để ý đến con ch.ó nữa.
Người đàn ông đất mặc quần áo màu xanh lá cây sẫm, nhưng quần áo, đầu và mặt đều dính đầy đất cát đen, còn vết máu, tóm là nhếch nhác chịu nổi. Cố Hy liếc , ánh mắt kinh ngạc của ba đàn ông đang định , cô triệu hồi một chiếc giường bệnh di động, một đống dụng cụ y tế.
Tuyền Lê
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-ve-huu-dan-ca-nha-pha-dao-tan-the/chuong-122-my-nhan-cuu-anh-hung.html.]
"Hứa Nhiêu." Cố Hy gọi.
"Dạ, em đây." Hứa Nhiêu Cố Hy gọi , lập tức lon ton chạy tới. Rồi chủ động và tự giác ôm đàn ông đất đặt lên giường bệnh, đó xé một lá bùa Thanh Tịnh. Vẻ ngoài vốn bẩn thỉu của lập tức trở nên sạch sẽ.
Cố Hy Hứa Nhiêu với vẻ tán thưởng, đeo găng tay phẫu thuật, bắt đầu kiểm tra vết thương của đối phương.
Người đàn ông nhiều vết trầy xước, nghiêm trọng nhất là vết thương do s.ú.n.g ở vai. Một viên đạn xuyên qua xương bả vai của . Sở dĩ bất tỉnh là do mất m.á.u quá nhiều vận động mạnh. Hơn nữa, do thời tiết nóng bức, vết thương của xử lý , bắt đầu nhiễm trùng.
Nếu một luồng năng lượng khác thường nhàn nhạt, cho thấy cũng là một dị năng, lẽ sớm mất mạng . Mà cho dù như , nếu gặp Cố Hy, vai cùng cánh tay của cũng sẽ phế .
Phần còn chỉ là một vài vết trầy xước thông thường.
Cố Hy lấy viên t.h.u.ố.c cầm m.á.u do cho đàn ông uống một viên, bắt đầu giúp đối phương sạch vết thương ở vai.
May mà viên đạn còn ở trong vết thương, nếu sẽ rắc rối hơn.
Hứa Nhiêu thấy giúp gì, liền đến dọn dẹp cho ba em đang định , ngay cả con Béc-giê cũng bỏ qua.
Tuy Cố Hy bảo Bảo Tái gọi con Béc-giê , nhưng rõ ràng đối phương khả năng tự chủ cao. Đối mặt với món thịt thú kỳ dị hấp dẫn , dù nước miếng chảy ròng ròng, nó vẫn ăn một miếng nào, mà chăm chú hành động của Cố Hy.
Ba còn lúc cũng khôi phục dáng vẻ ban đầu. Tuy quần áo rách nát, nhưng vẫn che giấu vẻ oai nghiêm họ. Đặc biệt là đàn ông cao nhất, dáng dấp còn hơn cả tuyệt vời. Lúc Hứa Nhiêu lau dọn cho đối phương, suýt nữa thì nhịn mà huýt sáo.
Có lẽ do dãi nắng dầm mưa lâu ngày, làn da của đàn ông trắng trẻo, mà là một màu da bánh mật khỏe mạnh. Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, ngũ quan sắc sảo, hốc mắt sâu thẳm. Dù lúc sắc mặt tái nhợt, đôi môi khô nẻ, cũng che giấu vẻ ngoài tuấn tú.
Hứa Nhiêu chắc chắn minh tinh màn bạc, thì đích thị là nhân vật chính trong truyện bước đời thực . Cậu nhịn mà lén Cố Hy, thầm nghĩ liệu là nhân duyên của chị ? Chà, đây là cốt truyện cứu hùng điển hình ?
Lập tức, một trái tim "đẩy thuyền" bắt đầu nảy sinh trong lòng Hứa Nhiêu.
Lúc , nếu Cố Hy khả năng ý nghĩ, lẽ cô sẽ trực tiếp một chưởng đ.á.n.h bay thằng nhóc , với : "Cứ ghép đôi lung tung chỉ hại cho em thôi!"
Tiếc là Cố Hy lúc đang tập trung chữa trị cho thương binh, thấy ánh mắt đầy vẻ hóng hớt của Hứa Nhiêu.
Một lúc , Cố Hy tác phẩm của , chút hài lòng. Hừ, y thuật vẫn tồi lắm.
Đến khi cô lùi , Hứa Nhiêu thấy giường bệnh di động một "xác ướp".
"Trời ơi, chị, chị gói bánh giò kiểu gì ?" Hứa Nhiêu "xác ướp" giường khỏi kinh ngạc thốt lên.
"Sao? Không ?" Cố Hy nhàn nhạt liếc .
"Được, chị là nhất. chị ơi, chúng thể tháo cái ? Chị cứu , gần như cũng lộ hết , bỏ cái chắc cũng nhỉ?" Hứa Nhiêu kéo viền của chiếc khăn trùm đầu của , với Cố Hy.