Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 87+88
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:53:34
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 87:
Cô tuyển thẳng nên cần tham gia kỳ thi, nhưng ảnh hưởng đến việc trong nhà vẫn một thành tích xuất sắc để so sánh với Khương Dư Dư.
Nhắc đến thành tích, Khương Hãn cũng lộ vẻ tự tin.
"Yên tâm , đến lúc đó sẽ cùng em Đại học Hải Thị."
Giọng điệu đầy chắc chắn.
Dù ai cũng thể nhận suất tuyển thẳng, nhưng với những tự tin năng lực của như Khương Hãn, suất đó cần thiết.
Nghe , Lộ Tuyết Khê lập tức nở nụ chân thành hơn: "Vậy mai em một chiếc bánh mừng cho nhé."
Khương Hãn xong vui, nhưng ngoài miệng vẫn : "Em xuất viện, đừng , dễ mệt lắm."
Lộ Tuyết Khê: "Em mệt ."
Khương Tố bên cạnh hai đối đáp, lén lút đảo mắt, dứt khoát dậy lên lầu.
Lộ Tuyết Khê theo bóng lưng Khương Tố, khẽ nhíu mày. Cô mở hệ thống, thấy giá trị hảo cảm của Khương Tố vẫn quanh quẩn ở mức trung bình thì khỏi bực bội.
Rõ ràng khi về nhà, cô chủ động thiện nhiều , mà Khương Tố vẫn để tâm.
Cậu thực sự định thừa nhận là chị gái ?
Nghĩ đến đây, sắc mặt Lộ Tuyết Khê chút khó coi.
Khương Trừng luôn chú ý đến cảm xúc của cô , thấy liền quan tâm hỏi han, nhưng Lộ Tuyết Khê chỉ hời hợt đáp: "Chỉ là hối hận vì chọn tuyển thẳng. Kỳ thi đại học chỉ một trong đời, đáng lẽ chị nên tự trải nghiệm."
Nói , cô chuyển đề tài, sang Khương Hãn: "Thành tích của hơn em. Em nếu đạt thủ khoa tỉnh, các trường đại học hàng đầu sẽ chủ động đến mời nhập học. Ngày mai chắc nhà chúng sẽ náo nhiệt đây."
Khương Hãn nhếch môi, tỏ vẻ quan tâm nhưng ánh mắt đầy tự tin.
Dù gia đình như họ thể chọn du học, nhưng đa vẫn xem kỳ thi đại học là cột mốc quan trọng.
Giống như nhà họ Quan .
Hôm qua, vì chuyện nhà họ Tần mua chuộc côn đồ đe dọa, khiến Khương Dư Dư vạ lây nên Khương Vũ Thành cho trợ lý can thiệp.
Việc ăn của nhà họ Tần lập tức ảnh hưởng, họ cũng còn tâm trí kiểm soát dư luận mạng.
Nhờ đó, những lời chỉ trích Quan Nhị Nhị và Tần Hạo mạng ngày càng gay gắt.
Quan Nhị Nhị tức giận đến mức cúp nguồn máy.
lúc , sự chú ý của cư dân mạng bắt đầu chuyển hướng sang kết quả kỳ thi đại học sắp công bố.
Bạch Thục Cầm thấy liền lóe lên một ý tưởng ho.
"Chuyện lùm xùm gần đây suýt nữa quên mất, mai là ngày công bố điểm thi!"
Quan Nhị Nhị giờ còn tâm trạng quan tâm đến chuyện đó.
Chưa đến dư luận mạng, ngay cả Quan Khải Thâm cũng vì chuyện ngọc bội mà mâu thuẫn với gia đình, mấy ngày nay hề đến gặp cô .
"Con thế , còn tâm trí mà quan tâm đến điểm thi đại học chứ."
Quan Nhị Nhị ấm ức vô cùng.
"Không chuyện đó!" Bạch Thục Cầm : "Con nghĩ mà xem, ngày mai kết quả thi đại học công bố, mạng chắc chắn tràn ngập tin tức về điểm , ai còn quan tâm đến mấy chuyện của con nữa? Chỉ cần điểm thi của con , nếu đỗ Đại học Kinh Thành hoặc Đại học Hoa Hạ, thì thể chứng minh con là học sinh xuất sắc. Mà học sinh giỏi luôn một vầng hào quang đặc biệt trong mắt công chúng. Khi đó, những kẻ đang mắng con mạng chắc chắn sẽ giảm bớt."
Bạch Thục Cầm đầy chắc chắn, Quan Nhị Nhị sững , nhưng vẫn do dự: "Thật ?"
"Tất nhiên ." Bạch Thục Cầm khẳng định,"Bây giờ cái khoan dung hơn với nhân tài. Chúng nhanh chóng khôi phục hình tượng của con."
Sau khi giải thích, Quan Nhị Nhị lập tức cảm thấy hy vọng.
Dù học sinh giỏi xuất sắc nhất, nhưng cô tin vẫn đủ khả năng một trường trọng điểm.
Nghĩ , Quan Nhị Nhị bỗng mong chờ ngày mai công bố điểm thi hơn hẳn.
Quan Nhị Nhị thậm chí còn chủ động bật máy .
Dù , nếu đỗ một trường đại học danh tiếng, phòng tuyển sinh chắc chắn sẽ gọi điện thông báo, cô thể bỏ lỡ cuộc gọi quan trọng .
Có một điều Bạch Thục Cầm sai.
Việc công bố điểm thi đại học là một sự kiện cả nước quan tâm.
Vào ngày , mạng ít livestream tra điểm hoặc chờ khoe điểm .
Quan Nhị Nhị thậm chí dậy sớm trang điểm, cô rằng khi điểm và xác nhận trường trúng tuyển thì chụp ảnh đăng lên mạng để tranh thủ kéo thiện cảm từ dư luận.
Quan Bảo Thành cũng đến bệnh viện từ sớm, chờ đến giờ xem điểm.
Nhìn quanh thấy Quan Khải Thâm, Quan Nhị Nhị bĩu môi: "Anh trai hai ngày đến thăm con , vẫn còn giận con và ?"
Nghĩ đến cảnh trai nổi giận trong phòng bệnh hôm đó, cô thấy tủi .
Rõ ràng cô đáng thương như , thế mà trai chẳng những thương xót mà còn lấy miếng ngọc hộ của cô .
Quan Nhị Nhị quyết định, đợi đến khi trai xin , cô sẽ phớt lờ một lúc, đó mới xem xét tha thứ .
Đang nghĩ như thì chợt Quan Bảo Thành : "Anh con đang ở Thanh Phong Quán, gia đình gặp chút chuyện nên mấy hôm nay nó tạm thời ở đó."
Quan Nhị Nhị chút bất ngờ nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp: "Con Thanh Phong Quán linh nghiệm, như vấn đề của chắc chắn sẽ giải quyết. Bố cũng đừng lo lắng quá."
Nghe con gái an ủi, Quan Bảo Thành mỉm gật đầu.
Đột nhiên, chuông điện thoại reo lên.
Ông tưởng là cuộc gọi từ công ty nên nhíu mày, nhưng thì thấy đó là của bảo mẫu ở nhà.
Sau khi máy và tiếp nhận tin tức, vẻ mặt Quan Bảo Thành lập tức lộ rõ sự phấn khích.
Quan Nhị Nhị và Bạch Thục Cầm đều tò mò ông .
Quan Bảo Thành vốn luôn điềm tĩnh, dù ở nhà cũng hiếm khi bộc lộ sự kích động như thế .
Lần gần nhất ông biểu cảm như là khi nhận tin tập đoàn Khương Hải chủ động đề nghị hợp tác.
Nghĩ đến tập đoàn Khương Hải nghĩ đến Khương Dư Dư, Quan Nhị Nhị và Bạch Thục Cầm đều cảm thấy khó chịu.
Nhìn thấy Quan Bảo Thành cúp máy, Bạch Thục Cầm dịu giọng hỏi: "Ông xã, chuyện gì ?"
Quan Bảo Thành rạng rỡ, sang Quan Nhị Nhị đầy tự hào: "Là tin ! Dì An rằng giáo viên tuyển sinh của Đại học Kinh Thành và Đại học Hải Thị đích đến nhà gửi giấy báo trúng tuyển."
Quan Nhị Nhị và Bạch Thục Cầm sững sờ, đó là một cơn phấn khích tột độ.
Đại học Kinh Thành!
Đại học Hải Thị!
Hơn nữa, giáo viên tuyển sinh còn đích đến tận nhà thông báo, loại đãi ngộ thường chỉ dành cho thủ khoa kỳ thi đại học!
Nghĩ đến đây, mặt Bạch Thục Cầm đỏ bừng vì kích động, ánh mắt Quan Nhị Nhị tràn đầy niềm tự hào và mong đợi.
Quan Nhị Nhị cũng vô cùng phấn khích, nhưng trong đầu lóe lên một thắc mắc.
Cô thực sự bài đến mức đó ?
Dù luôn trong top hai mươi khối, nhưng cô bao giờ lọt top ba.
Chẳng lẽ phát huy vượt trội?
ý nghĩ đó chỉ thoáng qua, nhanh chóng niềm vui sướng áp đảo.
Với danh hiệu thủ khoa, những kẻ chỉ trích cô mạng chắc chắn sẽ im lặng.
Chuyện vốn chẳng to tát gì, mà đám mạng cứ quá lên.
Thật phiền c.h.ế.t !
giờ thì , họ sẽ câm miệng thôi.
"Ông xã, giáo viên tuyển sinh đến tận nhà , chúng nên về ngay ? Nhị Nhị thì đây?"
Nhị Nhị mới là nhân vật chính hôm nay!
Thế mà đang viện.
Chẳng lẽ để họ đến thẳng bệnh viện ?
"Chúng về, nhưng Nhị Nhị thể xuất viện ngay bây giờ." Quan Bảo Thành con gái, chút lo lắng cho vết thương ở chân cô .
Quan Nhị Nhị sốt ruột: "Bố, con về. Thầy cô đến tìm con, con thể mặt ."
Cô còn chụp ảnh chung với giáo viên tuyển sinh!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-8788.html.]
Chương 88:
Quan Nhị Nhị tin chắc rằng nếu cô xuất hiện xe lăn, trông đáng thương một chút, cộng thêm danh hiệu thủ khoa, đám mạng sẽ chỉ ngừng chỉ trích mà còn sang đồng cảm với cô.
Cô nhất định về!
Quan Bảo Thành rõ ràng cũng nghĩ đến điều .
Mấy ngày nay, mạng ầm ĩ ngớt, cả nhà họ Quan và nhà họ Tần đều ảnh hưởng.
Vốn dĩ bữa tiệc tối nhà họ Khương, công ty mất ít đơn hàng, giờ vướng vụ việc con gái bắt nạt bạn học, tình hình công ty càng trở nên tồi tệ, khiến Quan Bảo Thành bận rộn đến mức kịp thở.
Lúc , gia đình họ đang cần một vinh dự nào đó để rửa sạch tai tiếng.
"Để tìm bác sĩ, chân của Nhị Nhị cố định , xe lăn ngoài một hai tiếng vấn đề gì."
Mặc dù hiện tại Nhị Nhị vẫn đang vận xui bám theo do phản phệ mệnh cách, nhưng may mắn là con bé còn miếng ngọc hộ .
Nếu , Quan Bảo Thành cũng dám tùy tiện đưa con bé ngoài.
Ông là , nhanh chóng tìm bác sĩ trao đổi. Không lâu , vài y tá đến đỡ Quan Nhị Nhị lên xe lăn, cẩn thận dặn dò kỹ càng.
Ba lập tức lên xe chạy thẳng về biệt thự.
Tuy nhiên, Quan Bảo Thành vẫn đ.á.n.h giá thấp mức độ xui xẻo của ba khi ở cùng .
Chỉ cần đến gần Quan Nhị Nhị là thể ảnh hưởng bởi vận xui, kể hiện tại nhà họ Quan đang bao phủ bởi âm khí dày đặc, Quan Bảo Thành và Bạch Thục Cầm cũng nhiễm ít.
Dù miếng ngọc trấn áp, nhưng đường về biệt thự, ba họ vẫn gặp hai vụ t.a.i n.ạ.n nhỏ.
Đầu tiên là một chiếc xe mất lái lao thẳng về phía họ, đó một tấm biển báo đường đột nhiên đổ xuống.
Quan Nhị Nhị sợ đến ngây .
Theo bản năng, cô siết chặt miếng ngọc cổ.
Quan Bảo Thành cũng vô thức nắm lấy miếng ngọc của .
Còn Bạch Thục Cầm thì ? Bà miếng ngọc nào, chỉ nước mắt, một tay bám lấy chồng, một tay nắm lấy con gái.
Ba chật vật lắm mới về đến biệt thự.
Trước khi xuống xe, Bạch Thục Cầm còn vấp ngã sấp mặt.
Bánh xe lăn của Quan Nhị Nhị hiểu rơi một cái, may mà tài xế kịp thời đỡ lấy cô , tránh cho cô ngã nhào ngoài.
Đến khi cuối cùng cũng cửa biệt thự, ba ít nhiều gì cũng trông vô cùng nhếch nhác.
dù cũng về đến nhà.
Cả ba vội vàng chỉnh trang quần áo, còn Quan Nhị Nhị thì hai vệ sĩ khiêng xe lăn trong.
Khung cảnh khiến các giáo viên tuyển sinh đang trong phòng khách sững sờ.
"Đây... đây chính là em Quan ? Em ?"
Quan Bảo Thành lau mồ hôi trán, cố gắng giữ phong thái của một doanh nhân,"Trước đó con bé t.a.i n.ạ.n xe, vốn đang ở bệnh viện dưỡng thương, nhưng tin các thầy cô đến, con bé nhất quyết tự mặt."
Giáo viên tuyển sinh của Đại học Kinh Thành liền kinh ngạc.
"Không cần như , em Quan thương thế , đáng lẽ nên dưỡng bệnh cho . Hoặc nếu báo , chúng cũng thể đến bệnh viện."
Lúc , Quan Nhị Nhị lấy tinh thần, gương mặt là vẻ chân thành và yếu đuối.
"Việc trúng tuyển đại học là cột mốc quan trọng trong đời em, cũng là minh chứng cho ba năm nỗ lực qua. Em hy vọng thể tự tay nhận lấy giấy báo."
Giáo viên tuyển sinh của Đại học Kinh Thành và Đại học Hải Thị đều xúc động.
Họ cảm thấy cô học trò ý chí kiên cường.
Cả hai đều nghiêm túc hơn vài phần.
"Vậy thì chúng dài dòng nữa. Em Quan, chúc mừng em đạt tổng điểm 738 trong kỳ thi đại học , trở thành thủ khoa của thành phố Hải Thị. Nhân đây, Đại học Kinh Thành trân trọng mời em nhập học."
Giáo viên tuyển sinh của Đại học Hải Thị vội tiếp lời: "Đại học Hải Thị, với tư cách là trường trọng điểm của thành phố, cũng trân trọng mời em Quan Dư Dư nhập học!"
Khi giáo viên tuyển sinh của Đại học Kinh Thành thông báo, cả ba nhà họ Quan đều phấn khởi đến mức khuôn mặt rạng rỡ, Quan Nhị Nhị thậm chí chuẩn lên tiếng nhận lời.
Thế nhưng, ngay khi đến lời của giáo viên Đại học Hải Thị...
Ba họ lập tức đơ cứng, nụ mặt đồng loạt cứng đờ, đó, ánh mắt từ từ trợn to.
Vừa ... ông ai cơ??!!
Sắc mặt Quan Bảo Thành lập tức trở nên khó coi.
Bạch Thục Cầm vẫn thể tin nổi, còn Quan Nhị Nhị giữa, trong mắt thoáng vẻ mơ hồ, lập tức truy hỏi với vẻ cam lòng.
Cô c.ắ.n chặt răng, giọng run rẩy: "Thầy... thầy ai cơ?"
Giáo viên tuyển sinh sắc mặt ba chút khó hiểu, nhưng thầy bên Đại học Hải Thị vẫn lịch sự lặp : "Bạn Quan Dư Dư, em là Quan Dư Dư ?"
Nghe thấy cái tên đó một nữa, cơ mặt Quan Nhị Nhị khẽ co giật, biểu cảm vốn dịu dàng vô hại giờ đây phần dữ tợn.
Cô thể tin tai , nghiến răng chộp lấy tờ giấy báo trúng tuyển trong tay thầy giáo bên Đại học Kinh Thành.
Mở xem, giấy rõ ràng ba chữ "Quan Dư Dư" bằng nét bút máy cẩn thận.
Bạch Thục Cầm bên cạnh càng thêm sững sờ, kìm hét lên: "Sao là Quan Dư Dư?! Có nhầm lẫn gì ?!"
Quan Nhị Nhị trừng trừng cái tên giấy báo, mắt đỏ hoe, bàn tay nắm chặt đến mức giấy báo gần như sắp xé rách.
Giáo viên tuyển sinh thấy cũng dần hiểu điều gì đó.
Chẳng lẽ họ tìm nhầm ?
Thầy giáo bên Đại học Kinh Thành vội bước lên, rút giấy báo tuyển sinh khỏi tay Quan Nhị Nhị, sợ rằng cô sẽ hỏng tờ giấy đặc biệt dành cho thủ khoa.
"Thủ khoa kỳ thi đại học năm nay chính là Quan Dư Dư, hơn nữa điểm của em chỉ kém thủ khoa quốc một điểm. Chúng đến đây là để tìm Quan Dư Dư."
Thầy giáo bên Đại học Hải Thị cũng gật đầu xác nhận, đồng thời hỏi : "Đây là nhà của Quan Dư Dư ?"
Họ đến đây theo đúng địa chỉ mà trường cung cấp. Đã , còn gặp cả giáo viên tuyển sinh của Đại học Kinh Thành, chứng tỏ địa chỉ thể sai.
phản ứng của gia đình ... rõ ràng đúng lắm.
lúc , giúp việc nhận điện thoại từ bảo vệ, cẩn thận tiến đến báo tin: "Sếp... sếp Quan, ngoài cổng khu biệt thự giáo viên tuyển sinh từ Đại học Hoa Hạ đến tìm cô Dư Dư."
Lần , cô giúp việc đặc biệt nhấn mạnh cái tên, rõ ràng nhớ rằng đây vẫn gọi là "cô chủ".
..."cô chủ" đuổi khỏi nhà mà.
Giáo viên tuyển sinh của Đại học Kinh Thành và Đại học Hải Thị .
Lại thêm một nữa.
lúc , nhà họ Quan hề vui mừng, thậm chí còn cảm thấy phát điên.
Tại thêm đến tìm Quan Dư Dư?!
Không bảo Nhị Nhị mới là thủ khoa ?!
Quan Nhị Nhị chỉ cảm thấy một cơn nhục nhã và căm phẫn trào dâng.
Mà tất cả sự nhục nhã ... đều do Quan Dư Dư gây !
Tại ?
Tại cô khổ sở đến mức , mà Khương Dư Dư vẫn chịu buông tha cho cô ?!
Quan Bảo Thành dù cũng còn chút lý trí, dù phát hỏa, nhưng vẫn cố gắng kìm nén, giữ vẻ mặt cứng đờ mà trả lời: "Nó chuyển ."
Hai bên giáo viên tuyển sinh tiếp tục , đó hỏi: "Vậy em Quan Dư Dư hiện đang ở ?"
"Làm chúng ?! Đứa con vô ơn đó cắt đứt quan hệ với nhà chúng ! Các thầy cô tuyển sinh thì tự điều tra ?!"
Giọng điệu quá mức gay gắt của Bạch Thục Cầm khiến sắc mặt các giáo viên khó coi.
Làm công tác tuyển sinh bao nhiêu năm, đến cũng nhiệt tình chào đón.
Đây là đầu tiên họ gặp kiểu phụ như thế !