Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 83+84

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:53:32
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 83:

 

Đừng đến việc dự án của bộ phận Khương Hoài phụ trách đang gấp rút, ngay cả bản Khương Vũ Thành hôm nay cũng ba cuộc họp, tất cả đều trợ lý dời .

Vì ông rằng từ khi Dư Dư trở về nhà, họ vẫn thực sự dành thời gian bên cô.

Khương Vũ Thành suy nghĩ một lúc, cảm thấy cũng lý, bèn bảo trợ lý hủy luôn bữa tiệc tối với đối tác.

Khẽ ho một tiếng, ông về phía Khương Dư Dư, gương mặt hiếm khi lộ vài phần ôn hòa.

" , hôm nay bố rảnh, con chơi ?"

Khương Dư Dư hiểu hai bỗng nhiên hứng như , nhưng...

Từ nhỏ đến lớn, cô từng ngoài chơi cùng bố và trai. Tự dưng như , cô cũng nên , chơi gì với họ.

Khương Hoài thấy vẻ chần chừ trong mắt cô thì mềm lòng, dứt khoát bảo tài xế lái xe .

"Anh thấy em thích mấy bộ váy thím hai chuẩn , tiên chúng ghé trung tâm thương mại , để em tự chọn quần áo."

Khương Vũ Thành thì gật đầu: "Ý kiến đấy."

Đến trung tâm thương mại là , thể mua sắm cho con gái.

Mặc dù đó chuyển tiền cho cô, nhưng ông cảm thấy Dư Dư dường như tiêu nhiều.

Thấy hai hào hứng, Khương Dư Dư cũng phản đối.

Ba trực tiếp đến trung tâm thương mại lớn nhất Hải Thành. Khương Hoài dẫn họ khu thời trang nữ cao cấp.

Khương Vũ Thành từng chọn quần áo cho phụ nữ nên chỉ ngay cửa như một vị thần hộ pháp. Ngược , Khương Hoài vô cùng nhiệt tình, hề thấy ngại, cứ thấy bộ nào hợp là lấy ngay, còn nhờ nhân viên bán hàng phối đồ cho hợp.

Khương Dư Dư vốn giỏi mua sắm, ép thử hơn hai mươi bộ.

ngoại hình , dáng cao ráo, mặc gì cũng hợp, khiến Khương Hoài bộ nào cũng thấy .

Lúc đầu, Khương Vũ Thành chỉ đó như một "máy ATM di động", nhưng khi thấy Khương Hoài hào hứng phối đồ cho Dư Dư, ông cũng nhịn mà tham gia.

"Dư Dư da trắng, màu hợp."

"Bộ , lấy ."

"Bộ trông khí chất, phù hợp."

Nói mãi, cuối cùng ông cũng tự chọn đồ, thèm giá, cứ thấy thích là bảo nhân viên gói .

Nhân viên bán hàng đằng vui mừng khép miệng nổi.

Thấy , Khương Dư Dư cũng tiếp tục thử nữa. Ánh mắt cô vô thức hướng ngoài trung tâm thương mại, thấy hai cô gái đang cầm ly sữa, ngang qua.

Trước đây, cô theo sư phụ học phù chú, hầu như thời gian cho bản , càng đến chuyện dạo phố uống sữa với bạn bè.

Đôi mắt hạnh dõi theo trong hai giây nhanh chóng thu .

Khương Hoài tinh ý vô cùng, lập tức lấy điện thoại đặt hàng.

Chẳng mấy chốc, ba ly sữa đưa đến.

Không từng uống, nhưng khi thấy ly sữa, đôi mắt cô vẫn cong lên vui vẻ, cầm lấy ly sữa nhấp một ngụm nhỏ.

Khương Vũ Thành thì thật sự bao giờ uống. Cầm ly sữa trong tay, ông còn ghét bỏ, nhưng khi thấy Dư Dư uống mà đôi mắt cong cong rạng rỡ, trái tim ông bỗng mềm nhũn, thế là cũng cầm ly uống theo.

Để địa chỉ giao hàng tận nhà ba tiếp tục đến cửa hàng khác.

Ba với ngoại hình xuất chúng, là nhân vật tầm thường, cứ thế cầm ba ly sữa dạo trong trung tâm thương mại.

Khung cảnh mấy thích hợp lập tức thu hút vô ánh , thậm chí còn lén chụp ảnh.

Khương Dư Dư nhạy cảm với ánh mắt xung quanh, nhanh chóng nhận vấn đề.

sang bộ vest cao cấp Khương Vũ Thành và Khương Hoài, khuôn mặt nhỏ đanh .

"Trang phục hợp để dạo phố ạ."

Thế là, Khương Vũ Thành và Khương Hoài kéo một cửa hàng thời trang nam. Khi bước , hai bộ vest cao cấp còn, đó là hai bộ đồ thường ngày thoải mái.

 

Khương Hoài thì cần bàn, vốn dĩ trai, dù mặc đồ bình thường vẫn che giấu khí chất.

Khương Vũ Thành dù lớn tuổi hơn hai họ nhưng cũng bảo dưỡng . Sau khi đồ thoải mái, khí thế sắc bén của ông cũng dịu , trông chẳng khác gì một ông chú trai quyến rũ.

Những nhân vật chỉ xuất hiện tạp chí tài chính hoặc bảng xếp hạng tỷ phú, lúc nào cũng ăn mặc nghiêm túc chỉn chu, mà chỉ vì một câu của Khương Dư Dư, Khương Vũ Thành chịu đổi sang trang phục trẻ trung hơn, trông trẻ hẳn .

đường nhiều chú ý, ông cũng cảm thấy lúng túng.

Ngược , khi hai đứa con bên cạnh, ông bỗng nhớ nhiều năm , khi Dư Dư chào đời, ông từng mong ước cùng vợ và hai con dạo phố, chơi xuân.

Bây giờ, mong ước thực hiện ba phần tư.

đến khi nào mới thể đoàn tụ với một phần tư còn .

Nghĩ đến vợ, đáy mắt Khương Vũ Thành thoáng hiện nét trầm tư và cô đơn, nhưng vẻ mặt vẫn giữ nguyên sự bình tĩnh.

Suốt buổi chiều, ba dạo chơi, mua sắm, ghé đến khu trò chơi trong trung tâm thương mại, hệt như bù đắp tuổi thơ còn thiếu cho Khương Dư Dư.

Khương Dư Dư bày tỏ: ...

Hơi mệt.

Cô thấy còn mệt hơn cả vẽ một hai mươi lá bùa.

trong lòng thấy vui.

Mãi đến khi ba ăn tối xong, ngắm cảnh đêm, chuẩn về nhà thì lúc ngang qua một tiệm chụp ảnh, Khương Vũ Thành bất chợt dừng bước.

"Kể từ khi Dư Dư về nhà, hình như chúng từng chụp chung tấm ảnh nào."

Giọng của ông phần nhẹ nhàng hơn thường ngày, dường như mang theo chút mong chờ.

Khương Hoài thì bật , sang Khương Dư Dư. Hai đối diện , ai từ chối.

Sau một ngày bên , cảm giác của Khương Dư Dư về phận của trong gia đình dường như đổi ít nhiều.

Chụp ảnh cần đặt lịch , nhưng với Khương Hoài thì đây vấn đề.

Anh lập tức mời nhiếp ảnh gia của một studio tư nhân, ba chụp một bộ ảnh gia đình ba .

Khoảnh khắc tấm ảnh chụp , Khương Dư Dư mơ hồ cảm nhận sợi dây kết nối giữa cô và gia đình đang dần trở nên rõ ràng hơn.

Cô hiểu điều đó ý nghĩa gì, nhưng , cô còn kháng cự nữa.

Sau khi chụp xong, Khương Hoài còn yêu cầu nhiếp ảnh gia tăng ca chỉnh sửa ảnh ngay trong đêm.

Vậy nên, khi Khương Tố đang cuộn ghế sofa trong phòng khách, chán chường lướt vòng bạn bè, bất ngờ thấy hai bài đăng. Một bài là của bác cả Khương Vũ Thành.

Vị boss thương trường vốn chỉ thỉnh thoảng chia sẻ tin tức trong ngành hiếm khi đăng gì khác, đăng một tấm ảnh riêng tư lên vòng bạn bè.

Bức ảnh chỉ đơn giản là ba một nhà chụp chung.

Không bất cứ dòng caption nào, nhưng dường như lên tất cả.

Bài đăng còn là của Khương Hoài.

Nội dung của thì nhiều sức sống hơn nhiều.

Ngoài bức ảnh gia đình ba như của Khương Vũ Thành, còn đăng hẳn một album chín tấm, ghi cảnh ba dạo phố, uống sữa trong ngày.

Đồng thời, còn đính kèm dòng trạng thái: [Bố nhất quyết dẫn và em gái mua sắm. ]

Dù Khương Dư Dư đăng gì, nhưng cô ngoan ngoãn lượt thả like cho cả hai bài .

Chỉ liếc qua một cái, Khương Tố ngay lập tức cảm thấy ghen tị, bật dậy khỏi sofa.

"Bố ơi! Chị con dạo phố mà dẫn con theo kìa!"

Cậu đột nhiên hét lên một tiếng khiến bố mới tăng ca về nhà hết hồn, theo phản xạ hỏi : "Chị nào của con?"

Khương Tố vẫn đầy bất bình: "Ngoài chị còn chị nào nữa? Chị ruột của con! Chị Dư Dư!"

Vừa , chụp màn hình bài đăng, gửi liền nhóm gia tộc.

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-8384.html.]

 

Chương 84:

 

Trong nhà họ Khương, ngoài vài trẻ tuổi, hầu hết những khác xem vòng bạn bè, đương nhiên cũng theo dõi thường xuyên.

khi mở ảnh chụp màn hình của Khương Tố , tất cả đều sững sờ mất một lúc.

Không đến đám con cháu, ngay cả hai em Khương Vũ Đồng và Khương Vũ Dân cũng nên bình luận thế nào.

Người cả của họ vốn luôn nghiêm túc đến mức đáng sợ dạo phố cùng con cái.

Đi dạo phố thì cũng thôi , còn uống sữa?!

Một cứng nhắc, đến cả cà phê cũng ít khi uống, chỉ thích , thế mà uống sữa?!

Còn mặc đồ như thanh niên nữa.

Hai em nhà họ Khương bỗng cảm thấy lẽ bọn họ hiểu rõ cả lắm.

Đừng bọn họ hiểu, ngay cả đám trẻ trong gia tộc cũng cảm thấy khó tin.

so với việc bác cả bỗng trở nên gần gũi, Khương Hãn nhanh nhạy phát hiện một chuyện khác. Cậu chỉ Khương Tố, hỏi: "Em thấy lượt like của Khương Dư Dư ? Em kết bạn với cô ?"

Lộ Tuyết Khê đang chăm chú chằm chằm bức ảnh gia đình ba , thấy câu , đôi mắt lập tức chậm rãi chuyển hướng sang Khương Tố.

Ánh mắt đó vẻ khó hiểu, mang theo chút trách móc.

Khương Tố chạm ánh mắt cô thì thấy khó chịu, nhưng chuyện với cô , bèn sang Khương Hãn: "Em kết bạn với chị lâu , chị là chị em, em kết bạn ?!"

Khương Hãn lúc mới nhớ đó tên còn chuyển khoản mua bùa cho Khương Dư Dư, ánh mắt Khương Tố trông cứ như thể đối phương phản bội bọn họ .

sâu trong lòng, cũng chút phục.

Tại Khương Dư Dư chỉ kết bạn với Khương Tố mà kết bạn với bọn họ? Chẳng lẽ cô xem thường họ ?

Mẹ của Khương Tố là Tạ Ninh Ngọc, quan tâm đến cuộc cãi vã của bọn trẻ, chỉ mỉm dịu dàng: "Hiếm khi cả tâm trạng thế , ba họ ở bên thật hạnh phúc."

Bà và Khương Vũ Đồng đều bận rộn, thường ngày ít khi thời gian dẫn Khương Tố và Khương Trừng chơi.

Nhìn dáng vẻ đầy ghen tị của Khương Tố khi dán mắt điện thoại, bỗng dưng bà cảm thấy chút áy náy với con trai.

Bên cạnh, Diêu Lâm gì, chỉ lặng lẽ chằm chằm bức ảnh gia đình ba , mái tóc dài bên thái dương rủ xuống, vặn che sự lạnh lẽo điên cuồng ẩn sâu trong mắt bà .

Một bức ảnh, nhưng mỗi trong nhà họ Khương một phản ứng khác .

những điều chẳng liên quan gì đến Khương Dư Dư.

Vì thời gian về nhà cũng quá muộn, cô vẫn nhớ đến nhân sâm trong balo của , quyết định đêm nay sẽ giúp nó siêu thoát.

Âm linh luân hồi, Phật giáo chủ trương siêu độ, còn Đạo giáo thì giỏi về việc , vì thế Khương Dư Dư thường mời âm sai đến tiếp dẫn.

Cô dẫn linh hồn đó đến phía vườn hoa lầu, tính toán thời gian lấy một lá bùa thỉnh âm.

Trước tiên, cô lướt lá bùa qua linh hồn bé con để xác nhận nhiễm đủ âm khí của nó, đó, cô kẹp chặt lá bùa màu vàng giữa ngón tay, miệng lẩm nhẩm pháp văn Đạo gia, vung tay một cái, lá bùa theo đà bay lên trung.

còn kịp cháy lên, tiểu âm linh vốn đang ngoan ngoãn lơ lửng giữa trung đột nhiên giật nảy , thèm để ý đến Khương Dư Dư, hai chân nhỏ nhắn đạp một cái lao vút về phía nào đó.

Khương Dư Dư: ...

Sao là tình huống quen thuộc nữa ?

Cô mơ hồ cảm thấy điều chẳng lành.

Quả nhiên, khi Khương Dư Dư đuổi theo linh hồn khỏi biệt thự nhà họ Khương, vặn trông thấy một chiếc Maybach lướt qua xa, ánh sáng vàng rực rỡ lóe lên trong khoang .

Trong xe, Chử Bắc Hạc đang tiện tay lướt điện thoại, lúc thấy bài đăng đầy khoe khoang của Khương Hoài vòng bạn bè.

 

Không hiểu mở xem, vốn dĩ chỉ định lướt qua vô thức, nhưng đôi mắt đen bỗng dừng một góc nào đó trong bức ảnh.

Lông mày khẽ nhíu , định xem kỹ hơn thì đột nhiên cảm giác gì đó đang lao đến gần với tốc độ cực nhanh.

Chử Bắc Hạc lập tức cảnh giác, theo phản xạ về phía cảm giác lạ.

Chỉ thấy giữa trung, một nhóc nhân sâm quen thuộc đang bổ nhào về phía , vặn xuyên qua cửa sổ xe đang mở một nửa.

"Bịch" một tiếng, nó rơi thẳng lòng bàn tay .

Chử Bắc Hạc: ...

Chử Bắc Hạc cầm điện thoại, bàn tay run nhẹ.

Đôi mắt đen cụp xuống, thản nhiên, chút biểu cảm chằm chằm nhóc nhân sâm trong lòng bàn tay.

Nhóc nhân sâm chẳng hề sợ vẻ lạnh lùng của , đôi mắt nhỏ như hạt đậu xanh chằm chằm, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ nụ lấy lòng.

Sau đó, nó lăn một vòng trong lòng bàn tay .

Gân xanh trán Chử Bắc Hạc giật giật.

Cuối cùng cũng xác nhận, đúng là nhóc .

Vậy thì...

Chử Bắc Hạc lạnh lùng ngẩng đầu lên, đúng lúc thấy một nào đó chạy tới từ xa chặn xe .

Chậc, ngay mà.

Nắm chặt thứ nhỏ bé trong tay, Chử Bắc Hạc dứt khoát bước xuống xe.

Khương Dư Dư gần như ngay lập tức luồng ánh sáng vàng rực rỡ chói mắt thu hút.

Nhìn kỹ hơn, hừ! Nhóc con đang lăn lộn trong tay kìa.

Khương Dư Dư kinh ngạc, nhóc con hết đến khác lao về phía boss, hình như chẳng hề lo lắng sẽ ánh sáng vàng tiêu diệt.

Không chỉ sợ, mà dường như còn vẻ thích thú?

Cái quái gì thế?

"Cô Khương, định lấy đồ của cô ?"

Chử Bắc Hạc thấy cô mãi mà ý định đưa tay nhận , đành lên tiếng nhắc nhở, cố tình nhấn mạnh hai chữ "đồ của cô".

Lúc Khương Dư Dư mới phản ứng , vội vã vươn tay, trực tiếp chộp lấy nhóc con từ lòng bàn tay .

Có lẽ vì động tác quá nhanh, mu bàn tay cô vô tình lướt qua lòng bàn tay đối phương.

Chử Bắc Hạc chỉ cảm thấy một cơn ngứa nhẹ lướt qua lòng bàn tay, còn kịp cảm thấy khó chịu, cảm giác đó biến mất ngay lập tức.

Khương Dư Dư thậm chí còn chẳng để ý, chỉ chăm chú giữ chặt nhóc con vẫn đang vẫy vẫy đôi chân ngắn, đó lấy một sợi dây đỏ, chuẩn trói .

Chử Bắc Hạc động tác của cô, đột nhiên nhớ tới thứ thấy trong bức ảnh của Khương Hoài.

Ánh mắt phượng vô thức dõi theo động tác của cô, về lòng bàn tay trái của cô.

Đáng tiếc, ánh sáng ven đường đủ rõ, cộng thêm động tác của Khương Dư Dư quá nhanh, Chử Bắc Hạc còn kịp rõ thì cô trói xong nhóc con.

"Xin , đang chuẩn đưa nó , tự nhiên nó chạy mất."

Theo lý mà , âm linh khi xóa bỏ chấp niệm thì chỉ nghĩ đến chuyện luân hồi.

nhóc củ sâm rõ ràng là lao về phía ánh sáng vàng của boss.

Khương Dư Dư luồng sáng gần như chói lóa mắt, càng lúc càng cảm thấy thứ hề tầm thường.

Ừm, lén bắt lấy một ít.

Cô còn kịp hành động Chử Bắc Hạc đột nhiên lên tiếng, hiếm khi tỏ tò mò: "Đưa nó ?"

Khương Dư Dư đành kìm chế ý định, giải thích: "Oán khí xóa sạch , còn oán khí và chấp niệm thì thể để âm sai dẫn dắt luân hồi."

Chử Bắc Hạc tuy chấp nhận sự tồn tại của âm hồn, nhưng khi điều một cách hiển nhiên, trong lòng vẫn chút cảm giác kỳ lạ.

Anh nhịn hỏi: "Dẫn dắt kiểu gì?"

Khương Dư Dư định mở miệng thì đột nhiên chỉ tay về phía lưng .

"Hả?"

Chử Bắc Hạc đầu , chỉ thấy xa một trai mặc đồ đen từ đầu đến chân, đội mũ đen, đeo khẩu trang đen.

Rõ ràng đang ánh đèn đường, nhưng quá nhiều cảm giác tồn tại.

 

 

Loading...