Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 77+78
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:53:29
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 77:
Quan Khải Thâm dù mơ hồ nhưng cũng nhận rằng thể trông chờ gì vị đại sư nữa.
Cả hai lao nhanh về phía cửa, nhưng ngay khi họ sắp chạm tới, cánh cửa phòng đột nhiên rầm một tiếng, đóng sầm .
Đồng thời, Quan Khải Thâm cảm thấy đôi chân như thứ gì đó khóa chặt, cả thể cử động.
Qua khóe mắt, mơ hồ trông thấy một bóng dáng quen thuộc xuất hiện bên giường.
Lúc , bóng dáng đang từ từ xoay , như thể sắp tiến về phía .
Quan Khải Thâm cảm thấy tim như nhảy khỏi lồng ngực, thở gấp gáp.
Anh trơ mắt con ma nữ càng lúc càng tiến gần, bàn tay trắng bệch từ từ vươn về phía cổ .
Hai mắt Quan Khải Thâm trợn tròn, trong đầu thoáng qua một suy nghĩ... hôm nay thực sự sẽ c.h.ế.t tại đây.
lúc , cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ mạnh, ngay đó là giọng của Quan Bảo Thành vọng từ bên ngoài: "Khải Thâm? Con trong phòng ?"
Quan Khải Thâm lập tức thấy hy vọng, theo bản năng mở miệng kêu cứu.
ngay giây , một bàn tay lạnh lẽo từ phía vươn , bịt chặt lấy miệng .
Một luồng lạnh thấu xương từ lòng bàn chân trào lên, khiến Quan Khải Thâm cứng đờ, cổ họng cũng phát nổi một âm thanh.
Chưa bao giờ Quan Khải Thâm trải qua nỗi sợ hãi tột độ như lúc , đôi mắt đỏ ngầu, nhưng ý thức vẫn vô cùng rõ ràng.
Anh cảm nhận phía lưng một thứ gì đó lạnh lẽo áp sát .
Quan Khải Thâm run rẩy như cầy sấy, nước mắt thể kiểm soát mà rơi xuống. Anh cầu cứu nhưng thể mở miệng.
Ngay tại khoảnh khắc nguy hiểm , vị đại sư bên cạnh đột nhiên rạch ngón tay , vung cánh tay lên, những giọt m.á.u từ đầu ngón tay b.ắ.n , hai giọt vô tình rơi xuống mặt Quan Khải Thâm.
Anh dường như thấy một tiếng thét t.h.ả.m thiết vang lên bên tai.
Bàn tay lạnh băng đang bịt chặt miệng cũng lập tức rụt .
Nắm bắt cơ hội nghìn cân treo sợi tóc, Quan Khải Thâm vội vàng hét lớn về phía cửa: "Bố! Cứu con!"
Ngay khi tiếng hét dứt, cửa phòng lập tức đẩy mạnh . Người chính là Quan Bảo Thành sắp rời vì thấy tiếng trả lời.
Ngay khi Quan Bảo Thành bước phòng, Quan Khải Thâm thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ trong phòng dần dần ấm lên.
Nhìn sang bên cạnh, vị đại sư đang ôm ngón tay chảy máu, phịch xuống đất, miệng ngừng lẩm bẩm: "Quá dữ... Quá dữ ..."
Hôm nay, ông lỗ nặng .
Máu đầu ngón tay tích tụ linh khí mà phun như , bồi bổ bao lâu mới thể hồi phục.
khi cảm nhận bầu khí trong phòng, ông nhận con quỷ dữ quấy phá dường như biến mất.
Thế nhưng, ông hề cảm thấy nhẹ nhõm.
Ông tin rằng con quỷ giọt m.á.u của xua đuổi.
Ánh mắt đại sư dời sang Quan Bảo Thành, lập tức dừng miếng ngọc bội treo cổ ông , đôi mắt từ từ trợn lớn.
Ngay đó, gương mặt đại sư lộ rõ vẻ phẫn nộ: "Sếp Quan! tưởng thật lòng mời đến giúp, nhưng giấu ?"
Quan Khải Thâm thoát khỏi t.ử thần, thấy lời đại sư, sắc mặt liền trở nên khó coi: "Đại sư ý gì?!"
Vị đại sư lập tức chỉ miếng ngọc bội cổ Quan Bảo Thành: "Các quen vị cao nhân thể chế tác pháp khí hộ như thế , còn tìm gì?! Dù , chỉ cần mang miếng ngọc là thể tránh tà ma quấy nhiễu!"
Quan Khải Thâm và Quan Bảo Thành đều ngây , đó hẹn mà cùng về phía miếng ngọc cổ Quan Bảo Thành.
Đây chính là miếng ngọc mà Khương Dư Dư tặng cho nhà họ Quan.
Mặc dù tin tưởng lời của Khương Dư Dư, nhưng khi trở về, bọn họ vẫn lôi ngọc bội đeo và quả nhiên những chuyện xui xẻo xảy ít nhiều.
Thế nhưng, nhà họ Quan chỉ hai miếng ngọc. Quan Bảo Thành thể lúc nào cũng cùng Quan Khải Thâm, vì mới bỏ một tiền lớn mời vị đại sư đến.
Không ngờ, năng lực của vị đại sư còn bằng một miếng ngọc do Khương Dư Dư chế tạo?!
Vậy thì... con nhóc đó thực sự lợi hại đến thế ?
"Đại sư, ý ông là nếu đeo ngọc bội, con ma nữ sẽ thể tiếp tục tìm đến như ?"
Sắc mặt Quan Khải Thâm trầm xuống.
Anh thật sự trải qua chuyện thêm một nào nữa.
"Theo như quan sát linh khí ngọc thì quả thực là như ."
Lúc đầu, vị đại sư tức giận vì cảm thấy nhà họ Quan trêu đùa, nhưng nghĩ , pháp khí hộ như thế ai cũng thể sở hữu?
Nhớ đến thái độ nóng nảy của lúc nãy, ông cảm thấy quá đáng, nhưng là trong giới huyền thuật, ông vốn thói quen xin , chỉ điều chỉnh giọng điệu: "Con tà ma chiếm giữ căn biệt thự ma quỷ bình thường. Tuy chút bản lĩnh, nhưng để đối phó với loại quỷ dữ thì thực sự lực bất tòng tâm... Nếu các giải quyết dứt điểm, nhất nên nhờ vị cao nhân chế tạo miếng ngọc tay giúp đỡ."
Vị đại sư thẳng suy nghĩ của .
đối diện ông , bố con nhà họ Quan tỏ vẻ mặt khó xử như táo bón.
Bọn họ thế nào với đại sư đây?
Miếng ngọc bội ... mua .
Nếu vì những chuyện gần đây thì miếng ngọc mà Quan Bảo Thành đang đeo cổ lẽ vẫn còn phủ bụi ở xó xỉnh nào đó trong nhà.
Quan Bảo Thành con trai gần đây liên tục gặp ác mộng, cũng phản đối việc tìm đại sư về phép.
... chẳng lẽ bây giờ tìm đến Khương Dư Dư nữa ?
Quan Khải Thâm gì, cũng đang cân nhắc điều đó.
chuyện , chắc Khương Dư Dư còn chịu giúp nữa .
Hơn nữa, Nhị Nhị chắc chắn cũng sẽ vui nếu tìm Khương Dư Dư.
Nếu thể tìm một đại sư đáng tin cậy khác, thì chỉ còn một cách...
Lấy miếng ngọc hộ từ chỗ Nhị Nhị.
Quan Khải Thâm thực sự thể chịu đựng thêm nữa.
Nếu đây chỉ là những tổn thương tinh thần trong giấc mơ, thì thực sự một "tiếp xúc mật" với đối phương.
Chỉ cần nhớ cảm giác bàn tay lạnh lẽo cứng đờ bịt chặt miệng , Quan Khải Thâm rợn tóc gáy, cảm giác đó vẫn ám ảnh tan.
Nghĩ đến đây, cuối cùng cũng hạ quyết tâm. ...
Bệnh viện, phòng VIP.
Quan Nhị Nhị Quan Khải Thâm đầy kinh ngạc.
"Anh, lấy miếng ngọc bội ?"
Gương mặt vốn tuấn của Quan Khải Thâm lúc lộ rõ vẻ tiều tụy, nhưng khi đối diện với ánh mắt tổn thương của Quan Nhị Nhị, vẫn cố gắng dịu giọng: "Nhị Nhị, ở nhà chuyện xảy , chỉ tạm thời lấy ngọc bội, đợi chuyện qua , sẽ đưa cho em."
Quan Nhị Nhị cau mày, còn kịp lên tiếng thì Bạch Thục Cầm bên cạnh ngay: "Khải Thâm, con dạo Nhị Nhị xui xẻo đến mức nào, nó còn bình an đều nhờ miếng ngọc che chở. Bây giờ con lấy , chẳng là lấy mạng em gái con ?"
Quan Khải Thâm đáp: "Mẹ, con lo cho Nhị Nhị, nhưng con cũng thực sự đang gặp nguy hiểm, cũng mà!"
Bạch Thục Cầm thể hiểu nổi: "Không con mời đại sư về nhà bắt ma ? Một thì mời thêm một khác, kiểu gì cũng tìm bản lĩnh thực sự. em gái con bây giờ thế , nó thực sự thể chịu thêm bất kỳ bất trắc nào nữa. Khải Thâm, con hãy thương em gái con một chút ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-7778.html.]
Chương 78:
Nghe lời Bạch Thục Cầm, Quan Nhị Nhị cũng lập tức bày vẻ mặt đáng thương, Quan Khải Thâm đầy cầu xin: "Anh, thương em nữa ?"
Quan Khải Thâm cảm thấy phiền muộn. Nếu là chuyện khác, thể nhường, dù em gái cũng là mà yêu thương từ nhỏ.
bây giờ là vấn đề liên quan đến tính mạng của !
"Anh lấy hẳn luôn, chỉ mượn hai ngày, đợi mời đại sư sẽ trả cho em!"
Tâm trạng khó chịu, giọng điệu của Quan Khải Thâm cũng còn kiên nhẫn như .
Quan Nhị Nhị lập tức cúi đầu, vẻ mặt tủi đầy ấm ức.
Bạch Thục Cầm càng thêm đau lòng.
Quan Bảo Thành là trụ cột của công ty, gia đình và công việc đều dựa ông , tuyệt đối thể xảy chuyện, vì ngọc bội của ông thể động .
con trai và con gái, dù cũng đều là con ruột.
Bạch Thục Cầm thương con trai, nhưng tình trạng của con gái nghiêm trọng hơn.
Không chỉ mỗi con trai, chính bà mấy ngày nay cũng chẳng khá khẩm hơn bao nhiêu.
Nếu thể, bà cũng một miếng ngọc hộ , nhưng !
"Khải Thâm, con nghĩ cách khác ? Tới đạo quán ở tạm hai ngày, xin một lá bùa bình an? Nếu thì... tìm con bé Khương Dư Dư đó xin thêm hai miếng ngọc bội?"
Bạch Thục Cầm nhân tiện lấy thêm một miếng cho , lúc quên luôn chuyện đó từng hứa giúp Quan Nhị Nhị kiện Khương Dư Dư tội lừa đảo.
Quan Nhị Nhị liền lập tức phản đối: "Mẹ! Khương Dư Dư hại con t.h.ả.m như , bây giờ mạng còn đầy mắng con, còn nghĩ đến chuyện tìm cô ?! Mẹ quên từng hứa sẽ giúp con kiện cô ?"
Quan Khải Thâm ban đầu còn nghĩ nếu còn cách nào khác, chỉ thể mặt dày tìm đến Khương Dư Dư. Quan Nhị Nhị , sắc mặt lập tức sa sầm.
"Em còn kiện con bé? Nhị Nhị, em tình hình của gia đình hiện tại ?! Nhà chúng thể còn nhờ con bé giúp giải quyết vấn đề, bây giờ em kiện con bé chẳng là ép con bé đối địch với chúng ?"
Giọng điệu của Quan Khải Thâm chút gay gắt, Bạch Thục Cầm lập tức hài lòng: "Con chuyện thì , quát em con? Nó cũng như , chẳng do con bé Khương Dư Dư đáng ghét đó điều, hại em con ?"
Quan Khải Thâm lạnh: "Dư Dư điều? Vậy chẳng vì gia đình chúng tính kế đổi mệnh cách của ? Nếu đây chúng chịu đối xử t.ử tế với vì tính kế hại thì với năng lực hiện tại của Dư Dư, con tin con bé thể giúp Nhị Nhị, giúp cả gia đình ."
Bạch Thục Cầm thấy những lời , mặt đầy vẻ khó tin.
"Con đang trách ? Con bé c.h.ế.t tiệt đó rõ chúng dùng nó để đổi mệnh cách mà vẫn lặng im chờ đến tận hôm nay mới phản kháng, nó chính là một đứa đầy tâm cơ! Theo thấy, nó học những thuật phong thủy đó chỉ để đối phó với nhà chúng , con còn nghĩ nó thật lòng giúp chúng ?!"
Quan Nhị Nhị càng tỏ tủi : "Mẹ đừng nữa, tất cả là của con, là con hại cả nhà , hu hu hu..."
Bạch Thục Cầm thấy thì vội vàng sang dỗ dành.
Quan Khải Thâm vốn bực bội, chính cũng nữ quỷ bám lấy, còn tâm trí mà dỗ dành em gái, lập tức bước , thèm ngoảnh đầu .
Thấy thái độ của , Quan Nhị Nhị lập tức òa lớn hơn.
Gác chuyện nhà họ Quan đang dần rạn nứt vì tranh giành hai miếng ngọc bội.
Bên , Khương Dư Dư sắp xếp phòng của xong xuôi, lúc mới nhớ đến linh hồn đứa nhỏ, tức tiểu nhân sâm, vẫn đang lơ lửng trong phòng.
Nghĩ ngợi một lát, cô quyết định dẫn nó gặp Lâm Nhị Nhị cuối.
Chỉ là xe rời khỏi khu dân cư Ngân Giang Nhất Hào thì đột nhiên một chặn .
Ngẩng đầu , hóa là Bùi Viễn Trình, kẻ mà cô mắng một trận đó.
Lần , khi Bùi Viễn Trình đến để chia tay Quan Nhị Nhị xong thì gặp t.a.i n.ạ.n giao thông, viện mấy ngày. Lúc tuy xuất viện nhưng cánh tay vẫn còn đang treo băng.
Giờ phút chặn xe, kết hợp với dáng vẻ thương của , trông còn chút đáng thương.
"Dư Dư! Anh chuyện với em!"
Tài xế thấy tiếng gọi của đối phương, theo bản năng đầu hỏi: "Cô chủ, cần dừng ?"
"Không cần để ý đến , cứ lái xe thẳng."
Khương Dư Dư cảm thấy giữa và Bùi Viễn Trình chẳng gì để , càng xuống xe lải nhải.
Tài xế thấy thái độ của cô như , lập tức hiểu , lạnh mặt hiệu cho bảo vệ khu biệt thự kéo , chuẩn khởi động xe rời .
Bùi Viễn Trình vùng khỏi bảo vệ, nhưng bảo vệ của Ngân Giang Nhất Hào hạng yếu đuối mà thể dễ dàng thoát khỏi. Thấy xe sắp mất, quan tâm đến thể diện của công t.ử nhà họ Bùi nữa, bất chấp tất cả mà hét lên: "Dư Dư! Anh chia tay với Quan Nhị Nhị , em còn gì nữa?! Dư Dư! Anh tin em chút tình cảm nào với ! Nếu em thực sự thích , tại đây ngày nào cũng chạy theo ?! Khương Dư Dư, là em chủ động trêu chọc ! Giờ một lời bỏ rơi ?! Hay là bây giờ em trở thành tiểu thư nhà họ Khương nên thèm để mắt đến ai nữa?!"
Giọng nhỏ, chiếc Maybach thấp thoáng gần đó cũng khựng đôi chút.
Bên trong xe, tài xế nhỏ giọng báo cáo:
"Sếp Chử, phía hình như là xe của nhà họ Khương."
Chủ nhân của chiếc xe, Chử Bắc Hạc, ngước mắt lên, đôi mắt đen thẫm, lạnh nhạt nhưng sâu thẳm, ánh rơi cảnh tượng phía .
Anh chứng kiến bộ cảnh Bùi Viễn Trình níu kéo.
Nhớ đến cô gái nhỏ của nhà họ Khương, biểu cảm của Chử Bắc Hạc đổi, nhưng cất giọng thản nhiên:
"Ồn ào quá, bảo bảo vệ xử lý ."
Tài xế chút bất ngờ khi thấy ông chủ của để tâm đến chuyện , nhưng vẫn định giơ tay hiệu cho bảo vệ trong chòi gác.
Thế nhưng kịp lên tiếng thấy chiếc xe của nhà họ Khương đột nhiên dừng .
Ngay đó, tài xế xe Khương Dư Dư hiệu gọi Bùi Viễn Trình.
Bảo vệ lập tức buông , vội vàng chạy đến ghế xe.
Anh cúi gì đó với trong xe, đó, mặt hiện lên vẻ đắc ý, nhanh chóng chui trong xe.
Chiếc xe phóng .
Tài xế nhà họ Chử sững sờ, cẩn thận đầu ông chủ của .
Chử Bắc Hạc hiển nhiên thấy bộ tình huống , đôi mắt sâu thẳm ánh lên sự khó đoán, nhưng cuối cùng chỉ còn một tia giễu cợt thoáng qua trong mắt.
Chỉ trong chớp mắt, vẻ mặt trở về lạnh lùng như thường.
Giọng điệu nhạt nhẽo cất lên: "Đi thôi."
Bên .
Ngồi ghế xe nhà họ Khương một cách thuận lợi, Bùi Viễn Trình về phía Khương Dư Dư đang bên cạnh, ánh mắt nóng bỏng và thâm tình gần như sắp hóa thành thực thể.
Khương Dư Dư lướt điện thoại, thèm ngẩng đầu, chỉ lạnh lùng lên tiếng: "Nếu còn dùng ánh mắt ghê tởm đó thì coi chừng mù."
Bùi Viễn Trình: ...
Anh tưởng rằng cuối cùng cô cũng ngừng giá mới để lên xe.
Kết quả, cô vẫn giữ thái độ .
Chẳng lẽ cô thật sự từng thích ?
Nghĩ đến khả năng , Bùi Viễn Trình lập tức phủ nhận trong lòng.
Không thể nào.
Nếu thích, tại đây cô cứ chạy theo , cũng như tại bây giờ để lên xe?