Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 73 + 74
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:53:27
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 73:
Cậu chẳng nghĩ nhiều nữa, vội quấn khăn tắm quanh eo, đội nguyên đống bọt xà phòng đầu mà lao nhanh khỏi phòng tắm, chạy thẳng đến cửa phòng.
"Mẹ! Chú Minh!!"
Giọng lộ rõ vẻ hoảng loạn.
Vừa la mở cửa lao ngoài.
Ngay khoảnh khắc cửa mở , Khương Hãn lập tức thấy âm thanh bên ngoài, đồng thời tiếng hét của cũng cả biệt thự xôn xao.
Khương Tố là đầu tiên mở cửa vì phòng sát bên.
"Chuyện gì thế? Chuyện gì thế?"
Quay đầu , mắt lập tức trợn tròn: "Trời ơi, má nó ơi!"
lúc , Khương Vũ Thành cùng Diêu Lâm và chú Minh lên lầu, trông thấy cảnh tượng mắt thì tất cả đều trợn tròn mắt.
Diêu Lâm theo phản xạ che mắt con gái nhỏ Khương Oánh, đẩy con bé xuống lầu.
Khương Dụ Dân cũng thấy tiếng động mà bước khỏi phòng, thấy bộ dạng của Khương Hãn thì sắc mặt lập tức sa sầm: "Con cái gì mà nông nỗi ?! Mau phòng ngay!"
Khương Hãn sắp đến nơi .
Cậu lao thế ? Rõ ràng là phòng thứ gì đó sạch sẽ mà!
"Bố, , phòng con..."
Cậu định là phòng thứ gì sạch sẽ, nhưng nhớ đến việc bố thích mấy chuyện , đành mặt nhăn nhó mà : "Phòng con... tự nhiên mất nước."
Chú Minh với tư cách là quản gia của gia đình, lập tức xử lý chuyện .
"Sao thế ?"
Vừa , ông bước phòng tắm, cảm thấy chuyện khó xảy .
Khu biệt thự từ đến giờ từng mất nước, hơn nữa hệ thống cấp nước của biệt thự đều là loại thông minh tiên tiến nhất.
Dù vỡ ống nước cũng sẽ tự động phát cảnh báo và khóa van nước ngay.
Chú Minh nghĩ bước phòng tắm, giơ tay mở vòi sen.
Chỉ thấy nước ào ào chảy xuống, nóng bốc lên, suýt chút nữa ướt cả ông.
Nước vẫn chảy mà?
Nhiệt độ nước cũng bình thường.
Chú Minh sững sờ.
nghĩ , chủ Khương Hãn cũng lý do gì để dối, nên chú Minh thử hai nữa, tắt mở, mở tắt...
Vì cửa phòng tắm và cửa phòng ngủ đều mở, những ngoài rõ tiếng nước chảy ào ào khi chú Minh thử vòi sen, lập tức đồng loạt sang Khương Hãn.
Khương Hãn ngớ .
"Lúc nãy... rõ ràng nước mà."
"Được , gội đầu cho sạch bọt ."
Khương Vũ Dân cảm thấy con trai chẳng chút điềm tĩnh, chuyện gì cũng ầm ĩ lên.
Diêu Lâm cũng khuyên: " đó, mau tắm sạch đồ, kẻo cảm."
Dù đang là mùa hè, nhưng để đầu ướt thế mãi cũng dễ cảm lạnh.
Khương Hãn vẫn cảm thấy rờn rợn, nghĩ đến chuyện lúc nãy gọi mãi ai trả lời, gì còn dám một .
"Con... con sang phòng Khương Tố tắm."
Nói , chẳng cần em đồng ý , nhấc chân lao thẳng phòng tắm của Khương Tố.
Khương Tố còn kịp ngăn , chỉ ngoài dậm chân.
Khương Vũ Dân lắc đầu, cùng Diêu Lâm phòng .
Bên , Khương Hãn nghĩ đến chuyện , dám tắm lâu, vội vã tắm sạch mặc quần áo bước ngoài.
Vừa khỏi phòng, thấy trong phòng Khương Tố hai .
Một là Khương Tố, còn chính là Khương Dư Dư.
Khương Hãn giật , nhưng ngay đó lập tức trừng mắt Khương Dư Dư.
"Là cô giở trò ?!"
Cậu ngay, rõ ràng nãy nước đột nhiên tắt, đến khi chú Minh bình thường?
Còn chuyện gọi mãi chẳng ai thấy, chắc chắn trùng hợp.
Nghĩ đến vụ cá cược ban chiều, lập tức chắc chắn là do cô giở trò.
Chỉ là... cô dùng cách gì chứ?
Khương Tố bên cạnh, hiển nhiên cũng tò mò.
Khương Dư Dư bộ dạng tức tối của Khương Hãn, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh, cô thản nhiên rút một tấm bùa màu vàng.
"Đây là bùa tĩnh âm, dán lên cửa thì dù bên trong ồn thế nào, bên ngoài cũng thấy gì. Hiệu quả của nó trải nghiệm xong đấy."
Đây là một loại bùa cô sửa đổi dựa thuật kết giới, chỉ tác dụng cách âm, còn thứ đều bình thường.
Khương Hãn vốn nghĩ Khương Dư Dư dùng thủ thuật công nghệ gì đó để chơi khăm .
ngờ cô rút hẳn một tấm bùa, khiến tròn mắt, nhất thời gì.
Khương Tố cũng trợn mắt, nhưng vẻ mặt đầy hứng thú: "Wow, còn bùa kiểu ? Chị, em cũng ! Bán cho em !"
Có bùa , chơi game cần lo bố phát hiện nữa?!
Thậm chí còn chẳng cần đeo tai !
Khương Dư Dư chẳng khách sáo với sự nhiệt tình của Khương Tố, đầu đáp: "2000 tệ một lá."
Khương Tố nghĩ ngợi lập tức gật đầu, lấy điện thoại chuyển khoản ngay.
Khương Hãn bên cạnh trố mắt.
"Cô... cô thật sự pháp thuật ?"
Cậu cảm thấy tam quan của đang lung lay dữ dội.
Khương Dư Dư liếc , lười giải thích thêm, chỉ thản nhiên : "Vụ cá cược, thắng ."
Khóe miệng Khương Hãn giật giật.
Cậu vốn định tìm cách để cô thua, nhưng chuyện , tự trải nghiệm, thậm chí còn ầm lên đến mức cả nhà đều chứng kiến, thừa nhận cũng .
Đột nhiên, nghĩ đến một chuyện khác, sắc mặt khó coi hẳn.
"Khoan , dù cho cô dùng bùa , chuyện nước trong phòng thì ?"
Khương Hãn tưởng tượng đến việc Khương Dư Dư phái tiểu quỷ đến, nhân lúc đang tắm thì cắt nước.
Nếu , đúng lúc như ...
Nghĩ đến cảnh đang tắm mà một con quỷ bên chằm chằm, da gà da vịt Khương Hãn dựng hết cả lên, ánh mắt Khương Dư Dư cũng như đang quái vật.
Khương Dư Dư , chậm rãi một đáp án khác: "Hệ thống kiểm soát nước trong nhà thể giám sát lượng nước sử dụng ở từng phòng."
Khương Hãn: "???"
Không tiểu quỷ???
Khương Dư Dư như thở dài một , giải thích: " chỉ quan sát lượng nước sử dụng của , tính toán thời gian tắt van nước phòng thôi, thôi."
Khương Hãn xong, khóe miệng co giật dữ dội.
Cô còn bảo là thôi?!
Khương Hãn cảm thấy bao giờ ấm ức đến trong đời.
Bên cạnh, Khương Tố khi chuyển khoản xong, cầm bùa tĩnh âm mà , nghĩ đến bộ dạng của Khương Hãn, liên kết với vụ cá cược, chợt như hiểu điều gì đó.
"Anh Hãn, nên lúc nãy đang tắm thì mất nước, gọi cũng ai thấy nên mới hoảng hốt chạy ngoài..."
Câu còn dứt, miệng Khương Tố Khương Hãn bịt chặt.
"Câm miệng!"
Khương Dư Dư chậm rãi sang Khương Hãn, lặp nữa: "Vụ cược đó thắng ."
Gương mặt Khương Hãn đầy uất ức.
Dù cam tâm, nhưng đúng là thua.
Khương Dư Dư cũng nhiều lời với , dậy, chỉ : "Tuần tới, đừng để thấy giọng ."
Ngừng một chút, cô nhấn mạnh thêm: " nghĩ tư nhà họ Khương chắc vẫn giữ chữ tín đấy chứ?"
Không cũng , cô thể khiến .
Khương Hãn tuy mặt mày u ám, nhưng vẫn gằn giọng đáp: "Yên tâm, là ."
Khương Dư Dư lập tức hài lòng, gật đầu rời khỏi phòng Khương Tố.
Trước khi , hai còn thấp thoáng cô lầm bầm: "Biết điều kiện một tháng luôn ."
Khương Hãn: ...
"Phụt." Khương Tố nhịn bật .
Khương Hãn lập tức trừng mắt: "Khương Tố, rốt cuộc em gì thế? Chỉ bênh con nhỏ !"
Nghe , Khương Tố lập tức ưỡn cổ lên: "Ai là con nhỏ ?! Chị là chị họ em, cũng là em họ ruột của ! Anh còn nữa, coi chừng em méc bác hai!"
Khương Hãn tức đến bật .
"Chỉ con nít mới mách lẻo."
Chưa kể, hồi ai là nhảy gây sự với "chị họ" ?
Chính mà quên ?
"Anh Hãn, cũng thấy đó, chị em là thực lực. Sau đừng đối đầu với chị nữa, lỡ chị nổi giận thật thì xử lý chỉ là chuyện nhỏ thôi."
Chương 74:
Khương Tố hiếm khi nghiêm túc khuyên nhủ.
Khương Hãn bỗng nhớ đến mấy trò chiêu quỷ của giới huyền môn, trong tự dưng ớn lạnh, nhưng ngoài mặt vẫn chịu thua.
"Cô ... cô dám! Anh méc bác cả xử cô !"
Khương Tố: ...
Ai hồi nãy bảo chỉ con nít mới mách lẻo nhỉ?
Khương Hãn cũng chẳng buồn đôi co với Khương Tố, xoay khỏi phòng, trở về phòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-73-74.html.]
Ở lầu , Khương Dư Dư bước phòng thấy một linh hồn nhỏ trông như củ nhân sâm con đang đạp hai chân bé tí, bay loạn xạ trong phòng.
Linh hồn nhỏ đó khi tiêu tan oán khí thì trắng trẻo mũm mĩm như củ nhân sâm, mỗi khi lơ lửng trong trung, đôi chân nhỏ cứ đạp liên hồi, trông cực kỳ đáng yêu.
Nó vài bay đến cửa sổ nhưng đều kết giới Khương Dư Dư đặt trong phòng bật ngược .
Dù còn oán niệm, nhưng tiểu linh vẫn vô thức tìm kiếm .
Hồ Xinh Đẹp vẻ thấy thú vị, vẫy cái đuôi tròn trịa chạy theo nó. Thấy nó đ.á.n.h bật , nó còn định há miệng c.ắ.n lấy.
Làm tiểu linh giật , vội vã bay vọt lên .
Lúc , thấy Khương Dư Dư trở về, nó liền đạp chân bay lên vai cô, như thể kiệt sức, thở phì phò.
Dù chỉ tiếp xúc trong thời gian ngắn, nhưng nó chắc con sẽ hại .
Hơn nữa, chỉ cần bám vai cô, con hồ ly nhỏ cũng dám c.ắ.n nữa.
Khương Dư Dư nhóc mập mạp bé xíu vai, nét mặt cũng dần dịu .
cô vẫn dạy dỗ nó: "Đừng chạy loạn. Nếu ngoan ngoãn lời, khi tiễn ngươi luân hồi, sẽ dẫn ngươi về gặp ngươi."
Củ nhân sâm nhỏ béo ú dường như hiểu lời cô , đạp đôi tay nhỏ như ôm lấy cô.
Khương Dư Dư để ý.
Cô đến bàn, tiếp tục nghiên cứu kỹ thanh gỗ đào sét đ.á.n.h ngàn năm mà sư phụ để .
Gỗ sét đen cháy, cành sét đ.á.n.h cháy sém, phủ đầy những đường vân uốn lượn.
Trước đây, Khương Dư Dư từng hỏi sư phụ vì chế tác gỗ sét thành pháp khí.
Sư phụ : "Cành gỗ sét vốn là tìm cho con, nhưng bây giờ thể đưa con . Đợi đến khi con thoát khỏi ràng buộc mệnh cách của nhà họ Quan, lúc đó hãy tạo pháp khí theo ý con."
Nhà họ Quan nuôi cô suốt mười tám năm, lợi dụng mệnh cách của cô để chắn tai ương cho Quan Nhị Nhị. Đường mệnh vận giữa họ và cô dễ cắt đứt.
Vậy nên, cô chỉ thể từng bước chặt đứt liên kết với nhà Quan.
Gánh t.a.i n.ạ.n xe Quan Nhị Nhị – coi như trả ân.
Trả hết tiền nuôi dưỡng mười tám năm – coi như trả nợ.
Công khai cắt đứt quan hệ với nhà họ Quan – coi như dứt tình.
Giờ ân nghĩa nợ nần xong, cô cũng nhận cây gỗ sét dành cho như lời sư phụ .
Khương Dư Dư suy nghĩ một chút, lấy bút chu sa vẽ lên gỗ để định hình pháp khí mong .
Chế tạo pháp khí vốn chuyện đơn giản.
Phù văn theo hướng vân sét, khắc phù văn, mài giũa, khai quang, tất cả đều tiêu hao linh lực, thể thành trong ngày một ngày hai.
Khương Dư Dư mặt bàn đơn sơ của .
Nghĩ một chút, cô quyết định dọn đồ nghề từ căn hộ thuê về đây. Dù biệt thự nhà họ Khương thiếu phòng, huống hồ phòng cô hiện tại vốn là một căn hộ nhỏ khép kín.
Ban đầu, căn phòng thiết kế để bảo mẫu tiện chăm trẻ, bên ngoài đặt một chiếc giường. Sau dù dùng nữa, nhưng vẫn chất đầy đồ chơi.
Trước đây cô định ở lâu, nhưng giờ quyết định ở , thì vài thứ vẫn cần bổ sung.
Dù , chuyện cũng gấp.
Sắp xếp đồ đạc xong, Khương Dư Dư đặt một đơn hàng trang web huyền môn, đó mới dắt Hồ Xinh Đẹp và củ nhân sâm nhỏ lên giường ngủ.
Hôm .
Dù còn trong kỳ nghỉ, nhưng nhà họ Khương thói quen để con cái ngủ nướng.
Vừa xuống lầu, Khương Dư Dư thấy Khương Hãn bên cạnh Lộ Tuyết Khê, đang chuyện gì đó.
Khóe mắt liếc thấy cô, như chợt nhớ gì đó, lập tức ngậm miệng.
Khương Trừng bên cạnh chỉ cảm thấy khó hiểu, theo ánh mắt về phía cầu thang, thấy Khương Dư Dư thì tỏ thái độ chán ghét rõ ràng, chỉ hờ hững gật đầu dời mắt .
Ngược , Lộ Tuyết Khê bước đến, : "Dư Dư, hôm đó là em dẫn đến trường học bỏ hoang đó cứu chị. Chị vẫn cơ hội cảm ơn em. Hôm nay hiếm khi em ở nhà, là trưa chị bếp nấu một bữa để cảm ơn em nhé. Em ăn gì?"
Khương Dư Dư nhướng mày, Lộ Tuyết Khê cùng hai "hộ pháp" bên cạnh cô , ánh mắt lạnh nhạt: "Không cần."
Sắc mặt Lộ Tuyết Khê thoáng trầm xuống, nhưng vẫn cố chấp: "Em đừng khách sáo với chị. Chị học nấu ăn, dù đạt trình độ đầu bếp, nhưng cũng thể ăn . Em cứ , ăn gì..."
" cần." Khương Dư Dư ngắt lời, sắc mặt vẫn thản nhiên.
Giọng Lộ Tuyết Khê khàn , còn kịp lên tiếng nữa, Khương Trừng và Khương Hãn đồng loạt sa sầm mặt.
Khương Trừng đặc biệt khó chịu: "Khương Dư Dư, Tuyết Khê cảm ơn cô nên mới đề nghị nấu cơm. Cô thái độ gì ?"
Khương Hãn cũng định mở miệng trách mắng, nhưng đúng lúc đó, đôi mắt hạnh lạnh nhạt của Khương Dư Dư chợt quét qua.
Trong lòng giật thót, lời đến miệng nghẹn xuống, môi mím chặt.
Khương Trừng vốn đang chờ Khương Hãn phối hợp cùng trách mắng cô em họ vô lễ , nhưng đợi một lúc lâu thấy Khương Hãn cứ nghệt mặt, môi mím chặt một lời.
lúc cũng kịp hỏi nhiều, đầu , định tiếp tục "dạy dỗ" Khương Dư Dư.
Chỉ thấy cô đột nhiên sang, bất ngờ hỏi: "Hay là cũng cá cược với ?"
Khương Trừng sững sờ.
Còn Khương Hãn bên cạnh thì mặt đen , đợi Khương Trừng lên tiếng, lập tức kéo .
Nhìn , từng đường nét khuôn mặt đều bốn chữ...
Đừng đồng ý.
Khương Dư Dư dễ chọc.
Khương Dư Dư hỏi nghiêm túc.
Ngay khi Lộ Tuyết Khê lên tiếng lúc nãy, cô đoán sẽ im lặng.
Quả nhiên.
Sớm hôm qua nên đợi Khương Trừng để cá cược với luôn.
Hôm qua Khương Trừng ở trong phòng, nhưng Lộ Tuyết Khê rõ chuyện từ đầu đến cuối, bộ dạng Khương Hãn bây giờ thì rõ ràng là thua .
cô hiểu.
Khương Hãn thua từ lúc nào?
Cô thoáng ngẫm nghĩ, nhưng vẫn quên lên tiếng khuyên can: "Anh Khương Trừng, đừng chuyện với Dư Dư như , nếu để bác cả thấy nổi giận với đấy."
Lộ Tuyết Khê sang Khương Dư Dư: "Dư Dư ăn cơm chị nấu cũng , vốn chỉ là một đề nghị, thể ép buộc . Hoặc nếu em thứ gì, cứ với chị. Chị thực sự cảm ơn em."
Khương Dư Dư liếc cô một cái: "Vậy thì chuyển tiền ."
Lời dứt, chỉ Lộ Tuyết Khê mà ngay cả hai em Khương Hãn và Khương Trừng cũng sững sờ.
Khương Dư Dư thì để tâm, lấy điện thoại , mở mã QR chuyển khoản.
"Ba trăm nghìn."
Khương Hãn theo phản xạ định cô đang cướp tiền, nhưng chạm ánh mắt Khương Dư Dư, lập tức giơ tay bịt miệng .
Khương Trừng bên cạnh thì kiêng nể gì, nhíu mày bất mãn: "Khương Dư Dư, cô thiếu tiền đến mức ? Ngay cả nhà cũng lừa ?"
Khương Dư Dư , ánh mắt lạnh lùng: "Không cô cảm ơn ? cần mấy lời cảm ơn hình thức, cảm ơn thì cứ chuyển tiền. Ba trăm nghìn cũng mức giá vô lý."
Một lá bùa gọi sấm giá một trăm nghìn, mà đấy là cô tự vẽ nữa.
Phải rằng trang huyền môn, một lá bùa gọi sấm trung cấp cũng giá tối thiểu tám trăm nghìn.
Cô cảm thấy đưa mức giá rẻ .
Lộ Tuyết Khê dáng vẻ nghiêm túc đòi tiền của Khương Dư Dư, ánh mắt lóe lên, đó mỉm : "Dư Dư đúng, chị đúng là nên chỉ suông. Ba trăm nghìn đúng ? Chị chuyển ngay cho em."
Nói định với tay lấy điện thoại bên cạnh.
Khương Trừng lập tức đè tay cô xuống.
"Tuyết Khê, đừng gì cả. Chẳng chỉ là thiếu tiền thôi ? Tiền để trả."
Vừa , định lấy điện thoại, nhưng phát hiện mang theo.
Không để Khương Dư Dư nghĩ tìm cớ thoái thác, Khương Trừng sang Khương Hãn: "Anh mang điện thoại, Khương Hãn, em chuyển giúp ."
Khương Hãn: ???
Thấy động đậy, Khương Trừng nhíu mày: "Sao thế? Đừng là em thực sự sợ cô đấy nhé?"
Khương Hãn trợn mắt, mà sợ nhỏ á?!
Đùa gì thế?!
Ngay lập tức, lấy điện thoại , chuyển thẳng cho Khương Dư Dư năm trăm nghìn.
Hai trăm nghìn dư coi như tiền thưởng cho Khương Dư Dư!
Khương Trừng mắt tinh, thấy ngay con đó, lập tức đồng tình tán thưởng, đó Khương Dư Dư với ánh mắt đầy khiêu khích: "Cho thêm cô hai trăm nghìn, giữ mà tiêu vặt , đừng suốt ngày lo tìm lấy tiền."
Lộ Tuyết Khê cúi mắt xuống, mái tóc rũ xuống che ý trong đáy mắt cô .
Khương Dư Dư tiền năm trăm nghìn nhận trong điện thoại, dáng vẻ bố thí, xem như ban phát của Khương Trừng và Khương Hãn, bỗng nhiên hỏi Khương Hãn: "Chưa ai từng với là đừng tùy tiện chuyển tiền cho đại sư huyền học ?"
Khương Hãn ngớ , còn Khương Trừng thì cô với vẻ mặt khó hiểu.
Chỉ thấy đôi mắt hạnh trong veo của Khương Dư Dư thẳng Khương Hãn, chậm rãi : "Hai trăm nghìn dư , cứ coi như là phí xem quẻ gửi cho , sẽ cố gắng để sớm sử dụng nó."
Giọng cô nhanh chậm, ngữ khí còn thể xem là nghiêm túc.
Khương Trừng vẫn hiểu lắm, nhưng Khương Hãn thì đột nhiên cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Khương Trừng , nhưng tối qua tận mắt chứng kiến và Khương Dư Dư thực sự bản lĩnh.
Giờ cô : "để sớm sử dụng nó", là ám chỉ rằng sắp sự kiện huyền học nào đó ập tới với ?!
Cái ... liên quan gì đến chứ?!
Cậu chỉ là chuyển tiền hộ thôi mà!!
Khương Hãn hối hận , tại dại dột chuyển dư hai trăm nghìn gì?!
Lúc , Khương Trừng cũng nhận ẩn ý trong lời của Khương Dư Dư, sắc mặt liền sầm xuống, cho rằng cô đang cố ý hù dọa khác.
"Khương Dư Dư, ở nhà thì đừng bày mấy trò huyền bí để dọa khác, chẳng ai tin ."
Khương Hãn tuy trong lòng thấy rét run nhưng đối diện với Khương Dư Dư, để lộ chút sợ hãi nào, thế nên cũng giả vờ bình tĩnh, mạnh mẽ gật đầu theo lời Khương Trừng.
"Tùy các ."
Khương Dư Dư liếc một cái, cũng lười đôi co với hai em họ Khương , xoay thẳng phòng ăn dùng bữa sáng.
Khi cô ăn gần xong, Khương Tố ngáp dài, lững thững bước xuống cầu thang, chẳng buồn liếc mấy trong phòng khách mà thẳng phòng ăn.
Vừa thấy Khương Dư Dư, bộ não còn ngái ngủ của lập tức tỉnh táo hẳn.
Khương Tố hào hứng chạy đến bên cô, thao thao bất tuyệt kể về việc bùa tĩnh âm cô đưa tối qua lợi hại thế nào.
Tối qua bật loa lớn chơi game đến tận ba giờ sáng.
Bố , thậm chí cả quản gia chú Minh cũng thấy gì, chẳng ai lên thúc giục ngủ.
Khương Dư Dư quầng thâm mắt , âm thầm quyết định khi bán bùa cho đủ tuổi thành niên siết chặt quy định hơn.
Như cái thằng nhóc mặt , rõ ràng là kiểu thể tự c.h.ế.t sớm.
Cô cũng chẳng buồn khuyên , chỉ lặng lẽ ăn hết bát cháo mặt.