Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1000

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:40:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Khương Dư Dư và hai hồn ma đến nơi, trong tiệm ăn nhỏ đang xảy xô xát.

Ngoài cửa một đàn ông trung niên giọng điệu lưu manh đang oang oang: " chị dâu, chị thể vô ơn như thế ! Giờ ỷ bản giàu thì chê bai đúng . Anh bao năm nay tìm chị vất vả bao nhiêu! Sao chị thể nhẫn tâm như ?"

Sau đó là một giọng đàn ông khác khàn đặc mang theo chút đắng cay: "Tần Mẫn, bây giờ nông nỗi , em ghét bỏ cũng là điều bình thường. thật lòng bên em. Chúng bỏ lỡ mười bốn năm, lẽ nào em còn tiếp tục bỏ lỡ nữa ?"

Trong đám đông vang lên những tiếng xì xào bàn tán, tiếp theo là giọng một phụ nữ đầy tức giận: "Đừng gọi ! chị dâu của ! trai ly hôn từ mười năm , đừng tưởng giấu diếm là !"

Người phụ nữ lạnh lùng hừ một tiếng với đàn ông xe lăn: "Còn nữa! Đừng tưởng lên mạng kể khổ là lừa tất cả ! Anh và cái gia đình đó là hạng gì thì ai rõ hơn ! Các sống yên , thì đừng ai sống yên cả!"

Mười mấy năm luyện, cô gái từng dễ lừa gạt ngày nào giờ gai nhọn bảo vệ bản .

nhiều, nhưng đủ để bảo vệ cho .

Anh em nhà họ Trương thấy Tần Mẫn mấy ngày nay chịu nhường, thậm chí còn tìm hiểu chuyện của họ ở quê đây, lập tức liếc mắt hiệu với , quyết định giở trò vô tới cùng.

Em trai Trương Bân bắt đầu buông lời c.h.ử.i rủa.

Ban đầu vong ơn bội nghĩa, đàn ông khác.

Mẹ của Trương Bân là bà cụ hơn bảy mươi, còn chồm hổm cửa tiệm lóc kể lể con dâu vô tình bạc nghĩa, khiến qua đường xì xào bàn tán.

Tần Mẫn tức đến n.g.ự.c phập phồng, đồng thời trong lòng cũng trào lên một nỗi bất lực sâu sắc.

từng nghĩ rằng khi thất bại trong việc tự sát năm đó, cuộc đời bắt đầu .

ngờ, khi cuối cùng vài năm bình yên, gia đình bám riết lấy cô .

Dường như phận buông tha cho cô .

Tần Mẫn gương mặt đám mắt, kìm mà gào lên: "Cút! Cút hết cho !"

Ngoài cửa, Tần Phi nhận phụ nữ đang gào thét trong tuyệt vọng chính là em gái .

Em gái tính cũng chỉ mới hơn bốn mươi tuổi, nhưng già như năm mươi.

Tất cả là do gia đình gây nên!

Trong mắt Tần Phi thoáng hiện lên một tia lạnh lẽo, bất chấp tất cả mà bay trong tiệm.

Anh em nhà họ Trương thấy Tần Mẫn dường như sắp chịu đựng nổi, trong lòng âm thầm đắc ý.

Không chịu nổi mới !

Chỉ cần cô chịu nổi nữa là bọn họ sẽ thắng.

Mấy đang nghĩ , bỗng nhiên cảm thấy gáy lạnh toát, như thể luồng gió âm thổi qua, lạnh buốt thấu xương.

Em trai Trương Bân là Trương Vũ còn như thứ gì đó khống chế, đột nhiên giơ tay tát mạnh mặt một cái.

Âm thanh vang dội, lực mạnh đến mức chính gã tát đến loạng choạng, xoay vòng một vòng, ngã nhào Trương Bân.

Trương Bân cũng kéo ngã, cả hai ngã chồng lên , nhịn kêu đau oai oái.

Cảnh tượng đột ngột khiến cả bà cụ đang đất lóc cũng ngẩn .

"Các con hả?"

Đừng , ngay cả Tần Mẫn và đám vây xem cũng đều sửng sốt.

Trương Vũ định cũng , ngay giây , tầm bỗng nhòe , mắt dường như gì đó đổi.

Rồi như nhận điều gì, mặt gã cứng đờ, chậm rãi đầu về phía vai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1000.html.]

Sau đó, gã thấy một cảnh tượng cả đời quên nổi.

 

Trương Vũ thấy từ lúc nào một đàn ông vai . Rõ ràng là , nhưng gã cảm nhận chút trọng lượng nào.

Đầu đàn ông gác ngay vai gã , gương mặt xanh xao trắng bệch, giống sống đối diện thẳng với ánh mắt gã khi đầu .

Người đàn ông từ từ nhếch miệng, nở nụ quái dị âm u. Trương Vũ thậm chí thể cảm nhận luồng lạnh bốc từ miệng con ma đó khi hé .

Đồng t.ử Trương Vũ co rút dữ dội, tim đập thình thịch, nhưng dám ngất .

Sau đó, gã thấy âm thanh lạnh lẽo của hồn ma vang lên: "Nghe thấy ? Cô bảo các cút!"

Nói xong, hồn ma dậy, nhưng điều khiển cả cơ thể gã cùng lên.

Trương Vũ cảm giác thể mất kiểm soát, giơ chân đá mạnh Trương Bân đang đất.

Cú đá đá bay Trương Bân cả mấy mét, đập thẳng lên bà cụ ngoài cửa.

"Anh! Mẹ!"

Trương Vũ gào , nhưng chỉ tại chỗ dám nhúc nhích.

Trương Bân và bà cụ đá bay bất ngờ, còn đang định c.h.ử.i mắng, nhưng ngẩng đầu lên cứng đờ .

Họ thấy trong tiệm bỗng nhiên xuất hiện thêm hai "", trong đó một lúc đang lưng Trương Vũ, với bọn họ bằng một nụ quỷ dị rợn .

Còn thì ngay bên cạnh Tần Mẫn, lạnh lẽo, đang trừng trừng họ.

Khuôn mặt trắng bệch và màu sắc khác biệt rõ ràng với những xung quanh, rõ ràng... là hồn ma!

còn là hai hồn ma!

Khương Dư Dư trong đám đông đang vây xem ở cửa, lặng lẽ thu tay về khi vẽ ba lá bùa kiến âm.

Chử Bắc Hạc thấy hành động nhỏ của cô, mặt đổi sắc, chỉ thuận tay kéo tay cô qua, nắm lấy.

Hai ngoài đám đông, dáng vẻ như chẳng liên quan gì đến , chỉ xem náo nhiệt.

trong tiệm, ba con nhà họ Trương thì suýt nữa sợ đến tè quần.

Ai mà ngờ, ban ngày ban mặt thế mà còn gặp ma chứ?

Lúc bọn họ tới, rõ ràng trong tiệm vẫn bình thường mà!

Trương Bân mặt mày hoảng hốt chằm chằm Tần Mẫn và đàn ông bên cạnh cô , miệng run rẩy đến mức gần như nổi thành lời.

Tần Mẫn tỏ vẻ ngơ ngác, hiểu , nhưng miệng vẫn cứng rắn quát lên: "Trong tiệm camera giám sát, các đừng mong giở trò ở đây! Dù nhắm cửa hàng của đều , cút hết cho !"

Trương Bân còn định gì thì thấy con ma cạnh Tần Mẫn lạnh giọng lên tiếng, âm thanh như những mảnh băng lạnh cắt da thịt: "Muốn cút, c.h.ế.t?"

Cứ như là phối hợp với lời của con ma đó, con ma bám lưng Trương Vũ cũng từ từ giơ tay lên, động tác như bóp cổ gã.

Trương Vũ vốn dọa đến sắp xỉu, giờ cảm nhận bàn tay lạnh băng siết cổ, cuối cùng nhịn nổi nữa, hai mắt trắng dã, ngất lịm tại chỗ.

Con ma lưng gã thấy thế thì như mất hứng, đầu sang Trương Bân, ánh mắt lạnh lẽo: "Thằng vui nữa, đến chơi với ."

Nói xong, con ma lập tức lướt về phía Trương Bân và bà cụ đang ở cửa tiệm.

Trương Bân thấy cảnh tượng quái dị , cuối cùng cũng kìm nén nổi nữa.

thèm nghĩ ngợi tại hồn ma cạnh Tần Mẫn trông quen như , cũng để ý đến đứa em ngất và dọa sợ đến bất động, chỉ thét lên một tiếng t.h.ả.m thiết, lảo đảo lê cái chân què chen qua đám đông bỏ chạy, chạy gào: "Đừng qua đây! Ma... ma! Đừng qua đây, sai , a..."

Đám đông vây xem vốn chỉ hóng chuyện, giờ thấy nhà họ Trương kẻ thì ngất, thì đờ đẫn, kẻ thì chạy, cũng cảm thấy gì đó .

Loading...