Người phụ trách dứt lời, mấy nhân viên Cục An Toàn theo lập tức bước .
Đối với những thể Cục An Toàn, việc dẫn nước cầu mưa đều là thao tác cơ bản.
Vừa lúc mấy , Giao Đồ dường như nghĩ đến điều gì, cũng bước theo.
Hắn hứng thú với việc dập lửa, nhưng trong đó cơ duyên của ?
Khương Tú Tú thấy hiếm khi chủ động như , liền ngay:
"Em sẽ đưa Giao Đồ qua xử lý, tạm thời nhờ trông coi nơi ."
Văn Nhân Thích Thích nhúc nhích, đối với con gái , bà tự tin năng lực của cô.
Những khác trong Cục An Toàn cũng ý kiến, nhưng vẫn cử một theo Khương Tú Tú.
Giao Đồ nào để ý đến khác, hóa thành hình rắn, mang theo Khương Tú Tú bay lên trời biến mất.
Người bỏ còn đang ngơ ngác, nhưng nhanh chóng lấy một tấm phù "Tẩu Phù" đuổi theo.
Rời khỏi làng văn vật, theo hướng khói, họ phát hiện đám cháy vẫn trong kết giới.
Khi đến nơi, Khương Tú Tú và Giao Đồ mặt.
Mấy cây lớn và cỏ cây xung quanh đang cháy rừng rực, khói đen cuồn cuộn bốc lên trời, khiến dân làng chân núi chú ý.
Điều khiến Khương Tú Tú và Giao Đồ bất ngờ là, xa đám cháy hai bóng quen thuộc.
Chính là cặp vợ chồng buôn đó Ngọc Bích chôn đất.
Dù hai thoát từ bao giờ, nhưng Khương Tú Tú linh cảm rằng trận hỏa hoạn bất ngờ liên quan đến họ.
"Tú Tú, em bắt hai đó!"
Giao Đồ xong, thấy Khương Tú Tú gật đầu, lập tức đặt cô xuống một khu đất trống, đó nhanh chóng đuổi theo cặp vợ chồng đang bỏ chạy.
Khương Tú Tú ngước ngọn lửa đang lan nhanh xa, chần chừ, lập tức dùng linh lực vẽ phù trong trung:
"Thiên địa thủy đức, vạn pháp tùy lưu, dĩ phù vi bằng, dĩ khí vi dẫn. Thỉnh phụng sắc lệnh, trạch tứ phương!"
Khi linh phù tỏa sáng, nước trong núi lập tức triệu tập, tụ thành một dòng nước xoáy .
Dòng nước theo chỉ thị của Khương Tú Tú, thẳng tiến trung tâm đám cháy.
Dùng nước dập lửa , đó dập tắt lửa xung quanh.
Khương Tú Tú nghĩ , tay tiếp tục vẽ một tấm phù cầu mưa.
"Ngũ lôi chi tướng, khu lôi bôn vân, thiên phù thông hiện, đại bảo càn khôn..."
Theo lời niệm chú, đỉnh núi Hoa Bị, mây đen nhanh chóng tụ .
Dân làng chân núi đang sốt ruột chờ lính cứu hỏa, thấy mây đen kéo đến, liền vui mừng:
"Tốt quá! Trời sắp mưa ! Lửa chắc chắn cháy nữa!"
Lại dân làng hỏi: "Vừa nãy con rồng nước dập lửa núi ?"
"Nhìn lầm đấy! Khói lớn thế, gì rồng nước?"
Dân làng chân núi bàn tán xôn xao, bỗng quanh:
"Bình thường trong làng chuyện gì là Bão Sơn chạy chạy , hôm nay thấy ? Bão Sơn ?"
Mọi , đều lắc đầu .
Họ rằng, từ khi lửa cháy, Bão Sơn chạy lên núi.
Ban đầu là một tiếng sét đánh xuống rõ từ , Bão Sơn đang ăn bánh đậu đỏ do Ngưu Ngưu cho, bỗng cảm thấy bất , vứt bánh chạy lên núi.
Nguyên nhân gây cháy núi cũng ngoài dự đoán của Khương Tú Tú.
Sét đánh trúng tấm bảng gỗ mà Giao Đồ cắm giữa hai vợ chồng buôn , khiến họ bật khỏi hố đất.
Hai vợ chồng vật lộn bò lên, dù hai ngày ăn uống, đuối sức, nhưng họ vẫn nhớ lời kẻ chôn họ dọa sẽ báo cảnh sát bắt hai ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-khong-dien-vai-thien-kim-gia-nua/chuong-949-gap-nuoc-hoa-rong.html.]
Họ dám trì hoãn, định bỏ chạy, nhưng ánh mắt liếc thấy tấm bảng gỗ sét đánh đang cháy.
Nghĩ đến hai ngày chôn sống, lòng đàn ông trào lên phẫn nộ, liền nhặt tấm bảng đang cháy, ném đống lá khô gần đó.
Khi lá khó bắt lửa, vợ cũng theo, nhặt cành cây đang cháy ném sang chỗ khác.
Xong xuôi, hai dìu , lảo đảo bỏ chạy.
chạy bao xa, Giao Đồ bay đến đầu, hai trợn mắt há mồm, khẩy, vung đuôi quất thẳng họ.
Trong lúc giải quyết hai , Khương Tú Tú cũng thành câu chú cầu mưa.
"...Giang hà Hoài Tế, Ngũ Nhạc tuần du, long thần sắc lệnh, thỉnh thính ngô mệnh!"
Theo tiếng sấm vang trời.
Vảy Giao Đồ như điện giật, giật , bung , sức mạnh Long Thần quen thuộc tụ .
Chẳng mấy chốc, một giọt mưa rơi xuống vảy của .
Tiếp theo là mưa như trút nước.
Lửa núi nhanh chóng dập tắt, Giao Đồ cùng hai cũng ướt sũng.
Giao Đồ cảm thấy bản chút nào tệ hại.
Dưới mưa, từng chiếc vảy của đều giãn thoải mái, cảm giác quen lạ khiến bay vút lên trời, đắm trong mưa, cảm nhận khí tức Long Thần.
Nếu Khương Tú Tú ở đây, sẽ thấy xung quanh Giao Đồ tỏa một luồng ánh sáng bạc nhạt.
Ánh sáng bao bọc lấy , sợi cơ duyên cũng trong ánh sáng đó kéo dài về phía nào đó...
Khi Giao Đồ định theo bản năng lao mưa, tai bỗng thấy từ trong núi vọng một tiếng khác.
Không của cặp vợ chồng , mà là tiếng .
Tiếng rên đau đớn.
Giao Đồ do dự một giây giữa việc cảm nhận Long Thần lực trong mưa và cứu , cuối cùng nghiến răng, lao về phía tiếng .
Con rắn bạc mảnh mai len lỏi qua rừng, nhanh chóng phát hiện Bão Sơn cây đè góc cháy.
Giao Đồ chần chừ, chạy tới.
Đuôi quét qua, dễ dàng dập tắt những ngọn lửa còn dai dẳng.
Móng vuốt quặp lấy Bão Sơn, đặt lên lưng.
Bão Sơn lưng , nước mưa rửa sạch khuôn mặt đen nhẻm vì khói, khi thấy thứ đang cưỡi, trong mắt chút sợ hãi, chỉ nụ ngây ngô.
Tay sờ lên vảy trơn láng, Bão Sơn khàn giọng :
"Là tiểu long..."
Giao Đồ đang chuyên tâm đưa khỏi núi, bỗng thấy câu , như điện giật, vảy bạc bung .
Hắn đầu, giọng run run hỏi lưng:
Phiêu Vũ Miên Miên
"Ngươi là gì?"
Bão Sơn ngước đôi mắt rắn trong mưa, ánh mắt trong vắt, , nghiêm túc lặp :
"Là tiểu long."
...
Lúc đó, ai thấy.
Sợi cơ duyên Giao Đồ, từ lúc nào, nối với Bão Sơn lưng.
Cơ duyên thành,
Hắn sẽ gặp nước, hóa rồng.