Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa - Chương 94: Đào hoa xấu của cô ấy đang nở rộ
Cập nhật lúc: 2025-06-15 08:05:03
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù đã từng một lần "thấy ma", nhưng việc đối mặt với một người đáng lẽ đã c.h.ế.t vẫn khiến Bùi Viễn Thành toàn thân cứng đờ, m.á.u như ngừng chảy trong giây lát.
Ông lão mặc áo Đường không hề hay biết, cứ thế lơ lửng bên cạnh cháu trai của mình, vẻ mặt vui vẻ khó tả,
"Bà nội nghe mẹ cháu hôm nay lại khoe khoang với bạn bè rồi. Cháu trai của bà quả nhiên không làm bà thất vọng, tự mình thi đỗ vào Đại học Bắc Kinh! Đúng là phải như vậy! Đừng nghe theo bố cháu mà đi du học. Trường top trong nước ta sao có thể thua kém những trường nước ngoài..."
Bùi Viễn Thành khóe mắt giật giật, cảm thấy ông nội trước mắt dường như khác xa với hình ảnh nghiêm khắc ngày xưa.
Chưa kịp định thần, hắn lại thấy hai bà lão khác lơ lửng tiến đến. Nếu không nhầm, một trong số đó có lẽ là bà cố của hắn?
Bà cố vừa tới đã túm cổ ông lão áo Đường kéo ra xa.
"Làm gì mà đứng chặn ngay cửa vậy? Không sợ âm khí của mình làm hại cháu sao? Già rồi không chịu đi đầu thai, hôm trước An Chi lên đây tìm mà còn trốn tránh, sau này người ta đầu thai rồi muốn gặp cũng không được nữa đâu."
Bà cố nhìn bề ngoài chỉ lớn hơn ông lão áo Đường vài tuổi, nhưng ông lão lại cúi đầu một cách vô thức,
"Mẹ, mẹ c.h.ế.t trước con, mẹ không vội xuống đó thì thôi, sao cứ thúc giục con?"
"Tôi không ở lại trông nhà thì ai trông? Ai bảo lúc trước nghe mấy ông già ở Bắc Kinh xúi giục vào Hải Thành phát triển, giờ muốn về cũng không được."
"Ôi mẹ ơi, chuyện đó lâu rồi còn nhắc làm gì? Hơn nữa nhà ta ở Hải Thành phát triển tốt, cháu trai cũng có tiền đồ."
Hai ông bà đang tranh luận thì bà lão kia bỗng lên tiếng,
"Chị dâu, tôi thấy tiểu Thành có vẻ kỳ lạ quá, sao cứ đứng im ở cửa vậy?"
Bà lão này chính là bà cô của dòng họ Bùi. Dù Bùi Viễn Thành không nhớ nhưng cũng biết sự tồn tại của bà.
Bà cô này góa chồng từ sớm, sau đó sống cùng anh chị. Khi nhánh họ Bùi này vào Hải Thành, bà đã qua đời từ lâu. Bùi Viễn Thành không ngờ bà cố và bà cô vẫn theo gia đình tới tận bây giờ.
Có lẽ vì phản ứng của hắn quá cứng nhắc, bà cô chợt nheo mắt, tiến sát hơn một chút.
"Sao tôi thấy tiểu Thành hình như nhìn thấy chúng ta?"
Một câu nói khiến hai ông bà đang tranh cãi lập tức quay đầu nhìn chằm chằm vào Bùi Viễn Thành.
Bùi Viễn Thành mặt mày co giật.
Nhưng chính biểu cảm này, cùng ánh mắt giao nhau với ba người trước mặt, khiến họ vô cùng ngạc nhiên.
"Ôi, tiểu Thành thật sự nhìn thấy chúng ta!"
"Đúng vậy, giống hệt lần trước An Chi vậy."
"Cháu trai, ta là ông nội đây, cháu có nhìn thấy ông không?"
Bùi Viễn Thành: ...
Lúc này, hắn đã hiểu tại sao mình đột nhiên gặp được tổ tiên...
Chắc chắn là do Khương Tú Tú gây ra!
Bùi Viễn Thành thật sự không ngờ, Khương Tú Tú lại tàn nhẫn đến vậy.
Hắn rõ ràng đã quyết tâm theo đuổi cô một cách chân thành.
Cô không thích thì thôi, lại còn bắt hắn gặp ma...
Dù đó là tổ tiên của hắn đi chăng nữa.
...
Không nói đến việc Bùi Viễn Thành trải qua một đêm khó quên nhất đời, bên này, Khương Tú Tú khi trở lại tiệc lại bị Lê Thanh Tư kéo sang một góc nói chuyện riêng.
"Lần trước bùa chị bán cho em có hiệu quả rồi!"
Lê Thanh Tư nói với vẻ phấn khích.
Khương Tú Tú hỏi lại, "Tấm nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-khong-dien-vai-thien-kim-gia-nua/chuong-94-dao-hoa-xau-cua-co-ay-dang-no-ro.html.]
Lần trước cô bán cho Lê Thanh Tư hai tấm bùa, một tấm tránh tiểu nhân, một tấm chiêu đào hoa xấu.
"Hai tấm đều hiệu quả."
Lê Thanh Tư hạ giọng, "Lần trước tên kia sau khi bị em đuổi đi lại cố tình gặp lại, kết quả lúc đi theo em hắn không để ý nên giẫm phải nắp cống hỏng, rơi xuống cống."
Nói đến đây, Lê Thanh Tư không nhịn được cười,
"Chị không biết lúc hắn được vớt lên trông thảm hại thế nào đâu."
Khương Tú Tú không ngạc nhiên với hiệu quả của bùa chú, càng không có chút thương hại nào.
Bởi bùa tránh tiểu nhân chỉ phát huy tác dụng khi đối phương có ác ý.
Lê Thanh Tư rõ điều này nên cũng không thương hại cho sự "xui xẻo" của hắn, nhưng vẫn gọi 119 để vớt hắn lên.
"Sau khi đưa hắn vào viện, em cố tình theo dõi, quả nhiên hắn gọi điện cho đứa em gái kia, bảo đó là tai nạn lao động, bắt nó trả viện phí và tiền bồi thường tinh thần."
Dù Lê Thanh Dao không thật sự tới bệnh viện trả tiền, nhưng Lê Thanh Tư đã ghi lại đoạn hắn gọi điện cho nó.
Đây đều là thứ để đối phó với Lê Thanh Dao sau này, nên cô không nói chi tiết với Khương Tú Tú.
Chỉ nhắc tới tấm bùa chiêu đào hoa xấu.
Lúc trước để đặt bùa lên người Lê Thanh Dao, cô đã tốn chút công sức, sau đó còn cố ý cho người theo dõi.
Quả nhiên, chưa đầy hai ngày, Lê Thanh Dao đã bị một tay công tử phú nhị trong giới theo đuổi.
Lê Thanh Tư biết rõ hắn ta, đó là một tay chơi khét tiếng trong giới, thay bạn gái còn nhanh hơn thay áo, không hiểu sao lại quấn lấy Lê Thanh Dao, khiến nó bị quấy rầy mấy ngày liền.
Điều duy nhất Lê Thanh Tư tiếc nuối là.
Lê Thanh Dao trong chuyện này vẫn biết giữ mình, đã thẳng thừng từ chối tên phú nhị kia.
"Em thấy hắn mấy ngày nay không xuất hiện nữa, chắc là bỏ cuộc rồi."
Dù không được chứng kiến cảnh đứa em gái kế chìm đắm trong đào hoa xấu, nhưng nhìn nó bị quấy rối mấy ngày liền, Lê Thanh Tư cũng thấy năm ngàn đồng bỏ ra quá đáng.
Khương Tú Tú nghe Lê Thanh Tư kể về đào hoa xấu của đứa em gái, cũng không thấy thái độ hả hê của cô có gì sai.
Bởi mọi thứ đều có tính tương đối.
Nếu Lê Thanh Dao không định xem Lê Thanh Tư là trò cười ngay từ đầu, thì Lê Thanh Tư cũng không có cơ hội đáp trả như vậy.
Chỉ là ánh mắt Khương Tú Tú lướt qua khách mời, bỗng dừng lại trên một cô gái đang nói chuyện với Lộ Tuyết Hy ở phía xa.
"Đó là em gái kế của em?" Khương Tú Tú nhướng mày hỏi.
Phiêu Vũ Miên Miên
Dù sao trong hoàn cảnh này, Lê Thanh Tư có thể tới, Lê Thanh Dao tự nhiên cũng sẽ đi theo.
Chỉ là trước đây Lê Thanh Dao thường đóng vai đứa con ngoan bên cạnh bố mẹ.
Lê Thanh Tư thấy Khương Tú Tú nhận ra đứa em gái xui xẻo ngay lập tức, vô cùng khâm phục,
"Đúng vậy, chị biết bằng cách nào? Nhìn tướng mặt sao?"
Lê Thanh Tư giờ đây thật sự rất hứng thú với phong thủy huyền học.
Khương Tú Tú bình thản đáp, "Không phải, lúc các em vào cửa chị thấy nó đi theo nên đoán thôi."
Lê Thanh Tư: ...
"À, ra vậy." Lê Thanh Tư cười gượng.
Nhưng Khương Tú Tú đột nhiên nhíu mày, giọng điệu đầy khẳng định,
"Nhưng chị nhìn tướng mặt nó, đào hoa xấu đang nở rộ, không giống như em nói đã bỏ cuộc."
Lê Thanh Tư: ???
Chẳng lẽ vở kịch vui của cô còn có hồi sau?