Ánh mắt bốn trong thang máy đổ dồn điện thoại của Khương Vũ Dân và Diêu Lâm.
Hai trong lòng dâng lên cảm giác bất an khó tả.
Không kịp hỏi thêm, họ vội bắt máy.
Ngay giây tiếp theo, cả hai cùng biến sắc.
Diêu Lâm thậm chí suýt ngã, đột nhiên dựa Khương Vũ Dân, giọng the thé:
"Cái gì?! Oánh Oánh bắt cóc?!"
Khương Vũ Thành , mặt lạnh như băng.
Dù ghét Diêu Lâm, nhưng Khương Oánh là con cháu Khương gia, việc chỉ liên quan nhánh thứ hai.
Không hỏi nhiều, lập tức lấy điện thoại gửi vài tin nhắn.
Khương Tú Tú sẽ xảy chuyện, nhưng ngờ nhanh thế, đủ thấy vận xui của Diêu Lâm nghiêm trọng thế nào.
Nghĩ đến thái độ gần đây của Khương Oánh với , cùng việc cô bé chăm sóc Tiểu Bảo Bối, cô thầm thở dài.
Coi như... trả ơn chiếc vương miện kim cương hơn 500 triệu .
Nghĩ , Khương Tú Tú nhanh chóng lấy một tờ giấy bùa trắng, định thử truy tìm khí tức Khương Oánh.
động tác vô tình chạm nỗi đau của Diêu Lâm. Nhớ lời "cảnh báo" , cô đột nhiên gào thét xông tới:
"Có mày ?! Mày hại con tao?!"
Chắc chắn là cô , nếu tại nãy câu đó.
Tiểu tiện nhân trả thù.
Vì cô thèm khát vị trí nó, nên cố ý hại con cô.
Diêu Lâm điên cuồng quá đột ngột, Khương Vũ Dân và Khương Vũ Thành đang bận liên lạc tìm con, kịp phản ứng.
Khương Vũ Thành mặt đen , định ngăn cản nhưng kịp.
Khi Diêu Lâm sắp chạm Khương Tú Tú, móng tay đính kim cương vung tới mặt cô.
kịp tiếp xúc, Khương Tú Tú lạnh lùng ngẩng đầu, một tay giữ bùa, tay nhanh chóng khóa chặt cổ tay Diêu Lâm, vài động tác đẩy đỡ linh hoạt mạnh mẽ đẩy .
Khương Vũ Dân kịp hiểu chuyện gì, Diêu Lâm đ.â.m sầm .
Dù Khương Tú Tú dường như dùng nhiều lực, nhưng Diêu Lâm vẫn đẩy đập mạnh vách thang máy, phát tiếng "đùng".
Khương Vũ Dân mặt co giật, Khương Tú Tú lạnh giọng:
"Muốn cứu Khương Oánh, thì kiểm soát cô ."
Khương Vũ Dân tờ bùa tay cô, biểu cảm phức tạp.
Hắn tin những thứ thần thánh ma quỷ .
con gái bắt cóc, vẫn kỳ vọng năng lực của cháu gái.
Thấy Diêu Lâm vẫn giãy giụa, Khương Vũ Dân mặt lạnh, ghì chặt cô , quát:
"Đồ ngu! Đến lúc , mày g.i.ế.c con ?!"
Diêu Lâm đẩy một cái tức điên, cộng thêm tâm trí rối bời vì con gái, lời, vẫn gào lên:
"Vũ Dân đừng nó lừa! Nó lạnh lùng thế cứu Oánh Oánh! Chính là nó! Oánh Oánh bắt cóc chắc chắn do nó..."
Chưa dứt lời, một tiếng "bốp" vang lên.
Diêu Lâm tát gục mặt sang một bên, cứng đờ.
Phiêu Vũ Miên Miên
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-khong-dien-vai-thien-kim-gia-nua/chuong-342-bi-bat-coc.html.]
Khương Vũ Dân cũng sửng sốt.
Đối diện, Khương Vũ Thành mặt đen, thu tay về, thong thả lấy khăn lau tay, giọng băng giá:
"Bảo cô im lặng, tự xử."
Trong khí căng thẳng, Khương Tú Tú bất chợt nghĩ: Bố tay ?
May là cô chỉ nghĩ thầm, còn hai cú tát choáng váng, kịp phân tích logic câu .
Có lẽ thầm thương đánh quá sốc, Diêu Lâm lúc mới im bặt.
Khương Tú Tú tranh thủ lấy bút chu sa vẽ nhanh bùa Truy Tầm.
Vừa thành, thang máy mở cửa.
Bên ngoài, trợ lý Lâm mặt nặng trĩu, báo cáo:
"Bên Hải Thành tin tức cụ thể, liên hệ máy bay riêng, thể về ngay."
Khương Vũ Thành đang giữa hội nghị, còn vài cuộc hẹn quan trọng, khó lòng rời , chỉ thể để Khương Vũ Dân và Diêu Lâm về .
Nhà Khương lão gia trấn giữ, nếu chuyện cũng xử lý.
Khương Vũ Dân nóng lòng về, nhưng ánh mắt Khương Tú Tú, do dự hỏi:
"Tú Tú về cùng chú nhé?"
Dù tin tưởng cảnh sát, nhưng cháu gái lẽ an hơn.
Như cô , Oánh Oánh bắt cóc là do nó xui.
Nếu tiếp tục xui xẻo thì ?
Có Khương Tú Tú, dùng cách đặc biệt cứu con gái.
Khương Tú Tú ánh mắt hiếm hoi yếu đuối của chú, suy nghĩ một chút, :
"Từ Bắc Thành về Hải Thành máy bay mất hơn bốn tiếng, quá lâu."
Cô Diêu Lâm: " hỏi nữa, bà cứu con gái ?"
Diêu Lâm mở miệng, chạm ánh mắt trong vắt của cô, chút hả hê đợi cầu xin, chỉ bình thản lạnh lùng, như thể thêm một lời nghi ngờ, cô sẽ ngay lập tức.
Lúc , đầu óc hỗn độn của Diêu Lâm dường như tỉnh táo đôi phần.
Mãi , cô mới nghẹn ngào: "...Cứu. Cứu Oánh Oánh..."
Khương Tú Tú thêm, nắm lấy tay cô, nhanh chóng quấn bùa ngón trỏ, đồng thời nhổ một sợi tóc của Diêu Lâm, dùng chỉ đỏ buộc .
Cô nhanh, còn hiểu chuyện gì, cô yêu cầu:
"Tìm bản đồ Hải Thành."
Khương Vũ Thành lập tức trợ lý Lâm, nhưng nhanh chóng mở máy tính bảng, đưa bản đồ:
"Dùng cái ?"
Khương Vũ Thành: "..."
Khương Tú Tú gật đầu, đặt tay Diêu Lâm lên bản đồ, dặn: "Đừng cử động."
Nói xong, cô siết chặt sợi tóc buộc quanh ngón tay, dùng lực, m.á.u từ đầu ngón tay nhỏ xuống.
Diêu Lâm đau đến run rẩy, nhưng vẫn cố rút tay.
Trong lòng nghi ngờ Khương Tú Tú nhân cơ hội trả thù.
Khương Tú Tú cô, để giọt m.á.u thấm sợi chỉ, đó buông , hai tay kết ấn, miệng lẩm nhẩm.
Mọi kinh ngạc thấy sợi chỉ đỏ bỗng như sinh mệnh, tự động chỉ hướng bản đồ.