Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa - Chương 1049: Thù lao năm mươi lạng
Cập nhật lúc: 2025-07-11 05:08:05
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một bên khác, Khương Tú Tú đến thế nào thì cũng thế , thoải mái như chốn .
Ngồi trong kiệu nhắm mắt dưỡng thần, nhưng thấy Phượng Linh Linh đang cùng cô trong kiệu cô với ánh mắt sáng rực.
"Tú Tú, ... thật là giỏi!"
Vừa , quá!
Ngay cả phu nhân, nhị ca và Phượng Hy Hy đều dồn thế thể đáp , Phượng Linh Linh đầu tiên thấy họ rơi cảnh khó xử như .
Nghĩ , nếu cô cũng thể mạnh mẽ như Tú Tú, lẽ sẽ sống trong ấm ức, thậm chí... c.h.ế.t trong ấm ức.
Phượng Linh Linh diễn tả cảm xúc hiện tại thế nào, Tú Tú dùng thể cô, đẩy đẻ và trai ruột thế im lặng, cô chỉ cảm thấy... thật sảng khoái.
Nếu cô một từ ngữ hiện đại, lẽ sẽ miêu tả chính xác hơn cảm giác .
Sau khi chết, những mà từng khao khát từ góc độ ngoài, mới nhận trong mắt họ chẳng là gì.
Có lẽ cô nhận từ lâu, chỉ là tự chìm đắm trong nỗi buồn, đối mặt, cũng dũng khí phản kháng.
, giờ cô c.h.ế.t .
Cô còn Tú Tú,
Cô thể... trả thù cho chính !
"Tú Tú, lúc nãy với họ chuyện Nguyên Tướng? Giấu họ , chúng trực tiếp tìm Nguyên Tướng sự thật hơn ?"
Khương Tú Tú đến đây mới từ từ mở mắt, Phượng Linh Linh mặt, chỉ :
"Để khác vạch trần, ép thừa nhận sự tồn tại của , và tự tát mặt , chủ động thừa nhận sự tồn tại của , hai cái khác ."
Khương Tú Tú :
"Cậu , cũng là hy vọng họ thừa nhận sự tồn tại của ?"
Lễ thành niên, Phượng Hy Hy, tất cả đều quan trọng.
Người từ nhỏ thiếu thốn tình thương gia đình, khao khát nhất cũng chỉ là thực sự.
Cô hiểu cô , vì cũng để cô cảm nhận một .
Dù dùng thủ đoạn, cô cũng sẽ khiến những tự nguyện thừa nhận sự tồn tại của Phượng Linh Linh.
Sau đó, chân thành hối hận vì mất Phượng Linh Linh - con gái ruột của họ.
Giọng Khương Tú Tú nhỏ, các bà v.ú chuyên tâm khiêng kiệu thấy cô gì, cũng dám hỏi nhiều.
Phiêu Vũ Miên Miên
Một đoàn cẩn thận khiêng cô về tiểu viện cũ, rằng ở phía bên vườn, một đàn ông trung niên mặc áo gấm thêu hoa màu nâu từ hành lang, từ xa thấy chiếc kiệu, nhíu mày.
Trong phủ gần đây nào thai, dùng kiệu?
Cái bày , sắp sánh ngang với lão gia nhà .
Phượng Minh Thịnh nghĩ, lát nữa gặp phu nhân bảo bà đặt quy củ, trời tuy lạnh nhưng đến chào hỏi mà còn dùng kiệu, dù là thất con cái đều quá nuông chiều.
Khi đến chính viện, xong chuyện Phượng Linh Linh nổi giận lúc nãy, Phượng Minh Thịnh vẫn kịp định thần.
"Phu nhân xác định, là Phượng Linh Linh ?"
Không trách cảm thấy khó tin, thực từ khi Phượng Linh Linh đưa về phủ, từ cách giáo dục đến tính cách đều toát vẻ tiểu gia tử khí, khác biệt với Phượng Hy Hy Phượng gia dạy dỗ cẩn thận.
Nếu , Phượng Minh Thịnh cũng để vợ đối xử với con gái ruột như .
Thực cô xứng con của Phượng gia.
Thấy phu nhân gật đầu, Phượng Minh Thịnh cũng trầm mặc một lúc.
Hắn tin phu nhân lừa , là thật .
Trầm ngâm một hồi, Phượng Minh Thịnh tiên tán dương phu nhân vội tay mà chọn cách an ủi.
"Xem đứa con gái còn giấu chúng nhiều chuyện, cũng thể, từ khi về phủ đến giờ, biểu hiện của nó đều là giả vờ."
Phu nhân tức giận:
"Nếu giờ đều là giả vờ, đứa nhỏ tâm cơ thật nặng! Chúng là cha ruột của nó, thật bất hiếu!"
Phượng Minh Thịnh để ý:
"Đứa trẻ nuôi ở quê là , giỏi lừa đảo nhất, lẽ thấy giả vờ tác dụng nên mới lộ bản tính."
Hắn xong, ánh mắt lạnh lùng liếc Liêu ma ma bên cạnh:
"Nó chủ động nhắc đến, để nó xem cháu của ngươi, nếu như chữa khỏe, chuyện nó thể liên lạc với Nguyên Tướng là thật, tạm thời xem nó còn chút tư cách con gái Phượng gia, nếu chữa ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-khong-dien-vai-thien-kim-gia-nua/chuong-1049-thu-lao-nam-muoi-lang.html.]
Đứa con gái cũng thể giữ nữa."
Vì để Phượng Hy Hy thành công lên ngôi hậu vị, dù hy sinh một đứa con gái ruột cũng tiếc.
Như , còn khiến Phượng Hy Hy ơn họ.
Phượng Minh Thịnh quyết định, sáng sớm hôm , Liêu ma ma dẫn cháu trai và con dâu tự đến.
Không đưa cháu ngoài gặp mặt, vì nghĩ Phượng Linh Linh quý giá, mà là Phượng Minh Thịnh sợ cô lấy cớ chữa bệnh, lén liên lạc với ngoài truyền tin tức.
Người ở nội viện, thể đảm bảo hành động của Phượng Linh Linh đều trong tầm kiểm soát của họ.
Khương Tú Tú tối qua phát hiện trong tiểu viện thêm nhiều ánh mắt theo dõi, nhưng cô để ý.
Chỉ cần những tay , cô cũng sẽ cố động thủ.
Con dâu của Liêu ma ma là đầu bếp trong phủ.
Đều là hầu trong phủ, tự nhiên Phượng Linh Linh - tiểu thư biểu đến nương nhờ đối đãi , đối với việc chồng đưa con đến cho chữa trị tán thành, nhưng dám cãi chồng, chỉ thể tự theo.
lúc đối mặt với Khương Tú Tú, mặt thấy chút tôn kính nào, chỉ là dò xét:
"Cô con gặp thứ sạch sẽ, cô bằng chứng gì ?"
Liêu ma ma thấy , định quát mắng, liền thấy Khương Tú Tú ngẩng mặt, trực tiếp hiệu:
"Ồn, đuổi ngoài."
Người con dâu sắc mặt lập tức khó coi, nhưng Liêu ma ma vẫn theo, bế đứa trẻ đuổi ngoài.
Đợi đến khi liên quan trong phòng rời , Khương Tú Tú mới hiệu cho Liêu ma ma đặt đứa trẻ lên ghế yên.
Nắm đất của Khương Tú Tú hôm qua tuy khiến cơn sốt của đứa trẻ tạm thời hạ, nhưng cả vẫn ủ rũ tinh thần.
Trong mắt Khương Tú Tú, bên cạnh đứa trẻ vẫn còn một hồn nhỏ theo .
Hồn rõ ràng là va chạm với oán khí đẩy khỏi cơ thể, tuy mất hẳn, nhưng thể trở về thể.
Như cô hôm qua, nếu xử lý kịp thời, thời gian dài, hồn mất hẳn, đứa trẻ sẽ trở nên ngốc nghếch.
May mắn , thứ nó va chạm nhắm nó.
Nếu , chỉ sợ tìm hồn cũng cần một thời gian.
Chỉ là, hôm qua cô tưởng đứa trẻ chỉ va chạm với một vật âm, ngờ trong vật âm còn ẩn chứa oán khí sâu đậm, trách hồn đứa trẻ đẩy .
Không , Phượng phủ còn chứa bao nhiêu thứ bẩn thỉu.
Tính cả Phượng Linh Linh, trong phủ ít nhất hai con ma c.h.ế.t trong oán hận.
Ngôi phủ như ... thực sự từng phụng dưỡng phượng hoàng, thậm chí còn thể nhận phản hồi từ phượng hoàng ?
Trong lòng nghi ngờ, cô cũng định từ bỏ.
Bởi vì một lý do khác khiến cô nhất định ở Phượng phủ, chính là nơi từng phụng dưỡng phượng hoàng, lẽ manh mối tìm thần hồn Ngũ Quang.
"Nó tên gì?" Khương Tú Tú hỏi Liêu ma ma.
Liêu ma ma lập tức tên đứa trẻ.
Khương Tú Tú tiến lên, đối diện đứa trẻ, nó, giọng trong trẻo vang lên cùng tiếng gọi nhẹ nhàng:
"Trang Bảo Sinh, về nhà ."
Nói xong, cô đưa tay, đầu ngón tay chạm nhẹ điểm giữa chân mày nó.
Không ai thấy , nơi đầu ngón tay cô chạm phát một luồng linh quang, đó, hồn nhỏ vốn đang trôi nổi bên ngoài như dẫn dắt, nhanh chóng trở về cơ thể đứa trẻ.
Đứa trẻ vốn đục ngầu bỗng sáng rõ, đó mở miệng:
"Mẹ ơi, con đói."
Liêu ma ma còn kịp hiểu cô gì, thấy tiếng cháu trai yêu quý, lập tức vui mừng.
Hai ngày nay đứa trẻ ác mộng thì sốt, dù hạ sốt cũng kêu đói, bây giờ như , rõ ràng là khỏe thật!
Trong lòng vui mừng, cũng tin tưởng tài năng của cô gái mặt, chân thành :
"Cô nương Linh, thật sự cảm ơn cô!"
"Không cần cảm ơn."
Khương Tú Tú , thẳng thắn đưa tay , mặt lạnh lùng vô tình:
"Thù lao năm mươi lạng, nợ."