Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 300: Lòng đầy khát vọng

Cập nhật lúc: 2025-12-28 00:24:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chắc chắn là xuất quý tộc, luyện s.ú.n.g từ trong trứng nước ! Các xem video ? Tốc độ tay đó, tay s.ú.n.g thiện xạ hạng nhất trong hội thao quân tinh tế năm ngoái cũng chắc chính xác bằng!"

" đúng đúng! cũng đồng ý! Các cụ câu 'nghèo học văn, giàu luyện võ', kỹ năng b.ắ.n s.ú.n.g chẳng là một môn võ đạo ? Muốn luyện cảm giác s.ú.n.g như thế, 20 năm khổ luyện, tiêu tốn hàng trăm triệu viên đạn thì ! Kể cả là thiên tài b.ắ.n s.ú.n.g, nếu lượng lớn đạn d.ư.ợ.c để tập luyện thì cũng thể đạt đến độ chính xác kinh như !"

"Chậc chậc, hàng trăm triệu viên đạn, các tốn bao nhiêu tiền ? Hơn nữa, đừng quên v.ũ k.h.í nóng là mặt hàng kiểm soát, đường dây thì dù tiền cũng chẳng mua nhiều đạn d.ư.ợ.c và s.ú.n.g ống đến thế."

"Cho nên, chắc chắn là con nhà quý tộc, chạy ! Dù là tiểu quý tộc thì cũng dạng , ít nhất cũng dây mơ rễ má với gia tộc Tông thị!"

Hạ Sơ Kiến im lặng lắng , mỉm thì thầm hỏi Mạo Vịnh Quế, hoạt ngôn nhất trong nhóm: "Chị Mạo, tại nhất định quan hệ với gia tộc Tông thị ?"

Mạo Vịnh Quế cũng hạ giọng đáp: "Tông thị nắm trong tay Tập đoàn Công nghiệp Quân sự Tông thị, một nửa v.ũ k.h.í trang của hạm đội chúng đều do họ cung cấp..."

"Ơ? Chỉ một nửa thôi ? Thế còn một nửa thì ?" Hạ Sơ Kiến tò mò.

Mạo Vịnh Quế tủm tỉm: "Còn Hoàng thất Trọng công nữa chứ... Hoàng thất Trọng công cái gì cũng chế tạo, đương nhiên v.ũ k.h.í cũng ngoại lệ, mảng nghiệp vụ trùng với Tông thị. Tuy nhiên, công nghệ của Hoàng thất Trọng công luôn cao hơn Tông thị một bậc."

Hạ Sơ Kiến nhớ , sư phụ Tố Bất Ngôn của cô việc tại Hoàng thất Cơ giáp để chế tạo cơ giáp. Xem , Hoàng thất Cơ giáp lẽ là một bộ phận trực thuộc Hoàng thất Trọng công.

Cô trầm ngâm: "... Vậy thì Hoàng thất Trọng công vẫn kiếm nhiều tiền hơn..."

Chử Thanh Quyên lúc xen : "Hoàng thất còn cần kiếm tiền ? Họ chỉ nắm giữ công nghệ thôi."

Hạ Sơ Kiến thầm nghĩ, nắm giữ công nghệ quan trọng, nhưng kiếm tiền cũng quan trọng kém...

tin mục đích chính của Hoàng thất Trọng công chỉ là kiểm soát công nghệ.

Đơn giản thôi, công nghệ từ ?

Là cơ quan tối cao của Đế quốc, đương nhiên thể cướp bóc, chỉ thể dựa tự nghiên cứu phát triển.

Mà nghiên cứu phát triển mới là thứ "đốt tiền" kinh khủng nhất.

Những điều đều là do Tố Bất Ngôn buột miệng nhắc tới trong lúc trò chuyện khi đến nhà cô .

Hạ Sơ Kiến cũng hiểu hết hàm ý sâu xa đằng những lời đó, nhưng chúng lọt tai và lưu trong đầu cô. Đến thời điểm thích hợp, chúng sẽ tự động hiện lên, kết hợp với thực tế, giúp cô hiểu rõ và lĩnh ngộ sâu sắc hơn.

Giờ cô hiểu rõ tại con cháu các đại gia tộc tỷ lệ xuất hiện thiên tài cao hơn bình dân. Bởi vì họ lớn lên trong môi trường hun đúc từ nhỏ, tầm và kiến thức cứ thế mà bồi đắp.

Người thường, dù thiên tư cao đến cũng thể tiếp cận những con đường thượng lưu . Kết quả nhất cũng chỉ là dựa tài năng để vươn lên tầng lớp trung lưu mà thôi. Đó là trong trường hợp chiếm đủ thiên thời, địa lợi, nhân hòa.

Cô khẽ thở dài trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn tươi rói: "Cũng , công nghệ thì tự nhiên sẽ tiền thôi, ha ha ha ha..."

Tang Á Đệ liếc cô một cái, cẩn thận : "Tiểu... Tiểu Hạ, đừng đừng đừng... lúc nào cũng treo chữ tiền... tiền... tiền bên miệng như thế."

Hạ Sơ Kiến ngạc nhiên đầu : "Chị Tang, ý chị là ?"

Tang Á Đệ cả bụng lời , nhưng giờ cuống lên, bệnh lắp càng nghiêm trọng: "Bởi bởi bởi..."

Cô nàng mắc kẹt ở chữ "bởi" cả buổi trời cũng chữ "vì" tiếp theo.

Hạ Sơ Kiến vội, kiên nhẫn chờ đợi.

năm đang xếp hàng chờ nhận vật tư phía thấy, liền phá lên: "Ha ha ha ha! Nhìn kìa, chỗ chúng một đứa lắp! Thế mà cả lắp cơ đấy! Không chứ?! Đây là căn cứ huấn luyện đặc biệt! Dành cho phi công từ cấp trung trở lên! Thế mà lên chiến cơ, báo cáo với cấp cũng lắp ba lắp bắp thì ăn gì!"

Họ cợt chút kiêng nể, tiếng ồm ồm vang vọng trong đại sảnh kho vật tư trống trải.

Mặt Tang Á Đệ đỏ bừng lên như sắp rỉ m.á.u. Cô cúi gằm mặt, co rúm vai , chỉ tìm cái lỗ nẻ nào đó chui xuống.

Hạ Sơ Kiến nhíu mày, chậm rãi đầu , năm tân học viên đang đến ngặt nghẽo .

Ba nam hai nữ, qua gia cảnh vẻ khá giả. Họ đồng phục căn cứ, đều mặc quần áo riêng, kiểu dáng và chất liệu đắt tiền, thậm chí là hàng hiệu nào đó.

Hạ Sơ Kiến tuy mua hàng hiệu, nhưng lướt Tinh Võng cũng từng xem qua các trang web thời trang cao cấp.

Cô thu hồi tầm mắt, liếc nhanh qua Mạo Vịnh Quế và Chử Thanh Quyên.

Hai cùng hạm đội với Tang Á Đệ, tuy cùng tiểu đội nhưng vẻ quen từ .

Lúc ánh mắt Mạo Vịnh Quế lấp lánh, chằm chằm năm , đang toan tính điều gì.

Chử Thanh Quyên thì ôm lấy vai Tang Á Đệ, sa sầm mặt mày, trừng mắt năm đầy giận dữ.

Năm phía cảm nhận ánh mắt nén giận của Chử Thanh Quyên cũng thấy chột .

Tiếng dần tắt, họ hừ lạnh một tiếng trừng Chử Thanh Quyên: "Nhìn cái gì mà ! Cô vốn dĩ lắp, chẳng lẽ cấm ?!"

" đấy! Nói lắp thì nhập ngũ ? Nên báo cáo lên Bộ Tư lệnh Hiến binh điều tra cho nhẽ! Có khi nào gian lận gì !" Một cô gái chiếc cổ dài, làn da trắng mịn màng, ngẩng cao đầu như thiên nga trắng lên tiếng châm chọc.

Hạ Sơ Kiến cúi đầu hí hoáy vòng tay thông minh, tra cứu thông tin mạng nội bộ, đó ngẩng lên, rạng rỡ : " mà, trong điều kiện nhập ngũ quy định lắp tòng quân nhỉ... Vậy thì điều tra cái gì cơ?"

Cô gái kiêu ngạo như thiên nga trắng thẹn quá hóa giận, liếc xéo Hạ Sơ Kiến, vặn thấy vết bớt đỏ chằng chịt tia m.á.u bên thái dương cô, sững sờ một chút bật : "Ái chà! Đám tân học viên thú vị thật đấy! Hết lắp đến xí! Làm đồng đội với thể loại , sợ nôn hết cả cơm hôm qua mất! Ha!"

đưa tay vuốt mái tóc đen dài óng ả, khinh khỉnh lắc đầu.

Tang Á Đệ và Chử Thanh Quyên càng thêm tức giận, chỉ vì bản mà còn vì Hạ Sơ Kiến.

Họ cô tuổi còn nhỏ, gọi thẳng mặt là " xí", hiếm thiếu nữ 18 tuổi nào chịu đựng nổi.

Hạ Sơ Kiến là ngoại lệ.

Chử Thanh Quyên còn đang định khuyên giải: "Sơ Kiến, đừng giận... Kệ xác bọn họ là ."

Hạ Sơ Kiến nhún vai: "Em trọng ngoại hình, chẳng quan tâm đến dung mạo khác ."

Cô gái thiên nga trắng đối diện ngẩn , khóe miệng giật giật: "Mày hiểu tiếng ? Tao dung mạo khác ? Tao đang mày đấy!"

Thư Sách

Hạ Sơ Kiến tươi rói: " đến dung mạo khác còn chẳng quan tâm, thì để ý đến dung mạo của chứ?"

"Hơn nữa, xinh thì đặc quyền chiến trường ? Đạn nó né cô , tên lửa nó lượn vòng tránh cô ?"

"Xinh mài ăn ? Hay là đ.á.n.h đ.ấ.m giỏi hơn?"

"Lại còn lúc dầu sôi lửa bỏng, càng xinh càng dễ gặp xui xẻo đấy. Này, trù ẻo cô nha, thật lòng đấy."

Hạ Sơ Kiến nhún vai đầy vẻ thản nhiên.

Đám nam nữ bên cô xoay như chong ch.óng, rõ ràng cảm thấy lời cô vấn đề nhưng nhất thời nghĩ cách phản bác.

Cô gái thiên nga trắng lạnh: "Đừng ngụy biện, rõ ràng là mày để ý! Nếu mày phản bác gay gắt thế?"

Hạ Sơ Kiến nghiêm túc đáp: " thực sự để bụng chuyện cô chê , vì đó là sự thật mà."

" cô dùng giọng điệu chế giễu đó để thì đúng , đó là trần thuật sự thật, mà là sỉ nhục khác."

"Cô sỉ nhục , là cô kiếm chuyện , các tự chuốc lấy nhục thôi. Hơn nữa, với cái tố chất của các , thật là phi công tinh của hạm đội tinh tế đấy? —— Hạm đội nào thế? Thích gây hấn thế , chắc quân địch thường xuyên đuổi đ.á.n.h các chạy tóe khói nhỉ?" Hạ Sơ Kiến vẻ mặt tò mò ngây thơ.

Cô gái thiên nga trắng Hạ Sơ Kiến chọc tức điên, gắt lên: "Mày bậy bạ gì đó?! Hạm đội Tinh tế 1 của bọn tao dũng mãnh nhất ba quân! Tại quân địch đuổi đ.á.n.h bọn tao?! Bọn tao chủ động trêu chọc họ?!"

"Ha ha, các chủ động trêu chọc quân địch, nhưng giỏi chủ động gây sự với nhà. —— Kiến thức nha, giờ thì hiểu tại Đế quốc Bắc Thần chúng hơn 100 năm thắng nổi trận nào, mãi cho đến khi Hoắc soái của Hạm đội Tinh tế 5 ngang trời xuất thế!" Hạ Sơ Kiến chắp tay vái ba bạn cùng phòng, bộ dạng sùng bái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-300-long-day-khat-vong.html.]

Cô còn định châm chọc tiếp thì Mạo Vịnh Quế vội vàng bước lên, nhẹ nhàng kéo tay Hạ Sơ Kiến, đó xòa với năm bằng giọng điệu mềm mỏng: "Các vị cũng là học viên mới ? là Mạo Vịnh Quế, cũng là mới. Quần áo các vị quá, chắc đồng phục ở đây phát nhỉ? Mua ở ? cũng mua một bộ ghê! qua là đắt , chắc mua nổi . Mà mua nổi thì mặc cũng chẳng . Kiểu quần áo chỉ những khí chất cao quý thanh tao như các vị mới diện thôi!"

"Các vị đại nhân đại lượng, đừng chấp nhặt với những nhân vật nhỏ bé như chúng gì..."

Một tràng nịnh nọt khéo léo, thái độ khiêm nhường, lảng sang chuyện khác của cô nàng thế mà dỗ dành đám học viên mới đang định nổi đóa nguôi giận.

Người con trai dáng cao nhất, trai nhất nãy giờ vẫn im lặng, chắp tay lưng khẽ: "Được Nana, em tính tình thẳng thắn, nhưng năng cũng chú ý cảnh. Mấy vị học viên mới thể đây chắc chắn sở trường hơn . Đây là căn cứ huấn luyện đặc biệt của quân đội, bản lĩnh thì đến đây chỉ nước chịu c.h.ế.t thôi."

Hắn phớt lờ Mạo Vịnh Quế.

Cô gái thiên nga trắng kiêu ngạo tên Nana lập tức đỏ mặt, hổ mà vì kích động, trái tim đập thình thịch.

Trên mặt cô nở nụ tươi rói, với con trai : "Anh Trữ, em lời . Vừa là em đúng, để Trữ chê ."

Khóe miệng Hạ Sơ Kiến giật giật.

Vừa x.úc p.hạ.m cô và Tang Á Đệ, nếu xin thì cũng xin cô và Tang Á Đệ chứ?

Quay sang xin gã con trai bên cạnh là cái quái gì ?

Lại Mạo Vịnh Quế khiêm tốn giảng hòa như thế, đám coi cô như khí, quá vô lễ !

Hạ Sơ Kiến nhịn "bật", nhưng Mạo Vịnh Quế lúc nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, rõ ràng là cô tiếp tục gây chuyện.

Hạ Sơ Kiến đành nuốt cục tức xuống, im lặng gì.

Lúc ông lão phụ trách phát vật tư , bắt đầu thủ tục và phát đồ cho những phía .

Hạ Sơ Kiến và ba bạn cùng phòng cũng chuyện nữa.

Mãi đến khi năm nhận xong vật tư ngoài, một cô gái vóc dáng khá thấp nhưng thần thái linh hoạt, trông cực kỳ tinh quái bỗng đầu , dùng ngón tay động tác b.ắ.n s.ú.n.g nhắm Tang Á Đệ, với vẻ mặt ngây thơ vô tội: "Đừng quên nha! Anh Trữ nhắc nhở đấy, ở đây mà bản lĩnh thì đến chỉ đường c.h.ế.t thôi!"

nhảy chân sáo chạy , thậm chí vượt qua cả bốn .

Người con trai gọi là "Anh Trữ" bực buồn , dùng giọng điệu sủng nịch : "A Lữ, nghịch ngợm quá!"

Hạ Sơ Kiến khỏi rùng , đám yêu ma quỷ quái gì thế !

Nổi hết cả da gà!

Cứu với, da gà nổi rần rần !

Lại còn ê cả răng nữa chứ!

Hạ Sơ Kiến ôm mặt, bộ đau răng.

Mạo Vịnh Quế thấy quan tâm hỏi: "Sao thế? Đau răng ?"

Hạ Sơ Kiến gật đầu: "Mấy vị ban nãy em ê hết cả răng. Đây là hùng hào kiệt phương nào trời? ..."

"Biết họ gì? Nhìn là con cháu tầng lớp thượng lưu đến mạ vàng. Loại chị ở hạm đội một năm rưỡi nay gặp đầy." Chử Thanh Quyên lạnh lùng .

Hạ Sơ Kiến : "Biết , trăm trận trăm thắng mà."

Tang Á Đệ lúc cũng lên tiếng: "Đừng... đừng... đừng để ý bọn họ là , ... cùng... một đường với chúng ."

Hạ Sơ Kiến : " mà, thấy hạ chiến thư !"

, trong lời của cái tên "Anh Trữ" tràn đầy ác ý.

Cái gì gọi là "đến chính là chịu c.h.ế.t"?

Anh c.h.ế.t còn c.h.ế.t !

Mạo Vịnh Quế, Tang Á Đệ và Chử Thanh Quyên đều cảm thấy Hạ Sơ Kiến quan trọng hóa vấn đề.

khi các cô đến quầy nhận vật tư, ông lão nghiêm trang : "Học viên đúng đấy, đối phương hạ chiến thư , các cháu cẩn thận."

Ông sâu mắt Hạ Sơ Kiến, cô gái quả thực tầm thường, thảo nào còn nhỏ tuổi mà nhân vật cấp Thượng tá đích đưa đến huấn luyện đặc biệt.

Hạ Sơ Kiến cùng ba bạn cùng phòng nhận xong vật tư, về phía ký túc xá.

Lúc trời tối hẳn, cũng còn học viên mới nào đến nhận đồ nữa.

Trên con đường rộng lớn chỉ bốn các cô.

Hạ Sơ Kiến phận hiện tại của là giả, để khác nắm thóp, phát hiện vấn đề phận, cô khéo léo bóng gió thăm dò tình hình hạm đội tinh tế từ ba bạn cùng phòng.

"Chị Mạo, hạm đội của các chị nhiều như thế ?"

"Trước nhiều, nhưng hơn một năm trở đây thì nhiều lên trông thấy." Mạo Vịnh Quế ho khan một tiếng, nhỏ giọng đáp.

Chử Thanh Quyên thẳng kiêng dè: "Sau khi Hoắc soái rời , một loạt sĩ quan trung cấp cũng xuất ngũ theo, đó thì loại như thế ngày càng nhiều."

Tang Á Đệ trầm mặc gì.

Hạ Sơ Kiến khẽ thở dài: "Haizz, hạm đội của bọn em thực cũng thiếu loại , nên em cứ thấy họ là phát bực... Em tiến hóa gen, vốn dĩ khi đ.á.n.h trận ở thế yếu , gặp những kẻ địch là tiến hóa gen cấp cao thì..."

Mạo Vịnh Quế liếc cô một cái đầy kỳ quái, : "Sơ Kiến , khi thực sự đ.á.n.h trận ngoài vũ trụ, tinh thần lực chẳng tác dụng gì mấy ."

Chử Thanh Quyên gật đầu lia lịa: "Sơ Kiến, Hạm đội 4 của các em nổi tiếng là quân đoàn 'dưỡng lão', hơn 100 năm nay gần như chẳng đ.á.n.h trận nào hồn. Xem em cũng từng thực sự tác chiến đối địch ngoài vũ trụ bao giờ ?"

Hạ Sơ Kiến vẻ ngượng ngùng, trừ: "... Chuyện cũng hết cách, em thì , nhưng thủ trưởng hạm đội chẳng ... Cho nên em khá tò mò, đ.á.n.h trận ngoài vũ trụ khác nhiều so với đ.á.n.h trận các hành tinh ?"

Mạo Vịnh Quế giải thích: "Khác nhiều lắm. cho dù em thực sự đ.á.n.h trận ngoài vũ trụ, thì em cũng là phi công chính của chiến cơ cấp U Linh mà. Với trang của chiến cơ cấp U Linh, bản thể chống các đòn tấn công tinh thần lực cấp A đỉnh phong ."

"Trừ khi là tiến hóa gen cấp cao từ cấp S trở lên, hơn nữa trong điều kiện chịu bất kỳ tác động ngoại lực nào, chỉ chăm chăm nhắm một chiến cơ của em mà phát động tấn công tinh thần thì mới tác dụng. Bằng chỉ là công cốc."

Chử Thanh Quyên bổ sung: "Khi thực sự đ.á.n.h trận, bao giờ dựa sức mạnh của một cá nhân, mà là hàng trăm hàng ngàn chiến cơ gian, tàu tuần tra và tàu chiến đấu cùng khai hỏa. Dù là cường giả tinh thần lực cấp S thì ? Chỉ cần mười chiếc chiến cơ gian cùng nhắm khai hỏa, cũng vắt chân lên cổ mà chạy. Đến lúc đó, so bì chính là kỹ thuật điều khiển chiến cơ, khả năng b.ắ.n chính xác và khả năng phối hợp đồng đội, chẳng ai dùng đến tinh thần lực , vì căn bản là vô dụng."

Tang Á Đệ lúc một câu như đinh đóng cột: "Người... tiến hóa gen cấp cao, thích hợp cho hành động trảm thủ (ám sát chỉ huy), ... thích hợp cho tác chiến... quân đoàn quy mô lớn. Em... chúng đều là một phần của tác chiến quân đoàn quy mô lớn."

Mạo Vịnh Quế gật đầu: "Cho nên thường như chúng cũng thể trở thành Thiếu úy phi công chiến cơ gian."

Chử Thanh Quyên tiếp lời: "Loại như chúng thực đặc biệt thích hợp với quân đoàn gian. Ở các đơn vị mặt đất hành tinh thì ngược thích hợp lắm."

Ánh mắt Hạ Sơ Kiến lấp lánh.

Trẻ con mới chọn lựa, lớn thì lấy tất!

Bởi vì cô tham gia tác chiến quân đoàn quy mô lớn, thực hiện hành động trảm thủ.

Nghe các cô miêu tả, Hạ Sơ Kiến như lạc vũ trụ mênh m.ô.n.g, mắt là hàng trăm hàng ngàn chiến cơ, chiến hạm dàn trận, lao cuộc chiến sinh t.ử với kẻ thù!

Chùm tia ion lóe sáng giữa biển xanh thẳm xa xăm, mỗi tia sáng lóe lên là một chiến hạm tiêu diệt!

chiến cơ gian lướt trong khói lửa vô hình, sơ sẩy một chút là địch b.ắ.n trúng, hóa thành mảnh vụn rơi rụng giữa ngàn .

Lại cảm thấy như hóa thành T.ử Thần cầm lưỡi hái, đơn độc độc hành giữa những chiến hạm gian , nhắm thẳng tướng lĩnh tối cao của quân địch để thực hiện đòn trảm thủ!

Trong lòng cô tràn đầy khao khát: "... Chà... thế thì hoành tráng quá mất..."

Loading...