Mạc Quân Nhan dẫn An Thư Lạc rời khỏi phòng khi chào tạm biệt Lôi Cảnh Uyên. Cô giữ vẻ mặt bình tĩnh và ung dung cho đến khi về đến phòng của , mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
"Trời ơi! Thể chất thuần dương đáng sợ đến ?!"
Mạc Quân Nhan vỗ ngực, hít một dài.
Cô ngờ Lôi Cảnh Uyên tỉnh giấc nhanh đến thế. May mà họ phản ứng kịp thời, lập tức khôi phục thứ như thể từng chuyện gì xảy .
Thực , họ cũng gì quá đáng, chỉ dùng loại mê hương khiến Lôi Cảnh Uyên và vệ sĩ của chìm giấc ngủ tạm thời. Trong thời gian đó, An Thư Lạc tranh thủ ôm để hấp thu dương khí.
họ ngờ, Lôi Cảnh Uyên tỉnh dậy nhanh ngoài dự kiến, suýt chút nữa thì bắt tại trận.
Nếu điều đó xảy , thì thật sự giấu mặt .
May mắn , việc diễn suôn sẻ. An Thư Lạc hấp thu ít dương khí, còn Lôi Cảnh Uyên thì phát hiện điều gì, chỉ nghĩ rằng Mạc Quân Nhan quá nhiều đến mức khiến buồn ngủ mà thôi.
Lôi Cảnh Uyên cũng thể tìm bằng chứng, vì loại mê hương họ sử dụng là do An Thư Lạc tự chế, thế giới hề tồn tại bất kỳ thứ gì tương tự. "Sao ? Được chứ?" Mạc Quân Nhan sang hỏi sư .
"Có lẽ là ." An Thư Lạc gật đầu.
Vừa , khi ôm Lôi Cảnh Uyên, cô điên cuồng vận chuyển công pháp, hấp thu dương khí từ .
Dù thời gian chỉ vài phút, nhưng cô thu lợi ích nhỏ. Dĩ nhiên, Lôi Cảnh Uyên cũng lợi, ít nhất sẽ cảm thấy dễ chịu hơn hẳn trong thời gian sắp tới.
"Vậy , giờ chúng đến kho ngay lập tức!" Mạc Quân Nhan chần chừ, lập tức dẫn An Thư Lạc đến kho hàng.
Tại đây, An Thư Lạc lập tức bắt tay công việc.
Cô đặt tay lên từng khối đá, truyền linh lực bên trong để dò xét.
Rất nhanh, cô buông tay, nhanh chóng chuyển sang khối đá kế tiếp.
Mạc Quân Nhan sắp xếp để một ai khác thể tiếp cận khu vực , tránh để họ phát hiện sự đặc biệt của An Thư Lạc.
Mạc Quân Nhan theo sát cô, cứ thấy cô chỉ khối đá nào dị biến, cô sẽ lập tức dùng bút đánh dấu. Hai phối hợp với cực kỳ ăn ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-om-yeu-va-thien-kim-gia-gay-bao-toan-cau/chuong-52.html.]
Sau hai giờ, An Thư Lạc cuối cùng cũng kiểm tra xong bộ kho đá. Cô mệt mỏi đến mức sắc mặt trắng bệch, rõ ràng tiêu hao quá nhiều linh lực.
Mạc Quân Nhan để cô xuống ghế: "Muội yên tâm, thành việc , tỷ sẽ để thiệt thòi !"
An Thư Lạc nở nụ nhợt nhạt và trông thật đáng thương.
ngay đó, cô thấy Mạc Quân Nhan xoay , vẻ mặt lộ rõ sự chán ghét: "Chậc, dáng vẻ thật quá chướng mắt!"
An Thư Lạc: "..."
Cô nghiến chặt răng: "Không tất cả là vì ai ?!"
Nếu vì Mạc Quân Nhan, cô cần giả dạng một béo ú, xí đến thế ?
Mạc Quân Nhan lập tức dỗ dành: "Tỷ , tỷ , vất vả . mà—"
Đột ngột đổi chủ đề: "Đợi khi về, tỷ sẽ mua thật nhiều quần áo cho ! Đẹp như , ăn mặc thật lộng lẫy mới khiến tâm trạng hơn chứ!"
An Thư Lạc: "..."
Cô tuyệt vọng với chứng mê cái thuốc chữa của đại sư tỷ.
"Yên tâm, tỷ sẽ nghĩ cách bắt Lôi Cảnh Uyên về đây. Khi đó, ' gì' thì ''!" Mạc Quân Nhan tiếp.
An Thư Lạc: "..."
"Tỷ đừng bừa, tỷ hại c.h.ế.t !"
Lôi Cảnh Uyên dễ bắt nạt!
"Tỷ , ." Mạc Quân Nhan xua tay: "Yên tâm, tỷ chuyện bừa bãi ."
An Thư Lạc co giật khóe miệng. Sao cô tài nào tin nổi lời chứ?
Mèo Dịch Truyện
Sau màn cãi vã của hai , An Thư Lạc nghỉ ngơi ở một góc, còn Mạc Quân Nhan gọi đến dọn dẹp bộ các khối đá đánh dấu.
Khi việc xong xuôi, trời cũng hửng sáng ngày hôm .