An Thư Lạc túm lấy cổ áo Ngô thiếu, kéo    gần, tay  cầm lon bia  mở sẵn, trực tiếp đổ thẳng  miệng  .
"... Ưm... Ực ực ực..."
Ngô thiếu  kịp  hết câu   bia đổ  miệng đến mức suýt trợn ngược mắt.
Anh  vùng vẫy dữ dội, nhưng phát hiện bàn tay An Thư Lạc siết chặt như một gọng kìm sắt,  cách nào thoát  !
Còn những  khác trong phòng? Đừng  đến việc đến giúp, ngay cả  dậy họ còn  gượng nổi! Tất cả chỉ  trơ mắt  Ngô thiếu  ép uống bia.
Một lúc , Lý Sướng Đức,  duy nhất còn tỉnh táo, mới kịp phản ứng. Anh  đỏ mặt tía tai, mồ hôi lạnh túa  vì lo lắng tột độ:
"An Thư Lạc! Cô đang  gì ?! Mau thả Ngô thiếu !"
Anh  lao đến định ngăn cản, nhưng  kịp tới nơi thì An Thư Lạc   thèm  đầu, trực tiếp giơ chân đá mạnh về phía  .
"Ái!"
Lý Sướng Đức lùi mấy bước, ôm lấy ngực, suýt chút nữa  thở nổi. Một cú đá mạnh đến mức   tưởng  sắp bay thẳng lên trời xanh!
Trong khi   còn đang choáng váng, Ngô thiếu   ép uống hết ba lon bia — mà thực tế, bia tạt     còn nhiều hơn là  bụng.
An Thư Lạc  tất cả một cách bình thản, như thể cô đang tham dự một buổi tiệc sang trọng, tay cầm ly rượu vang, điềm tĩnh và đầy tự tin.
Những  khác chỉ  bịt miệng kinh ngạc,  cô ép Ngô thiếu uống liên tiếp chín lon bia mới chịu dừng . Cô còn  sang, khẽ  nhạt   : "Đã đánh cược,  chơi hết , đúng ?"
Tất cả   rụt cổ, im re trong sợ hãi:
"Trời ơi, cô  thật đáng sợ!"
"Một 'nữ ma vương' như thế  mà  dám đối đầu với Ngô thiếu? Cô   sợ  trả thù ?!"
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-om-yeu-va-thien-kim-gia-gay-bao-toan-cau/chuong-33.html.]
Lý Sướng Đức thở hổn hển, nhưng  dám đến gần An Thư Lạc, chỉ  run rẩy chỉ tay  cô mà hét lên giận dữ:
"Cô quá đáng lắm ! Cô nghĩ cô là ai mà dám  như ?!"
An Thư Lạc nhướng mày, khẽ : "Anh Đức,   chính   bảo   chiêu đãi Ngô thiếu cho đúng mực ? Giờ   sai chỗ nào ?"
Dĩ nhiên là sai !
Lý Sướng Đức  định mở miệng phản bác, nhưng nụ  của cô  khiến   nuốt nước bọt đánh ực,  dám hé răng. An Thư Lạc hài lòng   , cầm lấy cốc xúc xắc và lắc: "Nào, tiếp tục! Chơi thì  chơi tới bến chứ!"
Không đợi ai kịp phản ứng, cô lắc cốc xúc xắc, gieo  ba con ,  đó tự tay mở ba lon bia, nốc cạn.
Xong xuôi, cô đặt cốc xúc xắc  mặt Ngô thiếu: "Nào, Ngô thiếu, tiếp tục  thôi."
Ngô thiếu  bệt  sofa, đầu óc  cuồng,  thốt nổi một lời, chỉ yếu ớt vẫy tay  hiệu từ chối.
Anh  tửu lượng bình thường, vốn chỉ uống khi  hứng, chẳng ai dám ép. Giờ  An Thư Lạc ép uống liên tục thế  thì   chịu nổi đây?
Nhìn Ngô thiếu với vẻ mặt tàn tạ, An Thư Lạc chỉ khẽ : "Không ,  giúp ."
Cô cầm lấy tay Ngô thiếu, ép   lắc cốc xúc xắc. Kết quả: "Ba, hai, và năm – tổng cộng mười lon bia."
Ngô thiếu mặt biến sắc,  định bỏ chạy   cô tóm .
"Ực ực ực..." Thêm vài lon bia nữa  nốc xuống.
Nhìn Ngô thiếu như một con gà trụi lông, những  xung quanh đều  khỏi rùng . Ai nấy đều lo lắng An Thư Lạc thực sự  ép c.h.ế.t Ngô thiếu. Nếu còn uống thêm nữa,  lẽ   sẽ nguy hiểm đến tính mạng!
Lý Sướng Đức  một bên như kiến bò  chảo nóng, chỉ  cầu mong  ai đó đến giúp đỡ.
Cuối cùng, cửa phòng bật mở. Một  đàn ông cao lớn bước , khuôn mặt hằn rõ vẻ giận dữ.
“An Thư Lạc! Cô đang  cái quái gì ?! Cô    hổ ?!"