An Thư Lạc theo ông nội và quản gia tham quan  bộ khu biệt thự nhà họ Đường.
Phải  là, nơi  thật sự quá rộng lớn — diện tích chẳng khác gì một công viên thu nhỏ.
Với quy mô như , cơ sở vật chất bên trong cũng đầy đủ đến  ngờ: phòng rượu, phòng chiếu phim, bể bơi, phòng gym... thứ gì cũng . Chỉ cần ở trong nhà là   thể tận hưởng  tiện nghi xa hoa.
Số lượng  giúp việc cũng  ít — gần một trăm , khiến An Thư Lạc  khỏi há hốc mồm kinh ngạc.
Đây đúng là khí chất của một hào môn danh giá!
Không thể tin ... cô  là con cháu của một gia đình giàu  đến mức !
Chuyện  mà kể  ngoài, ai mà chẳng ghen tị đỏ mắt?
Ông cụ thì khỏi , suốt buổi tham quan mặt mày rạng rỡ, giọng  đầy hứng khởi,  ngừng giới thiệu  thứ cho An Thư Lạc xem.
Phòng riêng chuẩn  cho cô cũng cực kỳ  — rộng cả trăm mét vuông, chẳng khác nào một căn hộ cao cấp đủ cho cả một gia đình nhỏ sinh sống.
"Từ nay cháu cứ ở đây. Cần gì thì cứ  với ông!" Ông cụ vỗ n.g.ự.c đầy khí thế.
"Vâng, cháu cảm ơn ông nội." An Thư Lạc cũng  khách sáo.
Sau khi tham quan xong,   cùng xuống dùng bữa tối.
Bốn  em nhà họ Đường vẫn còn  đó, nhưng nét mặt ai nấy đều khá bình tĩnh, xem   kịp điều chỉnh tâm lý  đó.
Bữa cơm diễn  tương đối hòa thuận, cho đến khi  đặt đũa xuống, An Thư Lạc đột ngột lên tiếng, phá vỡ bầu  khí tĩnh lặng: "Ông nội,   cháu  thể  công ty  việc  ạ?"
Lời cô  dứt, tất cả đồng loạt ngẩng đầu  cô, ánh mắt mang đầy vẻ ngạc nhiên và dò xét.
Trong đó, ánh mắt của Đường Vũ Kiệt là sắc lạnh và sâu thẳm nhất.
Mèo Dịch Truyện
Ông cụ đảo mắt  quanh một lượt,  mỉm  : “Cháu  trở về , tất nhiên  thể cứ ở nhà  mãi . Phải đến công ty tìm hiểu chứ."
"Ông nội, cô   mới trở về,   để cô   vất vả ngay thế?" Đường Vũ Ninh  nhịn  lên tiếng phản đối, gương mặt lộ rõ vẻ  hài lòng.
" thế!" Đường Vũ Thành cũng gật đầu đồng tình: "Cô  còn  quen với cuộc sống ở đây,  công ty ngay chẳng  quá sức ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-om-yeu-va-thien-kim-gia-gay-bao-toan-cau/chuong-286.html.]
"Cháu  thấy mệt ." An Thư Lạc  tươi rói: "Dù  cháu cũng là cháu gái ruột của ông nội, nên cũng  nghĩ cho ông. Ông nội  lớn tuổi,  thể cứ vất vả mãi .
Cô  sang  ông cụ: "Ông nội cứ yên tâm, cháu nhất định sẽ   ông thất vọng!"
"Cô... Đường Vũ Ninh tức đến nghẹn lời.
"Được ." Đường Vũ Kiệt lên tiếng ngắt lời, giọng trầm : "Lạc Lạc  trở về, tất nhiên cũng  gánh vác trách nhiệm. Sau , chúng  cần giúp cô   quen với gia đình và công ty."
"Phải , Vũ Kiệt  đúng!" Ông cụ hài lòng gật đầu: "Sau  cháu giúp Lạc Lạc thật nhiều ."
"Vâng, thưa ông nội.” Đường Vũ Kiệt đáp lời  chút do dự.
Những  còn  trố mắt  Đường Vũ Kiệt, suýt chút nữa thì tức đến nghiến răng ken két.
Anh cả    ?!
An Thư Lạc  đặt chân về nhà  đòi  công ty, khác gì  chiếm đoạt quyền lực ngay lập tức!
Vậy mà  cả còn... ủng hộ cô ?!
Điên  ?!
Sau bữa tối, ai về phòng nấy.
Ba  em Đường Vũ Ninh, Đường Vũ Thành và Đường Mộng Mộng lập tức kéo  đến phòng của Đường Vũ Kiệt, đóng cửa bàn chuyện.
"Anh cả,  điên  ?! Nãy   cái gì thế hả?!" Đường Vũ Ninh tức đến phát điên,  qua   trong phòng. Dù cô   là cháu ruột của ông  nữa,  mới về mà  nhăm nhe tranh giành vị trí, thật    hổ!
" !" Đường Vũ Thành cũng phẫn nộ: "Ông nội rốt cuộc   thế chứ? Con bé đó chỉ là ngôi  nhỏ,  từng kinh doanh  điều hành,  gì mà đòi nhúng tay  công ty? Chẳng khác nào gián điệp  cài  đây!"
Bọn họ  nãy  tra xét lý lịch của An Thư Lạc,  cô chỉ là một nghệ sĩ trong giới giải trí,  từng điều hành công ty  tham gia nghiệp vụ.
Vậy mà còn dám đòi  công ty?!
Rõ ràng là ả  đến để chiếm đoạt gia sản!
Trước ánh mắt chất vấn của các em, Đường Vũ Kiệt vẫn bình thản, ánh mắt thâm trầm: "Yên tâm. Anh...   cách."