Hứa Vân Kiều hành động  nhanh, những dược liệu mà An Thư Lạc yêu cầu  nhanh chóng  chuẩn  xong xuôi.
Sau đó, An Thư Lạc lập tức lao  phòng thí nghiệm mà Hứa Vân Kiều sắp xếp cho, bắt đầu điều chế các loại thuốc.
Trước đây, nhờ  thuốc của An Thư Lạc mà học viên của võ quán và công ty BM mới  thể nâng cao thể lực, giành  giải nhất tại hội giao lưu.
Động tác của An Thư Lạc vô cùng thuần thục, đến  11 giờ đêm, cuối cùng cô cũng bước  khỏi phòng thí nghiệm.
"Đi thôi!" An Thư Lạc  thẳng. "Được!" Hứa Vân Kiều  hề do dự.
Rất nhanh, hai cô gái   mặt tại căn nhà riêng của Joel.
May mắn là  , vì Joel " thương",    về nhà chính mà vẫn ở  căn nhà riêng bên ngoài.
Nơi đó  hệ thống giám sát vô cùng nghiêm ngặt — đúng là dinh thự của giới thượng lưu.
Nếu đường đột xông ,  dễ  phát hiện.
 An Thư Lạc chẳng hề bận tâm, cô trực tiếp gọi điện cho Joel  ung dung  thẳng lên.
Joel bất ngờ khi nhận  cuộc gọi từ An Thư Lạc — cô    đến thăm  ư? Trong khoảnh khắc đó,   thoáng giật .   nhanh  lấy  bình tĩnh.
Sợ gì chứ! An Thư Lạc  gì  bằng chứng!
Thế là,   đồng ý cho cô lên nhà.
 Joel  ngờ,  khi An Thư Lạc đến nơi,  việc  nhanh chóng vượt ngoài tầm kiểm soát của  .
Khi  An Thư Lạc tóm cằm, ép nhét một viên thuốc  miệng, Joel   sững sờ.
"Cô  gì thế?!"
Anh  hoảng loạn móc họng, cố nôn viên thuốc , nhưng vô ích.
Anh  chỉ  thể khan giọng nôn khan vài cái,  giận dữ trừng mắt  An Thư Lạc.
Nếu   vì e dè sức chiến đấu đáng sợ của cô,  lẽ    lao  đánh cô từ lâu !
An Thư Lạc thản nhiên  xuống ghế sofa, giọng điệu lạnh lùng: "Ai  sai khiến ?"
"Cô  gì   hiểu!" Joel giả vờ ngây thơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-om-yeu-va-thien-kim-gia-gay-bao-toan-cau/chuong-281.html.]
"Thật ?" An Thư Lạc nhếch mép  khẩy, vẫn  ung dung: "Vậy thì... cứ chờ đấy."
Chờ? Chờ gì?
Joel còn  kịp định thần,  cảm thấy bụng quặn lên một trận đau dữ dội!
Chỉ vài phút ,    lăn lộn  đất, rên rỉ quằn quại trong đau đớn tột cùng!
Cảm giác như  một bàn tay vô hình siết chặt lục phủ ngũ tạng, cơn đau hành hạ đến mức   suýt ngất lịm.
Mèo Dịch Truyện
An Thư Lạc và Hứa Vân Kiều vẫn thản nhiên   sofa, thậm chí còn ung dung trò chuyện.
Một lúc , cơn đau dần rút  như thủy triều, Joel mới cảm thấy   sống .
Mặt   trắng bệch, mồ hôi ướt đẫm  , gắng gượng  dậy với giọng  run rẩy: " sẽ báo cảnh sát!"
"Cứ báo ." An Thư Lạc thản nhiên đáp: "Tất nhiên, nếu cảnh sát điều tra   gì,  sẵn sàng đổi họ theo  luôn cũng ."
An Thư Lạc   bình tĩnh, vô cùng tự tin.
Nếu cô dám  tay, thì tất nhiên  chuẩn  kỹ càng.
"Anh đang  vớ vẩn gì ?"
Hứa Vân Kiều cũng xen , nhíu mày: "Chúng    hôm nay  gặp chuyện, nên mới  bụng ghé thăm. Vừa đến nơi,   kêu đau bụng ầm ĩ, chuyện  liên quan gì đến chúng  chứ?"
Câu   khiến sắc mặt Joel lập tức biến sắc: "Cô... các  dám..."
"Anh đúng là kẻ   điều. Chúng   lo lắng cho   bao!" Hứa Vân Kiều hừ lạnh.
" thế, chúng  còn đặc biệt ghé thăm,   còn nghi ngờ lòng  của chúng ?" An Thư Lạc cũng hùa theo, phụ họa.
Nhìn hai  họ phối hợp tung hứng nhịp nhàng, Joel suýt nữa thổ huyết vì tức tưởi!
   chẳng  thời gian để phản bác  mắng chửi gì, vì cơn đau  thứ hai  bất ngờ ập đến!
Anh  tiếp tục lăn lộn  đất, đau đến mức c.h.ế.t  sống .
Chờ đến khi đợt đau mới kết thúc, cơ thể Joel  mềm nhũn như cọng bún.
Cuối cùng,   cắn răng, thở hổn hển, cố gắng thốt lên: "Các cô   gì thì cứ !"
(Hết chương)