Nghe xong câu  , Hứa Vân Hàn sững sờ,  đó sắc mặt tái mét  còn chút máu!
Dù   giỏi bằng Hứa Vân Kiều, thường xuyên  chị mắng mỏ, nhưng cũng     ngu ngốc.
Sau khi quan sát kỹ tình hình,  đám   đánh  la liệt, và những vũ khí rơi vãi khắp nơi xung quanh...
Cậu lập tức cảm thấy lạnh toát sống lưng!
Chết tiệt!
Cậu suýt chút nữa  mất mạng !
Nghĩ  chuyện chị gái  bảo  rời , mà   cố chấp ở ...
Nhìn đám   đánh  co quắp  đất, Hứa Vân Hàn chỉ hận  thể tự tát  mấy cái!
Lẽ    lời chị ngay từ đầu!
Thấy  cúi đầu, vẻ mặt đầy hối hận và  hổ, cơn giận trong lòng Hứa Vân Kiều mới dịu  đôi chút.
Ngay lập tức...
Cô quét ánh mắt lạnh lẽo qua đám   mặt, giọng  tràn đầy sát khí: "Ai  liên quan đến chuyện tối nay, tự giác bước  đây!"
Tất cả   đều run lên bần bật, dù  liên quan  ... đều vô thức lùi  một bước!
Một vài kẻ  đây từng  danh Hứa Vân Kiều, nhưng luôn nghĩ đó chỉ là những lời đồn thổi.
 bây giờ...
Nhìn đám   la liệt  đất...
Mọi thứ giờ  quá rõ ràng!
Mẹ kiếp!
Lời đồn quả nhiên là thật!
Hứa Vân Kiều thật sự tàn nhẫn đến mức đáng sợ !
"Không một ai lên tiếng ?"
Hứa Vân Kiều sải bước lên , nắm cổ áo một gã đàn ông kéo phắt  ngoài,   một lời, giáng thẳng một cú đ.ấ.m  bụng!
"Aaaaa!"
Gã đàn ông hét lên thảm thiết!
Cả  co giật mạnh, suýt chút nữa nôn  máu.
Cảnh tượng quá mức bạo lực  khiến da gà của tất cả   dựng !
Những kẻ yếu tim hơn thì mặt mày tái mét, suýt chút nữa ngất xỉu tại chỗ!
"Đây chính là cơ hội cuối cùng."
Hứa Vân Kiều lạnh lùng  quanh một lượt.
"Nếu còn ai cố tình   mặt... đừng trách  sẽ  khách sáo!"
Không khách sáo ư?!
Vậy cái  nãy gọi là gì?!
Mọi   đám  đang quằn quại  đất, trong lòng  khỏi run rẩy!
Ba... Hai...  nhận tội!  nhận tội!
Cuối cùng cũng    chịu nổi nữa, hoảng loạn bước !
Sắc mặt   trắng bệch,   run rẩy.
Cậu  sợ rằng nếu  nhận tội ngay, thì  đó sẽ  Hứa Vân Kiều "giáo huấn" đến chết!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-om-yeu-va-thien-kim-gia-gay-bao-toan-cau/chuong-227.html.]
Những   đất chính là ví dụ sống động nhất!
Một    ...
Những kẻ khác cũng  trụ nổi nữa!
Chẳng mấy chốc, ba bốn  lục tục bước , cúi đầu nhận tội!
Hứa Vân Hàn tròn mắt kinh ngạc! Bọn chúng... thật sự  liên quan ư?!
Mèo Dịch Truyện
Nếu   Hứa Vân Kiều...
Tối nay   chắc chắn  tiêu đời ?!
Nghĩ đến kết cục bi thảm  thể xảy ...
Mồ hôi lạnh túa  ướt đẫm lưng áo  !
Hứa Vân Kiều liếc  những kẻ  nhận tội, cuối cùng mới hài lòng gật đầu.
"Được , xem như các  còn chút ý thức."
Sau đó, cô  quét mắt  những  chỉ đến góp vui,   liên quan. "Mấy   liên quan,  thể ."
Những kẻ  chần chừ  .
Thật sự  thể  ?
"Còn  ? Muốn ở  cùng bọn chúng ?"
Hứa Vân Kiều lạnh lùng lườm bọn họ.
Đi! Đi ngay lập tức!
Mọi  vội vã chạy lên xe, tăng tốc rời !
Dù   Hứa Vân Kiều sẽ xử lý những kẻ còn  thế nào...
...
Chắc chắn   là kết cục   gì!
Nghĩ ... Tất cả đều đạp ga thật mạnh, chạy nhanh như ma đuổi!
Còn về An Thư Lạc,   bên cạnh Hứa Vân Kiều từ nãy đến giờ...
Không ai dám liếc  cô lấy một cái.
Sau khi những   liên quan rời ...
Hứa Vân Kiều nhếch môi  lạnh.
"Chị... Vị  là ai ạ?"
Hứa Vân Hàn  An Thư Lạc,  nhịn  hỏi.
Cô gái  xinh  như , nhưng    xa lạ.
Cậu   từng gặp  đây.
"Sư  của chị." Hứa Vân Kiều  thẳng.
"Sư ?"
Hứa Vân Hàn ngơ ngác.
"Khi nào nhà chúng   thêm một sư  ?!"
"Không liên quan đến em."
Hứa Vân Kiều lườm  .
"Nhớ gọi chị là  !"