Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sự nhiệt tình thái quá của Lôi Cảnh Giang khiến An Thư Lạc khẽ nhướng mày. Họ mới chỉ gặp một , cần hớn hở đến ? Lôi Cảnh Giang tiến gần hơn, vẻ mặt rạng rỡ như hoa: “An tiểu thư, ngờ gặp cô ở đây.” “ là duyên .” An Thư Lạc khách sáo nở một nụ nhạt. “À đúng , cô đến đây việc ? thấy mạng .”
Câu khiến cô một nữa nhướng mày. Anh theo dõi cô kỹ càng đến ? Còn rõ cô đến đây vì công việc? Nhìn thái độ của , An Thư Lạc khỏi nảy sinh nghi ngờ rằng đang cố tình tiếp cận . Lôi Cảnh Giang dường như nhận sự đề phòng của cô, vẫn : “Ở nơi đất khách quê , việc tình cờ gặp cũng xem như là một cái duyên. mời cô một bữa nhé? gần đây vài nhà hàng ngon.” An Thư Lạc lắc đầu từ chối: “Không cần , bận .” “Vậy .” Lôi Cảnh Giang thoáng thất vọng, nhưng vẫn mỉm : “Không , để khác hẹn cũng .”
An Thư Lạc đáp lời, xem như thấy những lời tự ý sắp đặt của . Cô với Lôi Cảnh Giang vốn chẳng mối quan hệ gì, mà tỏ nhiệt tình quá mức. Điều chắc chắn điềm lành. Quan trọng hơn, cô là bạn gái của Lôi Cảnh Uyên , mà Lôi Cảnh Giang vẫn tiếp cận cô như , chẳng quá nực ? “Xin , còn việc, đây.” An Thư Lạc dứt khoát xoay rời . “À, thể xin cách liên lạc của cô ? sẽ còn ở đây một thời gian nữa.” An Thư Lạc lắc đầu: “Xin , mang điện thoại.” Dứt lời, cô chỉ khẽ gật đầu chào lập tức bỏ .
Thái độ thẳng thừng của cô khiến Lôi Cảnh Giang thoáng sượng mặt. Anh ngờ An Thư Lạc dứt khoát từ chối đến . Nhìn bóng lưng cô xa dần, ánh mắt híp , lấp ló vẻ nguy hiểm khó lường.
Mèo Dịch Truyện
Vừa về đến chỗ ở, An Thư Lạc lập tức nhắn tin cho Lôi Cảnh Uyên.
[Em gặp em họ ở nước A , rủ em ăn nhưng em từ chối.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-om-yeu-va-thien-kim-gia-gay-bao-toan-cau/chuong-208.html.]
Một lúc , Lôi Cảnh Uyên mới gọi điện đến.
“Cảnh Giang cũng ở nước A? Còn tình cờ gặp em ?” Giọng mang theo vẻ khó chịu rõ rệt.
“Ừm.” An Thư Lạc gật đầu, uống một ngụm nước: “Sao bận rộn như mà em họ rảnh rỗi đến thế?”
Lôi Cảnh Uyên bận tối mặt tối mũi, ngày nào cũng sớm về muộn, khiến hai chẳng mấy khi thời gian gặp . Trong khi đó, Lôi Cảnh Giang nhàn rỗi đến mức vi vu tận nước A. Sự đối lập quả thực quá rõ ràng. “Lẽ giờ nó cũng vô cùng bận rộn mới đúng.” Lôi Cảnh Uyên nhíu mày: “Vậy mà mon men tìm em... Em cẩn thận một chút đấy.” Hiện tại, và Lôi Cảnh Giang đang cạnh tranh một dự án lớn. Nếu thắng, khối tài sản của sẽ tăng vọt. nếu Lôi Cảnh Giang giành , thực lực của cũng sẽ trỗi dậy mạnh mẽ. Trong tình huống , việc Lôi Cảnh Giang thảnh thơi xuất hiện ở nước A mà vấn đề gì thì đó mới thực sự là vấn đề.
“Chẳng lẽ định lợi dụng em để giở trò với ?” An Thư Lạc bĩu môi: “Nếu thì chẳng bản lĩnh gì đáng kể .” “Nó thực lực, nhưng thích chọn đường tắt hơn.” Lôi Cảnh Uyên đánh giá: “Vậy nên, khả năng nó tay với em là cao.” Anh trầm ngâm một lát : “Anh sẽ cho theo sát bảo vệ em.” “Không cần .” An Thư Lạc từ chối: “Anh nghĩ em gì đáng để lo lắng ?” Nghĩ đến năng lực phi thường của cô, Lôi Cảnh Uyên cũng nhanh chóng lấy bình tĩnh: “ em vẫn cẩn thận.” Tất nhiên, An Thư Lạc luôn cảnh giác. những ngày đó, cô chẳng gặp Lôi Cảnh Giang nào nữa, dường như sự đề phòng của cô chỉ là lo lắng thái quá.
Trong thời gian , cô khá thoải mái và vui vẻ trong đoàn phim, còn kết giao thêm vài bạn mới. Hôm nay, cô còn mời tham gia một bữa tiệc.