Sự xuất hiện bất ngờ của cảnh sát khiến Chung Giai Mỹ sững sờ đến độ ngất lịm ngay tại chỗ.
"An Thư Lạc thực sự  báo cảnh sát?!"
Cả hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn.
Mạnh Chương Lâm mặt mày tối sầm , giận dữ gầm lên: "Có chuyện gì  thể giải quyết riêng tư  ?! Cô đừng quên, nhà họ Mạnh chúng   nuôi cô khôn lớn bấy nhiêu năm trời. Dù   ơn sinh thành thì cũng  ơn dưỡng dục chứ!"
An Thư Lạc nhếch mép  lạnh lẽo, thẳng thừng cắt ngang lời ông : "   bất kỳ mối ân tình, ân nghĩa nào với bọn tội phạm." Ánh mắt cô sắc như d.a.o quét khắp xung quanh, giọng  càng thêm sắc lạnh: "Đừng  với  về việc nhà họ Mạnh giàu , về những ngày tháng   sống trong cảnh "áo gấm cơm ngon" giả tạo đó. Người ngoài  thể  , nhưng chẳng lẽ chính các   rõ ư? Các  từng tham dự họp phụ  của  ? Biết  học trường nào ? "Áo gấm cơm ngon" ư? Chỉ cần   đói chết,   lạnh chết,   gọi là "áo gấm cơm ngon"  ? Cái gọi là "tiêu chuẩn" của các  thật nực   ! Hơn nữa,  đây   trả hết  chi phí cho những năm tháng sống ở đây , các  đừng hòng mà quên chuyện đó!"
Lời  đanh thép của cô  khiến vẻ mặt Mạnh Chương Lâm tái mét, cứng họng,  thể phản bác lấy một lời. Các vị khách  , ánh mắt dần dần chuyển từ hiếu kỳ sang phẫn nộ tột cùng và khinh bỉ đến tận xương tủy.
Trời ạ, hóa   chuyện là  thật!
Có  bắt đầu thì thầm to nhỏ với . Vốn dĩ là  cùng tầng lớp, con cái của họ và nhà họ Mạnh  qua , ít nhất cũng từng  phong thanh về .
 giờ nghĩ  kỹ càng, hình như An Thư Lạc  từng học cùng với con cái họ ở những trường danh tiếng nhất.
Lý do vì   như ?
Nếu nhà họ Mạnh thực sự đối xử  với cô, lẽ   cho cô theo học ở những ngôi trường hàng đầu, danh giá nhất chứ!
Hiện giờ, chân tướng sự việc    sáng tỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-om-yeu-va-thien-kim-gia-gay-bao-toan-cau/chuong-115.html.]
"Thì  nhà họ Mạnh chỉ giỏi  mồm, bên ngoài tỏ vẻ đối xử tử tế nhưng thực tế   những chuyện tồi tệ như !"
Mèo Dịch Truyện
Ánh mắt khinh bỉ đến tận cùng của đám đông khiến Mạnh Chương Lâm càng thêm tức giận đến mức mặt đỏ tía tai.
Con bé ...  là   trời cao đất dày!
"Thôi ngay ! Đừng  mấy câu vô nghĩa đó nữa!" An Thư Lạc thẳng thừng ngắt lời Mạnh Chương Lâm: "Các  bắt cóc trẻ em, đây là tội hình sự nghiêm trọng. Ngồi tù là điều  thể tránh khỏi!"
"Cô... cô!" Mạnh Chương Lâm trợn trừng mắt, mặt trắng bệch như tờ giấy, trông như sắp ngất đến nơi.
Ba  em nhà họ Mạnh cũng hoảng hốt tột độ,  ngờ  chuyện   đẩy  xa, nghiêm trọng đến mức .
An Thư Lạc  Chung Giai Mỹ đang ngạt thở vì tức giận, cô nhếch môi nở một nụ  đầy ẩn ý: "Chung phu nhân, bà cứ yên tâm .  nhất định sẽ "đền đáp" bà một cách cực kỳ "chu đáo" đấy."
Chung Giai Mỹ  những lời đó, tức đến mức nghẹn lời, hít thở  thông, suýt tắt thở ngay tại chỗ.
"Con bé ,   thể  ầm ĩ thế  ?" Một  phụ nữ trong nhà họ Chung chen  với vẻ mặt khó chịu: "Dù gì cũng là  một nhà..."
"  chung nhà với những kẻ buôn ." Ánh mắt An Thư Lạc lạnh lẽo, ngắt lời bà : "Nếu   các , bố      c.h.ế.t oan ức. Dù nghèo khó, chúng  cũng sẽ sống hạnh phúc bên . Các  hại c.h.ế.t bố  , còn khiến   chịu đựng cuộc sống khốn khổ suốt bao năm... Người một nhà? Các   xứng đáng ư?”
Cả nhà họ Chung và nhà họ Mạnh đều tái mét mặt mày,  thốt nên lời.
"Còn nữa, bà lo liệu chuyện nhà  thì hơn." Cô dừng , giọng cô lạnh thấu xương, pha chút châm biếm đến ghê : "Chồng bà ở ngoài  con rơi con vãi từ đời nào mà bà vẫn cứ ngu ngơ đấy thôi,  ?”
Lời   dứt, cả nhà họ Chung lập tức nổ tung như một quả b.o.m   kích hoạt!