Rất nhanh, Tả Hàm liền xua tay :
“Tớ, ân nhân, tớ gì cả. Chỉ, chỉ , cùng cạnh tranh công bằng, ?”
Tả Hàm đến mức lắp.
Câu "cạnh tranh công bằng" rối rắm hai tuần, cuối cùng cũng .
Nam Nhiễm xong, thờ ơ.
Tiểu Hắc Long giải thích bằng giọng non nớt:
[Ký chủ, Trình Văn Hoắc chính là Thiên Đạo chi tử.]
Nam Nhiễm:
“Ai?”
Tiểu Hắc Long cuối cùng cũng .
Ký chủ ngoài viên Dạ Minh Châu , ai cũng nhớ.
Tiểu Hắc Long nhỏ giọng :
[Viên bi thủy tinh.]
Mí mắt Nam Nhiễm giật giật, mở mắt .
“Ồ.”
Tả Hàm thấy ân nhân đồng ý.
Kích động đến mức suýt .
Tả Hàm xổm xuống, hai tay nắm chặt lấy tay Nam Nhiễm.
Hai mắt lưng tròng nước mắt:
“Ân nhân.”
Nam Nhiễm dậy.
Ra hiệu cho Tả Hàm dậy.
Tả Hàm ngoan.
Lập tức liền lên.
Nam Nhiễm vươn ngón tay, ngoắc lấy túi của cô bé.
Thò tay lục lọi một hồi.
Giọng Tả Hàm nhỏ, như sợ kinh động đến ân nhân nhà .
“Ân nhân đang tìm gì ?”
Nam Nhiễm ngẩng đầu:
“Sao gì cả?”
Tả Hàm lập tức :
“Ân nhân đói ? Tớ mua đồ cho ân nhân!”
Khi Bạc Phong sân vận động, liền thấy khán đài đó.
Nam Nhiễm ngẩng đầu, kéo áo Tả Hàm.
Tả Hàm cúi đầu, hai gần.
Một tay Tả Hàm còn đang nắm tay Nam Nhiễm.
Tư thế đó.
Bộ dạng đó.
Chậc chậc chậc.
Bạc Phong mặt biểu cảm.
Tả Hàm đang vui vẻ hỏi sở thích của ân nhân nhà :
“Ân nhân ăn gì? Khoai tây chiên, sô cô la? Hay là ăn kem?”
Đang trò chuyện.
Nam Nhiễm như xương, chuyện một hồi, liền dựa Tả Hàm.
Kết quả.
Đầu dựa Tả Hàm.
Mà là dựa một cánh tay rắn chắc.
Trong nháy mắt.
Đầu Nam Nhiễm nào đó ấn chặt một cách cứng rắn.
Nam Nhiễm cảm nhận thở lạnh lẽo toát từ nào đó.
Ừm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-55-ban-hoc-cau-dung-qua-lanh-lung-54.html.]
Thoải mái.
Không một chút phản kháng nào.
Cô tự nhiên đến là ai.
Cơ thể Bạc Phong rắn chắc, mạnh mẽ, toát vẻ thờ ơ.
Một khuôn mặt lạnh băng như điêu khắc.
Nam Nhiễm thích.
điều nghĩa là tất cả đều thích.
Ví dụ như.
Tả Hàm cố gắng chống lùi hai bước.
Cô bé chút sợ học trưởng Bạc Phong.
Từ đầu gặp mặt sợ.
Đến bây giờ, vẫn sợ.
Làm bây giờ?
Muốn .
Tả Hàm lùi lùi, liền lùi đến bên cạnh cầu thang.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Cô bé lắp bắp :
“Học trưởng Bạc Phong, ân nhân, em, em đây. Hai chuyện nhé.”
Nam Nhiễm Tả Hàm liên tục lùi về .
Mở miệng:
“Khoai tây chiên của còn … ưm.”
Lời mới một nửa, bịt miệng.
Cho đến khi Tả Hàm loạng choạng rời .
Bạc Phong mới buông cô .
Hiếm khi, thế mà là Bạc Phong chủ động mở miệng.
Chỉ là giọng điệu còn lạnh băng hơn ngày thường:
“Nói chuyện gì?”
Nam Nhiễm tướng :
“Cô cùng cạnh tranh công bằng để giành viên bi thủy tinh .”
Cô vốn dĩ, đối với viên bi thủy tinh hứng thú gì.
Chỉ cần thi đại học xong.
Dạ Minh Châu đều cô thu hết.
Còn cần gì viên bi thủy tinh nhỏ nữa?
mà.
Bạn học Tả Hàm cùng cô cạnh tranh công bằng.
Được .
Vậy cô miễn cưỡng nhốt chung lồng sắt luôn .
Thêm một cũng nhiều lắm.
Bạc Phong cúi đầu:
“Ai là viên bi thủy tinh?”
Nam Nhiễm:
“Cái tên Tiểu Hoắc .”
Khí áp của Bạc Phong ngày càng thấp:
“Tiểu Hoắc? Cậu khi nào thành Tiểu Hoắc?”
“ ?”
Khi giọng Nam Nhiễm dứt.
Tay Bạc Phong dùng sức.
Kéo tay Nam Nhiễm khỏi .
Nam Nhiễm khó hiểu:
“Này, là của , còn sờ ?”
Tiểu Hắc Long lời thoại của ký chủ.
Sao, , giống như một tên lưu manh nhỏ ?