Đại Lão Lại Muốn Nổi Điên Rồi. - Chương 164: Hôn Hôn Dạ Minh Châu Của Ta (32)

Cập nhật lúc: 2025-08-24 05:04:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trăng đêm nay, đặc biệt tròn.

Ánh trăng bao phủ lên bộ tòa lâu đài.

Cành lá của những cái cây bên cạnh va , phát âm thanh xào xạc.

Nếu đổi là một nhát gan, e rằng kịp bước dọa ngất.

Nam Nhiễm duỗi tay, giật mạnh sợi xích khóa cửa.

Cánh cổng phát tiếng kẽo kẹt chói tai.

Nàng kéo đứt ổ khóa, tiện tay ném bụi cỏ bên cạnh.

Đẩy cửa , nàng bước trong.

Chân giẫm lên lớp bùn đất ẩm ướt.

Nàng qua con đường nhỏ hoang phế lâu đài.

Càng sâu bên trong, càng thêm tĩnh lặng.

Một con cú mèo đầu xám tro đỉnh lâu đài, thu hết cảnh tượng mắt.

“Cú cú.”

Nó cất lên vài tiếng kêu kỳ lạ.

Ngay khoảnh khắc Nam Nhiễm đẩy cửa chính của lâu đài, con cú vỗ cánh bay .

Cửa lớn lâu đài mở , bên trong là mạng nhện và bụi bặm.

Nhiều năm tu sửa cũng ở, sàn nhà đều cong vênh.

Nam Nhiễm đẩy cửa bước .

Đã kinh động đến lũ chuột trong lâu đài.

Con chuột khi chạm mắt với Nam Nhiễm, liền vút một tiếng, chạy mất tăm mất tích.

Nàng cầm chiếc khăn đen trong tay.

Tiện tay buộc mái tóc dài như rong biển của lên.

Nàng bước lên cầu thang xoắn ốc uốn lượn, thẳng lên tầng cao nhất của lâu đài.

Khi sắp lên đến đỉnh, nàng thấy tiếng chấn động dữ dội từ vọng xuống.

Dường như đang đánh .

Càng đến gần, động tĩnh càng lớn.

Loáng thoáng còn tiếng chửi bới của Thánh Á:

“Đừng giả hoàng tử với .

Đồ khốn nạn nhà ngươi.

Ngươi nghĩ mặc đồ hoàng tử thì đều là hoàng tử ?

Cầm thú!

Phỉ!”

Nam Nhiễm ngẩng đầu, về phía gác mái.

Cửa gác mái mở.

Nàng bậc thang, nhờ ánh trăng, vẫn thể thấy tình hình bên trong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-164-hon-hon-da-minh-chau-cua-ta-32.html.]

Chỉ thấy Thánh Á một tay xách váy, một tay cầm một cây gậy gỗ to bằng cánh tay, đang đuổi đánh một thiếu niên.

Thiếu niên đánh bầm dập mặt mày, vẫn ngừng nhấn mạnh:

“Ta chính là tiểu hoàng tử của Vương quốc Thái Dương, vẫn luôn chu du bên ngoài, đương nhiên nàng .”

Thánh Á tức giận:

“Vậy tại ngươi sờ ?”

“Ta chỉ là cẩn thận, lúc đó trói nên mới ngã thôi.”

Chàng trai cố gắng giải thích, hy vọng Thánh Á thể dừng tay.

Đồ Lạp thực sự chán nản.

Hắn đến đây, vốn định đánh bại ác long cứu công chúa để trở thành hùng.

Kết quả ngờ.

Công chúa một đánh năm .

Còn đánh cho một trận.

Anh hùng thành, ngược thành gấu chó.

Thánh Á nửa tin nửa ngờ lý do .

lúc đó, nàng thấy động tĩnh ở cửa.

Nàng lập tức ngẩng đầu .

Liền thấy Nam Nhiễm đang ở cửa, cúi đầu nghịch móng tay.

Mắt Thánh Á lập tức sáng lên:

“Tiên nữ!”

Nói , nàng ném cây gậy gỗ , chạy về phía Nam Nhiễm.

Ánh mắt Nam Nhiễm lướt qua Thánh Á.

Mảnh thủy tinh dường như càng sáng hơn một chút.

Tiếp đó, nàng sang thiếu niên đang đánh đến mức chỉ thể quỳ đất.

Nàng thấy cũng tỏa một luồng sáng mờ nhạt.

Lại thêm một mảnh thủy tinh nữa…

So sánh cả hai, ánh sáng của Thánh Á dường như rực rỡ hơn một chút.

Tiểu Hắc Long nhỏ giọng nhắc nhở:

【 Ký chủ, thật Ba Đặc hoàng tử trong hoàng cung cũng là một trong những Thiên Đạo lựa chọn. Ngài phát hiện cũng ánh sáng ? 】

“Không để ý.”

Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép

Tiểu Hắc Long suy nghĩ một lúc:

【 Có lẽ, lẽ là do ký chủ gặp ban ngày. Ánh sáng quá yếu, nên ngài nhận . 】

Tiểu Hắc Long đang lẩm bẩm ở đó.

Mắt Thánh Á thì long lanh Nam Nhiễm.

Trông vô cùng cảm động.

“Tiên nữ, đến cứu ? Tiên nữ, quá.”

Loading...