Vội vàng ngậm miệng .
Khi Nam Nhiễm nhập , chính là lúc cô đầu tiên từ biển biến đôi chân lên bờ.
Tiểu Hắc Long nhận thấy giá trị hắc ám của ký chủ xu hướng tăng lên.
Lập tức giọng non nớt lên tiếng:
【 Ký chủ, năng lượng của Tiểu Hắc Long thể giúp đỡ ngài. 】
“Tiếp tục .”
【 Cơ thể ngài sẽ phục hồi khỏe mạnh khi đêm đến. 】
Cũng nghĩa là chờ mặt trời lặn.
Ký chủ thể chuyện, cũng thể chạy nhảy .
Tiểu Hắc Long hì hì:
【 Ký chủ, vui ? 】
Nam Nhiễm .
Tâm trạng dường như hơn một chút.
Một bên vuốt mái tóc màu rong biển của .
Một bên tảng đá chờ trời tối.
Cùng với tiếng sóng biển xung quanh.
Hải âu bay lượn bầu trời.
Mùi vị mặn mòi đặc trưng của biển cả lan tỏa trong khí.
Nam Nhiễm bỗng nhiên lên tiếng:
“Nói thế giới cổ tích là ý gì?”
Tiểu Hắc Long kinh ngạc:
【 Hử? 】
Nam Nhiễm chán nản:
“Sao?”
Tiểu Hắc Long nhỏ giọng :
【 Không ngờ ký chủ là lòng hiếu học mạnh mẽ. 】
Ký chủ đây lười biếng như .
Hỏi thêm một câu cũng chịu.
Theo đó, Tiểu Hắc Long bắt đầu giải thích:
【 Ký chủ, ngài đang ở trong thế giới cổ tích đó. 】
Nam Nhiễm trầm mặc một thoáng.
“Tiểu Hắc, ngươi đây là đang lặp lời ?”
Tiểu Hắc Long nhỏ giọng cãi một câu:
【 là Tiểu Hắc Long, Tiểu Hắc. 】
nhanh.
Liền giải thích cho ký chủ.
Ngày xửa ngày xưa một nàng tiên cá nhỏ đáng yêu.
Hát .
Giọng hát đặc biệt tuyệt .
Sau đó thích một hoàng tử.
Rồi đó biến thành bọt biển c.h.ế.t .
Kể kể.
Tiểu Hắc Long tự cảm động.
【 Hu hu hu, ký chủ câu chuyện thật quá bi thảm.
Nàng tiên cá cuối cùng biến thành bọt biển.
Hu hu hu.
Ký chủ. 】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-133-thom-thom-da-minh-chau-cua-ta-1.html.]
Nam Nhiễm cúi đầu.
Nhìn mắt cá chân của .
Con ngươi đen láy sâu thẳm mặt biển xanh thẳm:
“Ta chính là con cá đó ?”
Tiểu Hắc Long:
【 Ký chủ, cá là dùng con để tính. 】
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Trong lúc chuyện.
Trời dần tối.
Thủy triều lên.
Vốn dĩ mặt biển cách Nam Nhiễm xa.
Bây giờ dần dần lan đến lòng bàn chân cô.
Lúc nào cũng thể cảm nhận nước biển vỗ cô.
Và những con sóng cuộn lên cũng ngày càng lớn.
Bỗng nhiên.
Một con thuyền ẩn hiện ở phương xa.
sóng biển quá mạnh.
Thoáng chốc, con thuyền đó như sắp vỡ tan, trực tiếp từ xa đánh lên bờ cát.
Ầm!
Con thuyền đó ném vỡ tan tành.
Cánh buồm gãy đôi, trực tiếp rơi xuống bên chân Nam Nhiễm.
Nam Nhiễm lên trời.
Mặt trời lặn .
Một vệt nắng chiều treo trời.
Tiếng nhỏ từ con thuyền vỡ nát cách đó hơn mười mét truyền đến:
“Cứu, cứu mạng.”
Giọng yếu ớt của một đàn ông.
Ngẩng đầu .
Một đàn ông mặc trang phục màu vàng, chân ủng đen.
Toàn nhếch nhác.
Bò xuống từ thuyền.
Lảo đảo về phía Nam Nhiễm.
Khi sắp đến mặt Nam Nhiễm.
Thể lực cạn kiệt.
Ngất xỉu bên chân Nam Nhiễm.
Nam Nhiễm liếc mắt một cái.
Hơi dừng một chút.
Sau đó, dời tầm mắt .
Nhảy xuống từ tảng đá.
Đôi chân trắng nõn, vặn rơi xuống đàn ông ngất xỉu đó.
Đi qua .
Người đó phun một ngụm nước:
“Khụ khụ khụ.”
Dường như dấu hiệu tỉnh .
Theo đó.
Một viên Dạ Minh Châu che giấu kỹ trong lòng n.g.ự.c lăn .
Trong hoàng hôn , ánh sáng của Dạ Minh Châu đặc biệt lớn.
Lớn đến mức thành công khiến Nam Nhiễm dừng bước.
Liền thấy ánh mắt Nam Nhiễm, từ lơ đãng trở nên chút hứng thú.