Đại Lão Huyền Học Lại Ngồi Vỉa Hè Bói Toán - Chương 97: Phù Hộ Mệnh
Cập nhật lúc: 2025-10-01 11:38:33
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong vòng bốn mươi chín ngày tới, tài vận của chú út Tiền sẽ phất lên như diều gặp gió, thậm chí đến mức khiến ghen tỵ. Kẻ thi triển Ngũ Quỷ Vận Tài để hãm hại , thì bây giờ hãy nếm thử mùi vị phản đòn.
Dù , kẻ đó cũng chẳng hạng lương thiện gì, tiền chiếm phần nhiều đều là bất chính. Bị lấy , coi như trả về đúng chỗ.
Đối với một bình thường như chú út Tiền, bỗng dưng nhận về một khoản tiền lớn trong thời gian ngắn e rằng điều . Vệ Miên cũng sớm nghĩ đến điều đó.
“Trong bốn mươi chín ngày tới, tài vận của sẽ vượng. Số tiền về thậm chí còn nhiều hơn nhiều so với mất. phần lớn trong đó vốn là tài lộc bất chính của kẻ hút về. Đến lúc đó, nên tìm một danh nghĩa để quyên góp, nếu e rằng sẽ gây bất lợi cho bản .”
“Vâng, , !”
Chú út Tiền còn tiền đó sẽ lớn đến mức nào, nên dĩ nhiên gật đầu đồng ý ngay.
Đến khi rõ, đau đến mức như nhỏ máu.
Sau khi dặn dò xong, Vệ Miên để Tiền Lệ đưa về tiểu biệt thự.
Từ đó, cô thường xuyên nhà chú út Tiền.
Giờ đây cô còn bận rộn như , phần lớn việc ở công ty giao cho Dương Văn Kiệt xử lý. Quả nhiên đúng như lời Vệ Miên nhận xét – là một nhân tài hiếm .
Bất kể Tiền Lệ giao bao nhiêu nhiệm vụ, đều thể thành thời hạn, thậm chí kết quả còn vượt xa mong đợi. Tiền Lệ vì thế hài lòng, dần dần giao phó cho ngày càng nhiều việc, nên một ngày đến công ty cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Điều duy nhất khiến cô tò mò là tài vận của chú út Tiền sẽ về theo cách nào.
Hai chú cháu ở nhà chờ nửa buổi chiều mà vẫn chẳng thấy động tĩnh gì.
“Cháu gái lớn, mà cháu giới thiệu cho chú… đáng tin ?”
Chú út Tiền rốt cuộc nhịn , lên tiếng hỏi nghi vấn trong lòng.
“Cháu dám khẳng định là cực kỳ đáng tin!”
Những chuyện xảy đây, Tiền Lệ đều tận mắt chứng kiến, còn gì thuyết phục hơn. Ngay cả chị Lưu cũng Vệ Miên là bản lĩnh thực sự.
Vậy nên, nếu Vệ Miên trong vòng bốn mươi chín ngày tài vận của chú út sẽ , thì chắc chắn sẽ !
Nghe cháu gái quả quyết như thế, chú út Tiền cũng yên tâm chờ.
Anh vốn kinh doanh chuỗi cửa hàng trang sức. Vài ngày , liên tiếp xảy đủ loại sự cố, nực nhất là hai chi nhánh còn cướp cùng một ngày.
Thành hôm nay, thể là biến chuyển gì. Ít nhất điện thoại của yên ắng một cách khác thường, còn dồn dập tin như mấy hôm .
Đến gần bốn giờ chiều, chú út Tiền bất ngờ nhận một cuộc gọi. Người bên thông báo căn nhà cũ ở thành Nam mà từng mua nay đưa diện giải tỏa, bởi chính quyền chuẩn quy hoạch xây dựng một khu vườn bách thảo.
Vì căn nhà đó từ lâu ở, đối phương vất vả mới tìm điện thoại của để liên lạc, thông báo tin .
Cúp máy xong, chú út Tiền vẫn còn ngẩn ngơ. Căn nhà gần như bỏ quên, ở nơi hẻo lánh vắng vẻ, mà bất ngờ trong diện giải tỏa ?
Điều quan trọng nhất là đó chút tin tức nào! Chỉ mới vài ngày , còn tính đem căn nhà đó bán lấy tiền trang trí cho cửa hàng mới, mà còn lo tiền bán nhà chẳng đủ.
Bây giờ bất ngờ giải tỏa, hơn nữa còn nhận một khoản tiền khổng lồ, chú út Tiền chỉ cảm thấy thế giới thật sự chút huyền ảo.
Rất nhanh đó, tận mắt trải nghiệm thế nào là tài vận đến ào ạt, ngăn nổi. Nhìn những con trong tài khoản ngân hàng ngừng nhảy vọt, tâm trạng của từ phấn khích cực độ chuyển sang đau đớn đến mức thổ huyết.
Nhiều tiền như … cuối cùng đem quyên góp hết!
————
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-lai-ngoi-via-he-boi-toan/chuong-97-phu-ho-menh.html.]
Mấy hôm , Phùng Tĩnh họ sẽ đến Thanh Bình dự đám cưới, tiện thể ghé thăm cô. Khi đó, Phùng Tĩnh còn hứa sẽ giới thiệu họ với Vệ Miên.
Thực , tuy Phùng Tĩnh là con một, nhưng bố cô bốn chị em, nên cô hai họ. Lần đến là họ cả, cảnh sát, nhân dịp bạn chiến đấu kết hôn nên mới đến Thanh Bình.
Phùng Tĩnh còn khoe ảnh họ trong bộ cảnh phục cho Vệ Miên xem, nghiêm nghị trai.
Sáng nay, khi Vệ Miên chạy xe máy điện cổng trường, từ xa thấy Phùng Tĩnh đang trò chuyện với một đàn ông cao lớn bên lề đường.
Người đàn ông vóc dáng cao ráo, lưng thẳng tắp, từ hướng của Vệ Miên chỉ thể thấy nửa khuôn mặt. Cô thoạt còn tưởng là giảng viên ai đó trong trường, bất giác đầu thêm mấy .
lúc đó, Phùng Tĩnh cũng phát hiện chiếc xe máy điện quen thuộc của Vệ Miên, liền vội giơ tay gọi to. Người đàn ông theo ánh mắt cô, đầu , lúc Vệ Miên mới thấy rõ khuôn mặt chính diện.
Chỉ thoáng , cô lập tức nhận đối phương là ai.
Quả thật diện mạo sáng sủa, thanh tú, mang khí chất trong sáng hiếm thấy — đúng chuẩn soái ca trong lòng nhiều .
“Miên Miên!” Phùng Tĩnh hăng hái vẫy tay gọi: “Mau đây, để giới thiệu trai với !”
Vệ Miên giảm tốc độ dừng xe.
Phùng Siêu xa lạ gì với cái tên “Vệ Miên”. Trước đây, cô em gái thường nhắc đến, khiến cả nhà đều tò mò về cô gái nhỏ . Giờ gặp mặt, mắt là một cô gái trẻ, trắng trẻo, sạch sẽ, qua thấy ưa .
“Chào em, là cả của Phùng Tĩnh, Phùng Siêu.”
Vệ Miên gật đầu: “Chào Phùng, là Vệ Miên.”
Ba trò chuyện thêm vài câu, thấy cũng sắp đến giờ, Phùng Siêu mới đưa cho họ một túi đồ lớn.
Trong túi là đồ ăn mà thím chuẩn sẵn cho Phùng Tĩnh. Ban đầu định giúp em mang về ký túc xá, nhưng trông thấy Vệ Miên xe máy điện, bèn đặt tất cả lên chỗ để chân phía .
Vệ Miên liếc qua tướng mạo của Phùng Siêu, khẽ , sờ túi áo. Vừa trong túi sẵn một lá bùa hộ mệnh. Cô đưa cho , :
“Cảm ơn Phùng mang nhiều đồ ăn ngon như . Từ xa ngửi thấy mùi, chắc chắn trong túi xúc xích đỏ Cáp Nhĩ Tân. Vậy nên tặng một lá bùa hộ mệnh nhé. Gặp chuyện thì giữ bình an, gặp chuyện thì coi như chút an ủi tinh thần.”
Phùng Siêu sững . Vốn dĩ tin mấy thứ , nhưng đây là quà cảm ơn từ cô gái nhỏ, từ chối thì phần .
Chỉ là… sinh viên đại học bây giờ thịnh hành tặng bùa hộ mệnh khi gặp mặt ?
Sao phong cách kỳ lạ quá ?
Phùng Tĩnh thấy tình hình liền giật lấy bùa hộ mệnh và nhét túi áo sơ mi của Phùng Siêu:
“Không , mang theo bên . Em nhắc thật đấy — vài tiếng nữa em sẽ kiểm tra xem bùa còn ! Nếu còn thì coi chừng em cho sống dở c.h.ế.t dở!”
Phùng Siêu vốn vẫn đau đầu vì cô em ; dù thấy bùa giấy để trong túi áo kỳ, vẫn nuốt lời phản đối trong.
Khi họ khuất, Phùng Tĩnh vẫn còn lo lắng, cau mặt hỏi: “Miên Miên, chẳng lẽ hôm nay gặp họa huyết quang ?”
Vệ Miên bật : “Làm gì nhiều họa huyết quang đến thế, thần thánh đến . Chỉ là tặng Phùng món quà gặp mặt thôi. Cậu là cảnh sát ? Biết lúc cần đến thì .”
Phùng Tĩnh mới yên tâm hơn. Quả đúng như — cô là cảnh sát giao thông. Mấy vụ say rượu lái xe, cản trở cảnh sát xô xát với cảnh sát đầy rẫy báo chí; một lá bùa hộ mệnh cũng phần nào trấn an nhà.
Phùng Tĩnh quen Vệ Miên lâu như , từng thấy cô tùy tiện tặng bùa hộ mệnh cho ai. Cô nhịn hỏi : “Thật sự chứ?”
Vệ Miên bật nữa. Có lẽ Phùng Tĩnh vẫn còn ám ảnh bởi cảnh tượng hôm nọ, nên lúc tỏ rụt rè, cứ bí ẩn thế thì — cô mới giải thích rõ ràng.
"Sẽ chút vấn đề nhỏ, nhưng bùa hộ mệnh của ở đây, chắc là thể bình an vượt qua."