Đại Lão Huyền Học Lại Ngồi Vỉa Hè Bói Toán - Chương 550: Khởi Công Đại Cát

Cập nhật lúc: 2025-11-05 07:08:21
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đầu tháng Sáu, Vệ Miên trở Thanh Bình.

 

Nghe tin cô trở về, Ngụy Cảnh Hưng mất ngủ cả đêm. Đến khi hôm thật sự thấy cô con gái ngày càng xinh , ông kìm mà đỏ hoe mắt.

 

“Bố, con về .”

 

Nghe thấy tiếng “Bố” , Ngụy Cảnh Hưng thể kiềm chế, nước mắt lăn dài, mãi một lúc lâu mới nghẹn ngào đáp một tiếng “Ừ”.

 

Đợi ông bình tĩnh , hai cha con xuống ghế sofa. Vệ Miên kể về những trải nghiệm suốt hơn một năm qua, những chuyện thú vị trong núi, cùng những loài động vật quý hiếm mà bình thường chỉ thể thấy trong sở thú.

 

Cô bảo Lương Hạo Nhiên và Trịnh Hạo về nhà. Hai theo cô suốt một năm, gặp , giờ sắp về nên đều háo hức.

 

Chỉ riêng đường về, Trịnh Hằng gọi điện cho cô mấy .

 

Buổi chiều trôi qua trong tiếng của hai cha con, một kể, một lắng . Đến bữa tối, Vệ Miên bỗng nhắc đến chuyện xây nhà ở Tần Lĩnh.

 

Đôi đũa trong tay Ngụy Cảnh Hưng rơi xuống đất, hàng mi ông khẽ run.

 

Vệ Miên cha ruột của cơ thể vốn là mau nước mắt, sợ ông suy nghĩ linh tinh, cô liền vội vàng giải thích:

 

“Tần Lĩnh quan trọng đối với Hoa Hạ, con ở đó cũng thể trông coi một chút. con định ở suốt năm, chỉ dự định giữa Tần Lĩnh và Thanh Bình, mỗi nơi ở nửa năm là . Hơn nữa, trong núi cũng cho việc tu luyện của con.”

 

Thấy Ngụy Cảnh Hưng vẫn im lặng, Vệ Miên nghĩ một lát thêm:

 

“Nếu bố bận đóng phim, bố thể đến đó ở cùng con. Môi trường ở đó , lợi cho sức khỏe của bố. Khi rảnh, bố thể dạo trong núi.”

 

Nghe , ánh mắt Ngụy Cảnh Hưng lập tức sáng lên.

 

“Được!”

 

Vài ngày , ông còn đến tìm cô nữa. Trong lúc rảnh rỗi gặp bạn bè, Vệ Miên tò mò hỏi thăm, mới Ngụy Cảnh Hưng bắt đầu chọn kiểu dáng và thiết kế nội thất cho biệt thự. Không ông liên hệ với đội thi công bên bằng cách nào, dạo bận rộn suốt với chuyện đó.

 

Vệ Miên chỉ lắc đầu, bộ đồ rộng rãi hẹn Phùng Tĩnh ăn thịt nướng.

 

hề , ngôi nhà đối với Ngụy Cảnh Hưng ý nghĩa như thế nào. Đây là đầu tiên con gái chủ động mời ông sống cùng — là “ngôi nhà” thuộc về hai , là mái nhà mà ông cảm thấy nợ con gái suốt bao năm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-lai-ngoi-via-he-boi-toan/chuong-550-khoi-cong-dai-cat.html.]

 

Từ khi trở Thanh Bình, Vệ Miên trở nên bận rộn. Các cuộc hẹn xem bói chồng chất, kể cô còn dành thời gian gặp gỡ bạn bè.

 

Hơn nữa, suốt một năm qua, cửa hàng đồ cổ của Trần Đại Bằng — từ bùa chú đến vật phẩm phong thủy — đều bán sạch trơn. Nếu Vệ Miên trở sớm, e rằng cũng sắp phát điên mất.

 

Ngày thứ hai khi về Thanh Bình, Vệ Miên tự nhốt trong thư phòng, vẽ bùa suốt cả ngày. Thành quả dĩ nhiên đáng mừng — lượng bùa đủ để Trần Đại Bằng bán thêm một năm nữa.

 

Còn những vật trang trí nhỏ khai quang thì càng dễ hơn.

 

Trong lúc bận rộn, Vệ Miên khỏi phân tâm nghĩ: đối với bình thường, kiếm tiền đúng là chuyện khó; nhưng với một phong thủy sư bản lĩnh thực sự, thì dễ như trở bàn tay.

 

Cũng vì mà nhiều phong thủy sư chân chính chẳng buồn thuê cho khác — họ thích cảm giác ràng buộc, đặt điều kiện. Họ thà chọn ẩn cư nơi núi sâu, nhiều năm bước chân thế giới.

 

Có lẽ một vài hữu duyên sẽ vô tình gặp họ, nhưng họ sẽ bao giờ công khai phận. Đó mới là cảnh giới của “đại ẩn ẩn ư thị” — tài giỏi mà vẫn ẩn giữa chốn phồn hoa.

 

*

 

Sau một năm, khi gặp ông chủ của , Tân Hiểu Đồng xúc động đến mức bật . Suốt thời gian , dù Vệ Miên ở đây, tiền lương vẫn trả đúng hạn, thậm chí cuối năm còn nhận thêm tiền thưởng từ “ông bố minh tinh” của ông chủ.

 

Công việc hằng ngày vẫn như cũ — cô dọn dẹp, sắp xếp đồ đạc, quét dọn phòng xem bói sạch bong, dính chút bụi. Mỗi ngày rảnh rỗi, cô hóng chuyện ở văn phòng luật sư bên cạnh đến no nê.

 

Theo lý mà , cuộc sống như cũng khá thú vị, nhưng trong lòng cô vẫn luôn trống rỗng.

 

rõ ông chủ bản lĩnh lớn, nhưng càng bản lĩnh, trách nhiệm càng nặng, kỳ vọng của đặt lên vai cô cũng càng nhiều. Họ dường như quên mất rằng — ông chủ của cô cũng chỉ là một cô gái hơn hai mươi tuổi mà thôi.

 

*

 

Sau khi Vệ Miên an ủi, Tân Hiểu Đồng cuối cùng cũng nín . Hai tâm sự một hồi, cô lấy một xấp dày giấy đăng ký hẹn xem bói.

 

“Ông chủ, đây là danh sách khách hẹn suốt một năm qua. Giờ việc ạ?”

 

Vệ Miên: “...Thôi , vài ngày, cô sắp xếp .”

 

Thế là nửa tháng , Vệ Miên bận tối mắt tối mũi. Một khách quên mất việc từng hẹn, khác thì còn nhu cầu. Sau khi sàng lọc kỹ càng, chỉ còn một nửa danh sách.

 

Đến khi cuối cùng xem xong hết tất cả các cuộc hẹn, cô rời . Điểm đến — Đại học Thanh Bình.

Loading...