Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 92: Ký ức của Lão Tổ Tông

Cập nhật lúc: 2025-08-19 12:34:35
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cúi đầu Soái Soái đáng thương, Hạ Tân nghĩ đến hình ảnh hài cốt của đào lên từ đất, trong lòng đau khổ vô cùng.

Cậu đầu Tương Ly, kìm : "Lão Tổ Tông, thể giúp một chút, để Soái Soái về gặp bố một nữa ?"

Tương Ly lúc mới đầu , cảm xúc : "Người và quỷ khác biệt, gặp nhiều chấp niệm sẽ nhiều hơn, đến đó sẽ thuận lợi như , chuyện , nghĩ, lão đạo sĩ chắc chắn dạy ngươi ."

Hạ Tân: "...Đã dạy thì dạy , nhưng..." Cậu thương đứa trẻ trong lòng, Soái Soái, vẫn nghiến răng : " Lão Tổ Tông, Soái Soái dù cũng là một đứa trẻ, cách c.h.ế.t đáng thương như , chúng thể giúp một chút ?"

Tương Ly ánh mắt cầu xin của Hạ Tân, dừng một giây, dường như thấy một quen.

cô nhất thời thể nhớ , quen đó là ai, gặp ở .

Trong lòng dâng lên một cảm giác hụt hẫng.

Tương Ly khẽ : "Ngươi đưa về thì đưa về , chỉ là ngươi đảm bảo, thể an đưa ."

Hạ Tân , hưng phấn một giây, sững sờ, "Lão Tổ Tông, cùng ?"

Tương Ly "ừ" một tiếng, ngoài cửa sổ, "Ta , còn khách đang đợi về."

Hạ Tân ngơ ngác hỏi: "Vẫn còn khách ?"

Tương Ly gật đầu, "Nếu đoán sai, chắc chính là ông chủ của ngươi."

Vương Tân Quân!

Hạ Tân đột nhiên trợn tròn mắt, chợt nhớ , Vương Tân Quân khi rời khỏi Kiêu Dương Quán ngày hôm qua, cũng .

Cũng con gái ông bây giờ thế nào .

Hạ Tân chút lo lắng cho Vương Tân Quân.

Đó là một , trong những năm qua giúp đỡ ít.

, Soái Soái trong lòng, đành lòng để bé thất vọng.

Nghĩ đến đây, Hạ Tân liền : "Vậy thì cháu sẽ đưa Soái Soái về nhà, nhưng, Lão Tổ Tông, cháu... để họ thể gặp Soái Soái?"

Cậu chút lúng túng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-92-ky-uc-cua-lao-to-tong.html.]

Với tu vi của , căn bản thể như Tương Ly, mở thiên nhãn cho ai cũng .

Nghe , Tương Ly lấy một lá bùa, đưa cho , "Đến lúc đó chỉ cần đốt trong nhà là ."

Hạ Tân nhận lấy xem, lá bùa cũ, giống với những lá bùa mà Tương Ly vẽ ngày hôm qua.

Ngược , giống như vẽ từ lâu .

Mặc dù chu sa đó vẫn là màu đỏ tươi, nhưng màu sắc của tờ giấy, quả thật tuổi .

Hạ Tân tò mò hỏi: "Lão Tổ Tông, lá bùa là gì?"

"Tê giác phù." Tương Ly khẽ .

Hạ Tân sững sờ, "Tê giác phù? Cháu, cháu thấy bao giờ?"

"Tê giác sống dám đốt, đốt lên mùi thơm lạ, dính quần áo, thể giao tiếp với quỷ, ngươi qua ?" Tương Ly hỏi.

Hạ Tân lập tức hiểu , "Cháu qua !"

"Ừm, lá bùa chính là dùng tê giác sống mài vụn, trộn với chu sa vẽ thành, đốt lên thể giao tiếp với quỷ thần, nghĩa là thể mở thiên nhãn trong thời gian ngắn." Tương Ly xong, đột nhiên sững sờ.

Thấy cô như , Hạ Tân rút một tay , vẫy vẫy mặt cô, "Lão Tổ Tông, đang nghĩ gì ? Có chuyện gì ?"

"Không ... Đột nhiên nhớ , lá bùa hình như là chuẩn cho chính từ ." Trong mắt Tương Ly một tia bi thương.

Hạ Tân thấy buồn, "Lão Tổ Tông thiên nhãn , tại còn cần dùng lá bùa ?"

Tương Ly suy nghĩ một lúc, ngoài cửa sổ: "Có lẽ là dùng thiên nhãn cũng thể thấy, nhưng vô cùng gặp."

Hạ Tân sững sờ.

Ôn Tử Thư vẫn luôn ở bên cạnh, dám tham gia chủ đề , cũng kìm sững , Tương Ly qua gương chiếu hậu.

Mặc dù, Tương Ly ngoài cửa sổ, giọng và vẻ mặt gì khác so với ngày thường.

Ôn Tử Thư và Hạ Tân đều cảm thấy, một chút gì đó thể diễn tả .

Rất đáng thương.

Loading...