Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 91: Lão Tổ Tông thẳng thắn

Cập nhật lúc: 2025-08-19 12:34:34
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tiểu đạo sĩ, ngươi đang chuyện với ai ?"

Nghe thấy Hạ Tân đột nhiên tự lẩm bẩm, Ôn Tử Thư chút ngơ ngác hỏi.

Toàn Hạ Tân cứng đờ.

Vẫn kịp nghĩ , nên ứng phó thế nào.

Tương Ly lên tiếng bên cạnh, "Có một tiểu quỷ xe, chính là một trong những linh hồn của các hài cốt đào lên ở công trường."

".................."

Ôn Tử Thư đột nhiên trợn tròn mắt, đạp phanh, chiếc xe khởi động, "rắc" một tiếng, phanh gấp dừng tại chỗ.

Hạ Tân ôm Soái Soái, kìm lao về phía một chút.

Tương Ly ở đó, hề động đậy, vững như bàn thạch.

"Vừa, ..." Ôn Tử Thư đập đầu vô lăng, đầu óc mơ hồ, thẳng dậy, xoa xoa trán đang đau nhói, nuốt nước bọt hỏi: "Vừa nhầm ? Trên, xe một đứa trẻ theo ?"

Chắc chắn là một đứa trẻ, là một linh hồn đúng ?

Linh hồn...

Nghĩ đến hai chữ , Ôn Tử Thư liền kìm run rẩy.

Hạ Tân , trong lòng thở dài một .

Lão Tổ Tông quá nhanh.

Cậu còn kịp ngăn .

Lời , đừng bình thường như Ôn Tử Thư, ngay cả cũng suýt dọa cho giật .

Cũng khó trách Ôn Tử Thư thể chấp nhận .

"Cái đó..." Nghĩ đến đây, Hạ Tân lảng .

Tương Ly : "Ta sai, ngươi cũng nhầm, một tiểu quỷ cùng với chúng , chúng thể tìm thấy nơi , cũng là nhờ sự chỉ dẫn của ."

Hạ Tân: "..."

Thôi , cứ im lặng thì hơn.

Lão Tổ Tông mạnh mẽ như , cần giải thích.

Ôn Tử Thư nghiêng , suýt chút nữa nhảy khỏi ghế.

"Ối giời, ối giời ơi... Ở ? Cái, cái tiểu quỷ đó ở ?!"

"Cậu ở trong lòng Hạ Tân." Tương Ly thấy vô cùng hoảng sợ, hiếm khi an ủi: "Yên tâm, là ác quỷ, sẽ hại ."

Ôn Tử Thư sắp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-91-lao-to-tong-thang-than.html.]

Quán chủ, như còn thà đừng giải thích.

Không là ác quỷ...

Thì cũng là quỷ mà!

Một bình thường như sợ quỷ ?

Ôn Tử Thư tủi đầu , Tương Ly một cái, liếc thấy Hạ Tân bên cạnh, vẻ mặt của càng khó diễn tả.

Không ngờ...

Người trong đạo quán, gan lớn đến .

Lại thể ôm một con quỷ, lung tung khắp nơi.

May mắn là thể thấy.

Ôn Tử Thư đột nhiên cảm thấy, thấy quỷ, cũng là một chuyện .

Anh hít một , , để cảm xúc của bình tĩnh , khởi động xe, : "Dù thì, bây giờ chuyện coi như giải quyết ."

Tương Ly "ừ" một tiếng, thờ ơ hỏi: "Chuyện của ngươi cũng giải quyết chứ?"

"Vâng, lừa bắt , tiền cũng chuẩn trả ." Chuyện , coi là chuyện vui nhất của Ôn Tử Thư gần đây.

Mặc dù tiền đó là gì, nhưng ít nhất trừng phạt những kẻ lừa đảo đó, đây mới là điều quan trọng nhất.

Hạ Tân , mới nhớ chuyện .

, kịp gì, Soái Soái kéo áo một cái.

Hạ Tân ngẩng đầu Ôn Tử Thư một cái, nghĩ rằng Ôn Tử Thư dù cũng , cũng khách sáo, đường hoàng hỏi Soái Soái: "Sao ?"

"Em, em về nhà..." Soái Soái nước mắt lưng tròng lẩm bẩm.

"Chuyện ..."

Hạ Tân chút khó xử.

Chuyện thể tự quyết định .

Cậu theo bản năng về phía Tương Ly.

Tương Ly nghiêng đầu ngoài cửa sổ, dường như thấy.

Hạ Tân chắc chắn, Tương Ly thấy .

Lão Tổ Tông để ý, đây là ý gì, quản ?

"Anh trai..." Soái Soái lúc mềm giọng gọi một tiếng.

Tiếng gọi đó, khiến tim Hạ Tân tan chảy.

Loading...