Lúc đó Lam Lam và Soái Soái, mất tích cùng một ngày, họ chỉ đơn thuần nghĩ là hai đứa trẻ lượt gặp bọn buôn .
Sau đó hai gia đình tự tìm con cái.
Ai ngờ, những đứa trẻ cùng mất tích như .
Bố của Lam Lam nhận điện thoại của Từ Dương, ngay lập tức chạy đến hiện trường phát hiện thi thể.
Giống như Từ Dương và Lưu Vinh Vinh, hai họ cũng thể chấp nhận chuyện .
Nếu cảnh sát ngăn , họ thậm chí còn xông lên để c.h.ế.t cùng với những tên sát nhân .
Nhìn thấy cảnh , Hạ Tân liếc Soái Soái bên cạnh, sống mũi cay cay, "Đến tận thời đại , tại vẫn tin cách chứ..."
" ... Những cũng quá tàn nhẫn , thể như , quá kỳ quái!" Ôn Tử Thư bất bình, hợp sức với Hạ Tân.
Hai than thở một lúc lâu.
Tương Ly liếc họ, "Lòng chính là quỷ vực, chẳng qua đều là vì dục vọng mà thôi."
Hạ Tân sững sờ, "Vì dục vọng?"
"Ừm, nếu đoán sai, họ chuyện , chắc chắn cũng là do sai khiến." Tương Ly giẫm giẫm lên mảnh đất chân, "Mảnh đất là của ai, ngươi còn nhớ ?"
Ôn Tử Thư vỗ tay, "Ồ, nhớ , mảnh đất là của tập đoàn Mộc Điền!" Anh lập tức hiểu , "Nghe tập đoàn Mộc Điền để mua mảnh đất , cũng tốn ít tiền, nhưng nếu mảnh đất bỏ, công trình ngừng , thì họ sẽ lỗ ít, cho nên họ vì lỗ, mới như ?"
"Vậy thì quá đáng !"
Hạ Tân vẫn thể chấp nhận, "Đây là bao nhiêu mạng chứ! Mà đều là trẻ con!"
Tương Ly gì.
Ôn Tử Thư cảm thán thôi.
Phía cảnh sát liên lạc với tất cả gia đình của những đứa trẻ, đưa tất cả t.h.i t.h.ể về sở cảnh sát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-90-danh-ngon-cua-lao-to-tong.html.]
Chuyện coi như kết thúc.
Tống Thái Sơn bảo những khác đưa các gia đình đến sở cảnh sát, còn bản thì về phía Tương Ly và Ôn Tử Thư.
"Đội trưởng Tống." Nhìn thấy ông đến, Ôn Tử Thư lập tức chào hỏi.
Tống Thái Sơn gật đầu chào , "Tổng giám đốc Ôn, chuyện cũng coi như kết thúc , nhưng rốt cuộc các mà phát hiện ở đây nhiều hài cốt như ?"
Ông liếc Tương Ly bên cạnh.
"Chẳng lẽ, thật sự chuyện tâm linh?"
"Cái ..." Ôn Tử Thư Tương Ly bên cạnh, thấy cô ý định gì, gượng một tiếng, "Thật giấu gì, đội trưởng Tống, tất cả những điều chắc chắn đều là ý của Quán chủ đây, chúng chắc chắn hiểu những thứ , nhưng thế giới rộng lớn thiếu những chuyện kỳ lạ, lẽ thật sự một chuyện mà chúng hiểu, ông đúng ?"
Nghe úp mở, Tống Thái Sơn chằm chằm Tương Ly vài giây, : "Dù thì, cũng coi như là một chuyện , , tổng giám đốc Ôn chúng xin phép về , chuyện gì sẽ liên hệ ."
Ôn Tử Thư liên tục gật đầu, " tiễn các ông nữa, đội trưởng Tống."
Tống Thái Sơn cần, rời .
Nhìn bóng lưng của ông khỏi công trường, Ôn Tử Thư thở phào một , Tương Ly : "Quán chủ, về ? lái xe đến, thể đưa về?"
Lưu Vinh Vinh và Từ Dương cũng đến sở cảnh sát .
Bây giờ chuyện ở đây cảnh sát tiếp quản, cũng cần họ nữa.
Tương Ly: "Vậy thì về thôi."
Ôn Tử Thư như một tay sai, đưa họ đến chỗ đậu xe, còn chuyên môn mở cửa xe cho Tương Ly.
Tương Ly và Hạ Tân cùng lên xe.
Hạ Tân liền cảm thấy kéo áo , cúi đầu , liền thấy Soái Soái trong lòng sắp .
Hạ Tân khỏi hỏi: "Soái Soái, ?"
"Hứu~"