Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 80: Lão Tổ Tông tìm người

Cập nhật lúc: 2025-08-19 11:57:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Tân tính toán, họ thức trắng đêm đến tận bốn năm giờ sáng mới ngủ.

Bây giờ cũng chỉ mới ngủ bốn năm tiếng.

Hèn chi buồn ngủ đến thế.

Thấy tựa khung cửa, như sắp ngủ gục bất cứ lúc nào, Tương Ly nhíu mày : "Làm gì , thấy bố Soái Soái đang gõ cửa ? Đến lúc việc , tỉnh !"

Hạ Tân ngáp một cái thật dài, uể oải đáp "", mắt gần như mở , liền phòng quần áo, bế Soái Soái , đặt mặt Tương Ly, đó mới mở cổng.

"Tiểu đạo sĩ lâu thế mới mở cửa ?"

Từ Dương và Lưu Vinh Vinh ngoài cổng, hai gõ cửa cả nửa ngày thấy ai mở, hai đều nghĩ, lẽ Tương Ly và Hạ Tân ngoài .

Hai bắt đầu do dự, nên gọi điện thoại .

"Không , nãy thấy." Hạ Tân giải thích qua loa, : "Chuyện là, Quán chủ của chúng đang đợi hai ở trong, mời ."

Lưu Vinh Vinh và Từ Dương gật đầu, theo Hạ Tân trong.

Tương Ly sân .

Ba , liền thấy Tương Ly.

"Chào Quán chủ."

Lưu Vinh Vinh và Từ Dương lễ phép chào Tương Ly.

Tương Ly khẽ gật đầu, "Đồ mang đến hết ?"

"Đã mang !" Lưu Vinh Vinh lấy một bộ quần áo và một con hổ nhồi bông, "Đây đều là những thứ đây tự tay cho Soái Soái, đặc biệt là con hổ nhồi bông , là thứ Soái Soái thích nhất, ngày nào ngủ cũng ôm nó, cái chứ, Quán chủ?"

Nhắc đến những thứ , Lưu Vinh Vinh kìm nghẹn ngào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-80-lao-to-tong-tim-nguoi.html.]

Tương Ly liếc mắt , con hổ nhồi bông thở đậm của Soái Soái, chắc là vấn đề gì.

Tương Ly "ừ" một tiếng, "Đến điện thờ."

Kiêu Dương Quán một điện thờ nhỏ bỏ trống, bình thường dùng để tiếp khách.

Hạ Tân dấu mời, dẫn họ đến đó.

Lưu Vinh Vinh , nhịn hỏi: "Quán chủ, con... con trai của chúng Soái Soái , hôm nay thấy thằng bé?"

"Hôm qua tạm thời mở thiên nhãn cho ngươi, cho nên ngươi mới thể thấy , qua sáu canh giờ thì sẽ thấy nữa." Tương Ly giải thích, lưng về phía điện thờ.

Lưu Vinh Vinh vội vàng đuổi theo, "Quán chủ, , thể cho gặp Soái Soái , thấy thằng bé, hoảng sợ, ... chỉ cần cho gặp thằng bé một thôi cũng ."

Tương Ly đầu , ánh mắt tĩnh lặng gợn sóng: "Ta khuyên ngươi nhất đừng gặp nữa. Âm dương khác biệt, ngươi cứ gặp như thế , cho ngươi, cũng cho , dính dương khí quá nhiều, sẽ tổn thương , còn khiến chấp niệm quá nặng với dương thế, thể luân hồi, ngươi cũng để biến thành một cô hồn dã quỷ đúng ?"

Lưu Vinh Vinh cứng đờ , sắc mặt trắng bệch, "Chuyện, chuyện nghiêm trọng như ..."

"Người và quỷ cách biệt, nếu nghiêm trọng, thì sẽ sự phân chia âm dương nữa." Tương Ly : "Nếu , hôm qua để trực tiếp về nhà với ngươi , thế gian cũng cần sự tồn tại của Huyền Môn chúng nữa."

Lưu Vinh Vinh ngơ ngẩn cúi đầu, ", ..."

Nghe thấy giọng nghẹn ngào của cô, Hạ Tân cũng cảm thấy cay cay sống mũi.

, cũng , Tương Ly như , là vì cho Lưu Vinh Vinh và Soái Soái.

Cậu Từ Dương và Lưu Vinh Vinh, nhẹ giọng : "Chúng vẫn nên , việc cấp bách là tìm thấy hài cốt của Soái Soái, để thằng bé sớm an táng ?"

Nghe , Lưu Vinh Vinh gật đầu, lấy tinh thần.

Từ Dương đỡ vợ, theo Tương Ly cùng điện thờ.

Tương Ly xuống, : "Đưa đồ cho ."

Lưu Vinh Vinh đưa quần áo và con hổ nhồi bông cho Tương Ly, hai mới xuống.

Loading...