Tài xế thấy Tương Ly ngoan ngoãn trở , thở phào nhẹ nhõm, hì hì: "Cô bé , thật, thật là đáng yêu."
Hạ Tân như mếu: "Vâng, , cô chỉ thích bắt chước lời thoại của nhân vật trong phim truyền hình thôi, ông đừng để tâm nhé..."
Tài xế mơ hồ gật đầu, lọt tai lời của Hạ Tân .
may mắn là quãng đường còn , Tương Ly gì gây sốc những lời khiến khác giật , trong xe vẫn khá yên bình.
Rất nhanh, xe lái đến cổng nhà ông chủ Tào.
Nơi ông chủ Tào ở là một biệt thự lớn ở ngoại ô, tiệc đính hôn của con trai ông hôm nay, chính là tổ chức tại nhà.
Khi taxi dừng ở cổng nhà ông chủ Tào, mấy họ xuống xe, thấy bên ngoài biệt thự treo nhiều dải lụa, là đang chuyện vui.
Bên ngoài còn đậu vài chiếc xe.
Ông chủ Tào thấy mấy chiếc xe đó, mặt mày đen : "Họ chắc vẫn ! Vừa đúng lúc, để hỏi cho rõ!"
"Cái đó, chúng cứ thế ?" Hạ Tân trả tiền xe, tới hỏi nhỏ.
Tương Ly liếc xung quanh biệt thự: "Không từ cửa , chẳng lẽ từ cửa sổ, bay ? Người hiện đại các ngươi nhà phiền phức ?"
Hạ Tân: "...Cháu ý đó."
"Tiểu ca, phiền đẩy ." Ông chủ Tào cổng nhà , cơn giận bốc lên ngùn ngụt, để ý họ đang gì.
Hạ Tân hồn, đẩy xe lăn của ông chủ Tào.
Đến cổng lớn, ông chủ Tào ấn vân tay, cánh cổng tự động mở .
"Ủa, cái cổng tự động mở ?" Tương Ly ngạc nhiên ông chủ Tào, trái : "Ngươi cũng trong Huyền Môn, cái cổng tự động mở ? Thật kỳ diệu."
"Không..." Hạ Tân mệt mỏi chỉ chỗ mở khóa vân tay: "Lão Tổ Tông, thấy cái hộp nhỏ ? Cái là mở khóa vân tay, chỉ cần ghi dấu vân tay đó, dùng tay ấn một cái, là thể mở cái cổng tự động ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-56-lao-to-tong-trai-nghiem-cai-moi.html.]
Tương Ly nghiêng đầu: "Cổng tự động?"
Hạ Tân: "...À đúng , cánh cửa là thông minh, chỉ cần nhận dạng xong, sẽ tự động mở , là dùng điện."
"Dùng điện?" Tương Ly chớp chớp mắt.
Hạ Tân: "..."
Đừng hỏi nữa, c.h.ế.t mất.
"...Cái đó..." Ánh mắt ông chủ Tào lướt qua giữa hai họ, nhịn : "Chúng , chúng nên trong ?"
" đúng đúng, trong !" Hạ Tân như thấy cứu tinh, vội vàng đẩy ông chủ Tào , thật sự tiếp tục bách khoa thư cho Tương Ly nữa.
Tương Ly bĩu môi, theo hai họ, cũng bước trong.
Vừa trong cổng, Tương Ly phát hiện còn một cánh cửa nữa, bên ngoài cũng lắp một cái hộp sắt nhỏ tương tự như ở cổng lớn.
Có kinh nghiệm , Tương Ly chăm chú ngón tay của ông chủ Tào.
Chỉ thấy ông chủ Tào giơ tay lên, ấn ngón tay lên , ngay đó một tiếng "đinh" vang lên, cánh cửa mặt liền tự động mở .
Tương Ly khỏi chớp chớp mắt, thật sự giống như thuật pháp !
Người hiện đại, kỳ diệu như ?
"Có mở cửa, ba về ?!"
Cánh cửa mở , trong nhà liền truyền một giọng nam vui vẻ.
Ngay đó, một đàn ông hai mươi mấy tuổi, bước nhanh đến cửa.
Nhìn thấy ông chủ Tào, mặt lộ một nụ ngạc nhiên, nhưng khi chú ý đến cái chân của ông chủ Tào, lập tức lo lắng tới: "Ba, chân của ba ?"
"Đừng gọi là ba!"