Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 22: Lão Tổ Tông xem cho anh một quẻ

Cập nhật lúc: 2025-08-18 14:10:42
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Dương và Lưu Vinh Vinh lúc mới rời .

Nhìn họ khuất, Vương Tân Quân vẫn còn chút thở dài: "Nhìn bộ dạng của họ, chắc mất một thời gian dài mới thể nguôi ngoai."

"Thay vì lo cho khác, chi bằng lo cho chính bản ngươi ." Tương Ly , liếc ông một cái, ẩn ý .

Vương Tân Quân ngẩn : "Quán, Quán chủ ý gì?"

Chẳng lẽ thứ gì đó theo ông nữa ?

Tim Vương Tân Quân đập mạnh một cái, lập tức xung quanh.

Đối diện với bộ dạng lén lút của ông , Tương Ly "chậc" một tiếng: "Không tiểu quỷ theo ngươi ."

Vương Tân Quân kìm Tương Ly. Nghe câu đó, đáng lẽ ông thở phào nhẹ nhõm mới , nhưng hiểu , đối diện với đôi mắt của Tương Ly, ông thể yên tâm.

Vương Tân Quân lo lắng hỏi: "Thế, thế là ý gì..."

Tương Ly chớp mắt, trực tiếp trả lời: "Xem như ngươi là hữu duyên đầu tiên gặp khi xuống núi, xem cho ngươi một quẻ, giá cả sẽ thấp hơn, ?"

Vương Tân Quân thấy, gật đầu lia lịa như trống bỏi: "Vậy, thì quá . Không Quán chủ xem một quẻ bao nhiêu tiền?"

nãy ông Hạ Tân , cũng chỉ vài trăm tệ thôi, vị đại sư linh nghiệm thế, một quẻ vài trăm tệ cũng nhiều.

Vương Tân Quân đang tính toán trong lòng, thì Tương Ly : "Một quẻ một vạn ."

"Một vạn?!"

Vương Tân Quân suýt chút nữa là trật khớp lưng.

Đây, đây là buôn gian bán lận ?!

Ông đột ngột sang Hạ Tân.

Lúc , Hạ Tân cũng đang trợn tròn mắt, khó tin Tương Ly.

"Sư, Sư Tổ..."

Tương Ly liếc một cái: "Giá là thấp . Sư phụ ngươi vô năng, một quẻ còn cả nghìn, một quẻ của ít nhất cũng đáng giá một vạn chứ?"

Hạ Tân: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-22-lao-to-tong-xem-cho-anh-mot-que.html.]

Nói, hình như cũng lý...

Cậu đầu , khan với Vương Tân Quân hai tiếng: "Chuyện , giá là do Quán chủ tự định, ông chủ... cũng cách nào..."

Một quẻ một vạn tệ...

Vương Tân Quân cảm thấy xót tiền, luyến tiếc chi, bèn do dự hỏi: "Quán, Quán chủ, giá mềm hơn là bao nhiêu?"

Tương Ly sang Hạ Tân: "Bên các ngươi, 'mềm hơn' là thế nào?"

Đột nhiên gọi tên, Hạ Tân cân nhắc: "Bình, bình thường là giảm giá hoặc bỏ lẻ?"

Tương Ly hỏi: "Giảm giá là ý gì?"

Hạ Tân : "Là, là một cách cho rẻ hơn, thường là giảm 90% 80% gì đó. Sư phụ thỉnh thoảng xem bệnh cho khách quen cũng sẽ giảm giá một chút."

Tương Ly sờ cằm, hiểu lắm: "Vậy ngươi thấy giảm bao nhiêu thì hợp lý?"

"Cái ..."

Hạ Tân Tương Ly nghĩ gì.

Sư Tổ đột nhiên hét giá cao như , chắc là vì họ đang gánh khoản nợ khổng lồ.

Vài nghìn, một vạn tuy nhiều, nhưng tích tiểu thành đại mà.

Hơn nữa Sư Tổ ở đây, khoản nợ chắc chắn sẽ trả .

Hạ Tân nhẩm tính trong lòng, đưa hai ngón tay với Vương Tân Quân, hiệu 8: "Thế , ông chủ, chúng cũng quen , giảm 80%, 8 nghìn tệ nhé?"

Vương Tân Quân chút do dự: "8 nghìn vẫn đắt quá..."

Lúc , Tương Ly đột nhiên hỏi một câu tưởng chừng liên quan: "Ngươi một cô con gái, quanh năm ở ngoài, đúng ?"

Vương Tân Quân ngẩn : ", con gái đang học đại học, bình thường ở ký túc xá..."

Sợ Tương Ly hiểu, Hạ Tân lập tức chạy tới ghé tai, nhỏ giọng phổ cập cho Tương Ly ý nghĩa của hai từ 'trường học' và 'ký túc xá'.

Tương Ly đại khái hiểu : "E rằng con bé ở ký túc xá . Gần đây con bé thể gặp nguy hiểm đến tính mạng."

"Cái, cái gì?!"

Loading...