Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 174: Đã Dùng Bùa Hộ Thân Của Lão Tổ Tông

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:49:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương Nghiêu liếc , thấy quần áo vắt giỏ đồ dơ, cố chịu đựng sự cứng đờ của lập tức nhào tới.

 

Chống sự quấy rối của những sợi tóc , vật lộn lấy quần áo, hấp tấp móc lá bùa hộ mà Tương Ly đưa cho từ trong túi áo.

 

Ngay khoảnh khắc nắm lá bùa hộ , một luồng kim quang chói mắt lóe lên lá bùa.

 

Giây tiếp theo, cả lá bùa hộ trở nên nóng bỏng, bốc lên từng làn khói trắng.

 

“A!!!”

 

Ngay lúc , Vương Nghiêu thấy một tiếng rên rỉ đau đớn.

 

Anh nheo mắt , lá bùa hộ như một con rồng lửa bay , cháy dọc theo những sợi tóc .

 

Người bình thường thấy ngọn lửa cháy rực đó hẳn sẽ sợ c.h.ế.t khiếp.

 

Tuy nhiên, hiểu , tiềm thức của Vương Nghiêu cảm thấy ngọn lửa đó sẽ hại .

 

Gần như trong tích tắc, những sợi tóc ngọn lửa nuốt chửng, hóa thành từng làn khói đen bay mất.

 

Cơ thể Vương Nghiêu mềm nhũn, dựa bồn rửa mặt bên cạnh ngã xuống.

 

Thở dốc vài , cúi đầu .

 

Lá bùa hộ trong lòng bàn tay biến thành một nắm tro tàn, nhưng vẫn còn ấm, chứng tỏ lá bùa cháy để bảo vệ .

 

Vương Nghiêu nuốt nước bọt mạnh mẽ, nắm chặt bàn tay.

 

Dù chỉ còn một nắm tro tàn, cũng dám buông .

 

Cùng lúc đó, Tương Ly và Hạ Tân theo định vị Vương Nghiêu gửi đến khách sạn nơi đang ở.

 

Bước chân Tương Ly khựng , một luồng gió thổi qua tai cô.

 

“Chính là ở đây , Lão Tổ Tông, nữa?” Hạ Tân đang định đưa Tương Ly , thấy cô đột nhiên dừng liền hỏi.

 

Tương Ly chằm chằm khách sạn phía , vẻ mặt lạnh, “Anh dùng bùa hộ của .”

 

Hạ Tân: “...À?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-174-da-dung-bua-ho-than-cua-lao-to-tong.html.]

Nhất thời phản ứng kịp.

 

Tương Ly nhíu mày, “Vương Nghiêu dùng lá bùa hộ đưa cho .”

 

Hạ Tân sững sờ, chuyện còn cảm ứng ?

 

Cậu kịp hỏi thêm, vội vàng : “Dùng bùa hộ ... chứng tỏ thứ dơ bẩn đó xuất hiện?!”

 

Tương Ly sắc mặt trầm xuống, “Rất khả năng, lên lầu .”

 

Hạ Tân kinh hãi, lập tức dẫn Tương Ly lên thang máy, tìm theo phòng mà Vương Nghiêu gửi.

 

Vương Nghiêu tê liệt trong phòng tắm bao lâu, gần như dám cử động, sợ chỉ cần nhúc nhích một chút, tro tàn lá bùa trong tay sẽ tan biến, chỉ thể cuộn tròn yên đó.

 

Đột nhiên, thấy tiếng gõ cửa.

 

“Cốc cốc cốc.”

 

Lúc nhanh lúc chậm, tiếng gõ dồn dập.

 

Cứ như đang đập cửa .

 

Thần kinh của Vương Nghiêu mới thả lỏng căng thẳng trở , nâng khuôn mặt còn chút m.á.u lên, kinh hoàng về phía cửa phòng. Là, là thứ đó ?

 

“Anh Vương, Vương, trong đó ? Chúng của Kiêu Dương Quan đây, trong đó , thể mở cửa ?”

 

Vương Nghiêu đang kinh hãi suy nghĩ thì giọng Hạ Tân đột nhiên vang lên qua cánh cửa, truyền từ bên ngoài .

 

Giọng vẻ nhỏ, xa, nhưng đủ để Vương Nghiêu nhận đó là giọng của Hạ Tân.

 

Anh suýt chút nữa mừng đến phát , gần như bò lết khỏi phòng tắm.

 

Hạ Tân và Tương Ly ở cửa phòng.

 

Gõ cửa hồi lâu, vẫn thấy ai mở cửa.

 

Hạ Tân nghi ngờ lẩm bẩm: “Lạ thật, ai mở cửa nhỉ, lẽ nào bên trong ?”

 

Tương Ly khẳng định chắc nịch: “Anh ở ngay bên trong.”

 

Hạ Tân sững sờ, “À? Vậy mở cửa?!” Lời dứt, sắc mặt đổi, “Chẳng, chẳng lẽ Vương xảy chuyện?!”

Loading...