Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 99
Cập nhật lúc: 2025-08-04 13:25:00
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quý Kiến Quân , thật vợ thích dạo phố, cô thường xuyên đến đó, nhưng khi con, cô còn nữa.
Vợ yêu thích việc , tất nhiên cũng sẽ thỏa mãn cô dù là việc mua sắm thứ nhỏ nhất.
Mẹ Quý : “Yên nhi cùng Nhân Nhân đều khó dỗ, cũng nháo.”
“Cứ quyết định như , về cứ đến đây lấy thức ăn, nếu với cha ăn ở núi thì tùy .” Quý Kiến Quân .
Mẹ Quý gật đầu.
Quý Kiến Quân liền đưa cho bà thịt xào, trứng xào, còn một đĩa gồm nửa con cá và một chút thức ăn nữa, thêm một nồi nhỏ canh gà.
Mẹ Quý vốn cần nhiều như , nhưng rốt cuộc đây là con trai , cũng thể cùng khách sáo, mang theo hộp đồ ăn lên núi tìm cha Quý ăn cơm, cha Quý đống thức ăn mà mỉm : “Lần Kiến Quân đồ ăn ? Đã bao nhiêu năm vẫn đổi.”
“Có đồ ăn để ăn còn ngại.” Quý tức giận trừng mắt cha Quý, : “Về cùng ông ở núi ăn cơm.” Kỳ thật nếu còn trở về nhà một chút, bà trực tiếp ở núi .
Nhìn căn phòng của ông, thật , đều là đồ mới, bếp và ấm nước đều , trong nhà cũng thiếu thứ gì.
“Nghĩ thông suốt ?” cha Quý bà .
“Lúc cảm thấy vẫn còn trẻ, cái cho con trai, ?” Quý .
Trong thôn ai sáu bảy chục tuổi chẳng phiên đến ăn của con trai chứ? Bà và bạn già lúc mới bao nhiêu tuổi? Cũng mới đầu năm chục tuổi thôi, còn tiếp tục việc , nhưng vẫn kém so với những trẻ tuổi bây giờ.
“Đây cũng ăn trả tiền, giúp đỡ việc .” cha Quý thật thoải mái tận hưởng.
Trong lòng ông rõ đứa con trai cùng con dâu nào hiếu thuận.
Mẹ Quý với ông: “Giúp đỡ con trai ông, chuyện thiên kinh địa nghĩ gì, ông kể công?”
Cha Quý , ăn nắm cơm, tuy rằng tay nghề Kiến Quân chỉ mức trung bình, nhưng cũng ngon, thịt xào thơm nức, cá ăn cũng ngon, còn trứng cùng đồ ăn, ăn xong , uống một chén canh gà, đừng cha Quý, ngay cả đến Quý, vẻ mặt cũng cảm thấy mỹ mãn.
Nếu như chính bà ăn, khẳng định sẽ luyến tiếc.
“Hãy tận hưởng , ngày còn đợi ở phía , mặt khác chỉ cần bọn chúng sống là , cần nhọc lòng.” cha Quý thoải mái .
Cả Tô Đan Hồng mềm nhũn, lúc xuống đất thiếu chút nữa ngã, tức giận trừng mắt một cái, lăn lộn cả một đêm, bụng của cô trống rỗng .
Đi ăn cơm, cô cũng khách khí, ăn ít, còn uống một chén canh gà, đến nỗi chỉ còn dư canh cô ăn hết sạch gà trong nổi, đó Quý Kiến Quân dọn dẹp sạch sẽ.
Ăn cơm chiều xong, lúc Tô Đan Hồng mới cảm giác sống , thịt nhà cô ăn ngon, cô cưỡng nên ăn hết.
Cả Tô Đan Hồng lười biếng, nhúc nhích, cho nên việc rửa bát cũng do phụ trách.
Hai vợ chồng ăn no, chơi với chó, lúc mới trong phòng một bên chơi với hai đứa trẻ một bên chuyện phiếm.
Chủ yếu Tô Đan Hồng hỏi dạo thế nào.
Quý Kiến Quân gần đây cũng bận rộn, hiện tại mang theo hai em họ theo ông Tần học ít thứ, chỉ một ít kỹ thuật quản lý quả mầm, còn nguồn tiêu thụ trái cây tương lai, cùng với một ít việc khác, ông Tần cũng hề giấu diếm.
“Anh cùng ông Tần qua, năm nay chúng thể mua chiếc xe tải lớn, nếu năm nay trái cây, ông sẽ chuẩn xe tải cho chúng .” Quý Kiến Quân .
Tô Đan Hồng gật đầu: “Những việc quyết định là , em .”
Cô hiểu thật, tuy rằng cũng thể học, nhưng cần thiết, đàn ông của cô chống đỡ là , cô chỉ cần chăm sóc cho con trai và xử lý việc trong nhà, cho là .
Quý Kiến Quân gật đầu, thấp giọng : “Về vườn trái cây nhà chúng nếu phát triển hơn so với nhà khác, thì đó chính là do vấn đề kỹ thuật.”
“Phong thủy chiếm một phần, nhưng cách quản lý hơn một nửa, thật sự dựa kỹ thuật, em quả lâm núi đều , cũng thời gian xem lúc nào cắt thì hợp lý.” Tô Đan Hồng hài lòng .
Cây ăn quả ở Sơn Thủy từ đầu mùa xuân đến nay phát triển , đỉnh núi bọn họ cũng trồng loại cây ăn quả cùng nhà so sánh, giống như sự chênh lệch giữa con cái của nhà giàu với đứa trẻ của gia đình nghèo .
“Ngày mai sẽ mang Hứa Ái Đảng và hai họ cùng .” Quý Kiến Quân .
Tô Đan Hồng liền với về công việc của Tô Tiến Quân: “Hiện tại mỗi tháng kiếm ba trăm đồng nhân dân tệ, cũng khá là .”
“Tiền em thu, mua xe cần dùng đến tiền .” Quý Kiến Quân .
Tô Đan Hồng, “Chính nghĩ cách mua xe , tiền mượn là tự lấy trong nhà, em trả lương cho tiền , em sẽ đưa tiền lương, còn sẽ tiền riêng.”
Quý Kiến Quân mỉm .
Sau khi dỗ Yên nhi và Nhân Nhân ngủ, liền vợ đến hai , đến khi vợ mệt đến mức mí mắt mở , lúc mới cảm thấy mỹ mãn ôm vợ con ngủ.
Sáng sớm hôm , Quý Kiến Quân liền vội, lúc Tô Đan Hồng cùng con tỉnh dậy, từ lâu.
Cảm giác đàn ông trong nhà so với khi nhà giống , Tô Đan Hồng cảm thấy lòng bình tĩnh hơn, n.g.ự.c luôn cảm thấy dễ chịu.
Cháo Quý Kiến Quân nấu ngon, còn xào trứng với đồ ăn, nhưng lạnh, may mà vẫn thể ăn , Tô Đan Hồng ăn cơm xong, liền mang theo hai đứa trẻ phơi nắng.
Quý Kiến Quân mua xe nôi, lúc Tô Đan Hồng dùng, mang theo Yên nhi lên núi đưa cho Quý chăm sóc, đó đẩy tiểu Nhân Nhân lên trấn tìm Chân Miêu Hồng chuyện.
Cô ghét Yên nhi, chỉ là cô sợ bản chăm sóc hai đứa trẻ ở bên ngoài, sợ sẽ lạc chúng.
Đây là đầu tiên tiểu Nhân Nhân quãng đường dài như , cho nên dọc đường đứa nhỏ cảm thấy mới lạ, trong xe vẫn luôn khắp nơi, thực ngoan ngoãn.
nửa đường Tô Đan Hồng vẫn ôm thằng bé xuống tiểu, mới tiếp tục đẩy .
Trên trấn lúc náo nhiệt, Tô Đan Hồng đẩy con trai mua chút đồ dùng sinh hoạt , trong nhà xà phòng sắp hết.
Mang đồ về trong nhà đóng gói cẩn thận, đó mới mua mấy quả táo đến chỗ Chân Miêu Hồng .
Chân Miêu Hồng vui, : “Chị còn tưởng rằng em về sẽ thể ngoài, như thế nào , con trai nuôi của chị ngoan ?”
Lúc cô nhận Nhân Nhân con nuôi, Quý Kiến Quân cùng Tô Đan Hồng đều ý kiến, tuy rằng quen Chân Miêu Hồng qua giao dịch, nhưng cư xử như thế nào? Nếu tức giận sẽ đến gần, tức giận thì chỉ giao dịch mà thôi.
“Rất ngoan, chỉ là nó uống sữa , chị Hồng nước ấm ? Em pha sữa cho nó, bằng lát nữa uống nó sẽ nháo lên.” Tô Đan Hồng .
Chương 100
Chân Miêu Hồng nấu nước sôi, để đó cho ấm mới pha.
Nhân Nhân thấy thằng bé lấy bình sữa và sữa bột thì là sắp ăn, bàn tay nhỏ bé vui mừng, cái miệng nhỏ nhắn cũng toe toét.
"Ai nha, sắp ăn nên vui ." Chân Miêu Hồng hình ảnh hiếm , ôm lấy Nhân Nhân .
Chị một con trai và một con gái nhưng đều ở đây. Cả hai đều ở thành phố Đại Học, bên cũng cũng trường cấp 3, con trai và con gái của chị đều đang học cấp 3, năm nay con trai chị tham gia kỳ thi nghiệp.
Con gái thì học năm 2 cấp 3, đều lớn và cũng độc lập, sớm qua thời kỳ như Nhân Nhân từ lâu .
Mặc dù Nhân Nhân thấy chị lạ lẫm, nhưng thằng bé thấy đang ở bên cạnh nên cũng yên tâm tiếng động nào.
Trước tiên Tô Đan Hồng múc nước cho mau ấm, nếu thì khi đợi lâu thằng bé sẽ ầm ĩ lên.
"Qua vài ngày nữa chị sẽ đến thành phố Đại Học, thằng nhóc sắp thi nghiệp , chị nấu cơm cho nó vài ngày." Chân Miêu Hồng .
Tô Đan Hồng gật đầu : "Kỳ thi Đại Học là chuyện lớn, chị Hồng đúng thật là nên chăm sóc."
Cô cũng gặp con trai và con gái của Chân Miêu Hồng, cả hai đến lễ mừng năm mới, ngược là chồng của Chân Miêu Hồng thì cô và Quý Kiến Quân mãi đến bây giờ cũng gặp, nhưng là ở tỉnh ngoài, lễ mừng năm mới cũng trở về, cụ thể cái gì thì bọn họ cũng hỏi nhiều, chung quy là nhân viên nhà nước lộ diện thì cũng đúng thôi, vài năm gần đây bốn bề đều đang phát triển, bận rộn cũng bình thường.
Nước ấm rồi Tô Đan Hồng liền pha sữa, đó mới đưa cho Nhân Nhân đang háu ăn chờ nổi nữa, khẩu phần của thì ngay lập tức Nhân Nhân chuyển từ trạng thái nôn nóng sang trạng thái an tĩnh, hai cái má nhỏ chuyển động đặc biệt nhanh.
Tô Đan Hồng chuyện phiếm với chị Hồng, nhanh đến 10 giờ rưỡi, lúc mới mang tiểu Nhân Nhân đến cửa hàng ở chỗ Tô Tiến Đảng bên .
"Em chồng đến đấy ." Thấy cô, chị dâu thứ Tô vui vẻ, khi chăm sóc khách hàng thì vội vàng đến đón .
"Chị dâu thứ còn đang bận mà, khi nào xong việc thì chuyện." Tô Đan Hồng .
Chị dâu thứ Tô gật gật đầu đến chào hai bác gái mua thức ăn, hơn nữa còn bớt cả mấy đồng tiền lẻ, một bác gái lấy ít hành thì cô cũng trực tiếp cho luôn, điều hai bác gái vui.
Tô Đan Hồng , thể chị dâu thứ của cô thật kinh doanh.
Trong mắt ở thôn thì mấy cọng hành đương nhiên tính là gì, thế nhưng trấn ít cho , cho dù là một cọng hành cũng dùng tiền mua, cô trực tiếp cho như thế quả nhiên là hút khách, còn điểm cộng lớn nữa là bớt tiền lẻ, cái cũng là một điểm thu hút.
Việc đều là phương thức kinh doanh, hơn nữa thái độ tươi chào đón, thì còn sợ buôn bán .
"Em chồng tự đến? Kiến Quân ?" Chị dâu thứ Tô .
"Anh đang bận rồi, em đưa Nhân Nhân theo một chút, buôn bán doanh chứ chị?" Tô Đan Hồng nói.
Nói đến buôn bán, chị dâu thứ Tô rõ ràng vui vẻ, cô sẽ với những khác, nhưng với Tô Đan Hồng thì như .
Bây giờ mỗi ngày Tô Tiến Đảng đều sẽ về quê thu mua rau của trong thôn, bởi vì chỉ thu một duy nhất nên trong thôn nhất định thể coi là hời, cũng giảm bớt công sức bọn họ vận chuyển lên thị trấn, mà Tô Tiến Đảng sẽ kiếm khoản chênh lệch .
Chênh lệch giá cũng nhiều lắm nhưng lượng nhiều, qua một ngày khi trừ chi phí xăng xe và những thứ khác thì thể kiếm gần 2 đồng, một ngày 2 đồng, một tháng 50~60 đồng!
Mặc dù lương của đều tăng nhưng cũng chỉ lên 25 đồng một tháng mà thôi, đối với bọn họ là cao hơn ít, còn tiền bán gà, một tháng sai biệt lắm thì thu nhập 100 đồng!
Chị dâu thứ Tô bao giờ cảm thấy cuộc sống dễ dàng đến thế!
Hơn nữa trong nhà chi tiêu cũng nhiều, tiền cơ bản đều thể để dành.
Cả chị dâu thứ Tô tinh thần, giống với , còn một chút sầu khổ nhưng bây giờ sức sống, cũng vẻ mạnh mẽ thịnh vượng.
Bây giờ cô kế sinh nhai, con trai cũng đời, Tiến Đảng càng ngày càng tiến bộ thì cô còn buồn bã cái gì nữa?
Nghe cô lợi nhuận xong, Tô Đan Hồng cũng , : " ..., hai và cháu em chị?”
"Thạch Đầu đang ngủ rồi, Tiến Đảng ở bên trong g.i.ế.c gà lát nữa khách đến lấy." Chị dâu thứ Tô .
Tô Đan Hồng gật gật đầu, cửa hàng do Quý Kiến Quân tìm , mặc dù ở vị trí tính là quá đông đúc nhưng cũng gọi là vắng vẻ, hơn nữa nơi cũng lớn, thể kinh doanh ở bên ngoài còn bên trong sân để sinh hoạt.
Tô Đan Hồng đang cái gì đó thì chợt thấy một ông chú đưa cháu gái đang mang cặp sách đây mua đồ ăn, cô liền : "Em tìm hai đây.”
"Được." Chị dâu thứ Tô nhanh chóng đáp lời qua đón khách.
Tô Đan Hồng tiến thì thấy Tô Tiến Đảng g.i.ế.c gà xong, đang dội sạch sân nhỏ.
Nhìn thấy cô tới, lập tức : "Đan Hồng đến đấy ? Kiến Quân cũng đến chứ?"
"Anh đến, em đưa Nhân Nhân dạo chút, đợi lát nữa hai đưa em về một chuyến nhé, hôm nay em quên mang theo dù." Tô Đan Hồng .
"Được." Tô Tiến Đảng gật gật đầu, với cô: "Đan Hồng em ôm Nhân Nhân phòng , sân nhỏ đang mùi nồng, rửa .”
Tô Đan Hồng thấy Nhân Nhân nhíu mày, cô ôm thằng bé bên trong.
Sân cách phòng xa, phòng ở bên tuy còn mùi nhưng nhạt nhiều.
“Anh hai, việc kinh doanh bây giờ . Anh bao giờ nghĩ đến việc dứt khoát mua cái nhà ?" Tô Đan Hồng .
“Mua nhà?”Tô Tiến Đảng sửng sốt, đó lắc đầu : “Như thì sẽ cần nhiều tiền.”
Căn nhà đúng thật là tệ, hơn nữa nhà xây đến vài năm, vì chủ của căn nhà ăn ở thành phố Giang Thủy bên , một đại gia đình đều dọn đến thành phố Giang Thủy , ngay cả tiền thuê nhà cũng là trả mỗi năm một , để họ đến và thu tiền thuê mỗi tháng.
Thành thật mà , nếu thể thì khẳng định là mua căn nhà , Tô Tiến Đảng tính toán hết cả, sẽ ở trấn lập nghiệp định về nữa, nhưng thuê nhà là cách, chắc chắn là mua một căn trấn .
"Có cần bao nhiêu tiền ?" Tô Đan Hồng hỏi.
"Anh Kiến Quân , vốn dĩ chủ nhà bán , nhưng mà đến tận 2500 đồng, nhiều tiền như thì kiếm ở ? Tạm thời cứ thuê ." Tô Tiến Đảng .
2.500 đồng?
Tô Đan Hồng cái sân nhỏ , ngược cảm thấy đắt, ba phòng, nhà bếp cũng , cũng nhà vệ sinh độc lập, hơn nữa đều mới, còn mặt tiền bên ngoài, chắc nguyên bản là dùng để kinh doanh nên xây dựng như thế.
"Bây giờ mới thuê thì cũng gấp, hết hai cứ kiếm tiền , khi nào nghĩ kỹ mua thì với em một tiếng, em thể cho mượn 1.500 đồng.” Tô Đan Hồng .
Chương 101
Tô Tiến Quân vội vàng : "Không cần nhiều như ."
Dù em gái cũng gả ngoài, cũng thể để em gái khi dễ, lúc em gái vì để cho kinh doanh cửa hàng mà đắc tội với hai chị em dâu.
"Tiền cũng chỉ là cho mượn, cho luôn, mượn nhiều ít cũng , hơn nữa việc ăn của như , chẳng lẽ em còn lo lắng trả nổi ? thật căn nhà , nếu hai mua thì nhân lúc còn sớm mua nếu tăng giá." Tô Đan Hồng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-99.html.]
Lúc thấy thời gian sai biệt lắm, Tô Đan Hồng liền bảo hai đưa hai con cô về nhà, xe chở thật sự nhanh.
Sau khi Tô Tiến Quân về nhà, liền chuyện với chị dâu hai về chuyện mua nhà ở.
"Vậy cũng tốn nhiều tiền." Chị dâu hai Tô trong lòng cũng rung động, thật thì cô nghĩ trở về trong thôn sinh sống, cô sống yên ở trấn .
Nếu vẫn luôn sống ở trấn , nhất định ngôi nhà của chính , bằng thể ở lâu dài.
"Đan Hồng nếu chúng mua nhà, cô sẽ cho chúng mượn một ngàn năm." Tô Tiến Quân .
Chị dâu hai Tô vô cùng vui vẻ, liền : "Không nào bằng cô em dâu chồng cả, Tiến Quân, em nghĩ kỹ , em sẽ theo lời cô em chồng, ngôi nhà chúng nghĩ biện pháp mua ."
"Hiện tại nhà chúng bao nhiêu tiền?" Tô Tiến Quân .
"Hơn hai trăm đồng." Chị dâu hai Tô , nghĩ tới khi mua xong phòng ở về thể sinh hoạt ở trấn , cô thập phần động lực iền : "Em bây giờ vẫn còn thiếu, nhưng em kiếm tiền cũng nhanh, Tiến Quân thu đồ ăn, cũng hỏi ở xung quanh trong thôn xem, xem họ trong sông bắt cá , nếu thì đều nhận hết, hôm nay còn mấy đều hỏi vì bán cá đó."
"Được." Tô Tiến Quân đồng ý.
Hai vợ chồng vì mua nhà ở trấn an cư, cũng nhiệt tình mười phần.
Tô Đan Hồng trở về nhà, cô đem chuyện với Quý Kiến Quân, Quý Kiến Quân đồng ý với suy nghĩ của cô: "Nhà ở nên mua sớm mới ."
Lúc khi bàn về cửa hàng, trong tay cũng thiếu, bằng lúc đó cũng mua cửa hàng .
Về Tô Tiến Quân nếu đồng ý thì bán cho là , nhất thời cần ở gấp thì thuê nhà , nhưng cả đời ở nhà thuê thì khẳng định .
"Chờ cuối năm, chắc sẽ cho hai mượn nhiều tiền, cứ mua nhà ở, về hai từ từ trả là .” Quý Kiến Quân .
Tô Đan Hồng một cái: "Vậy cũng thể cùng chuyện ."
"Anh thể chuyện ?" Quý Kiến Quân cô trừng mắt liếc qua một cái.
Tô Đan Hồng : "Anh để ý con trai, em nấu cơm."
Cô liền xuống bếp nấu cơm , chuyện giúp đỡ nhà đẻ, thật sự chỉ cần hai vợ chồng cô là , chồng tuy thoáng, nhưng nếu chuyện cho mượn nhiều tiền như truyền ngoài, trong lòng bà nhất định ý kiến, khi còn đối với cô khúc mắc.
Dù , lúc chuyện cửa hàng cô trực tiếp cho hai bên nhà đẻ mà cho hai em của Kiến Quân, chuyện đối với chồng khẳng định rõ.
Mặc dù quan hệ chồng nàng dâu của cô nhưng cũng cần vì chuyện mà ảnh hưởng.
Đến nỗi bên hai và chị dâu hai thể tiết lộ bên ngoài, thì cần lo lắng, hai họ so với cô còn giấu kỹ hơn.
Làm cơm trưa xong cô để Quý Kiến Quân đưa sang cho cha Quý xong trở về hai bọn họ mới ăn cơm.
Nói tới chuyện vườn trái cây, Quý Kiến Quân liền : "Mẹ trồng nhiều dưa hấu dâu tây như đến lúc đó nhất định thể bán với giá .”
"Mẹ chia năm năm với em, chuyện liên quan đến đàn ông các ." Tô Đan Hồng .
Mẹ chồng cô sớm với cô, đến lúc đó chia đều, Tô Đan Hồng vốn đưa hết cho bà, tuy nhiên Quý đồng ý, Đan Hồng cũng chỉ thể đồng ý cùng bà chia đều, như Quý cũng yên tâm.
Hơn nữa Quý một lòng đặt dưa hấu dâu tây, bà chăm sóc vô cùng .
Ngoài dưa hấu, Quý thấy dâu tây kết quả thế nào, năm nay chỉ là ươm giống, sang năm thể hái quả.
ngoài ý của Quý chính là dâu tây thế nhưng thể lớn lên như , so với cây non hai năm cũng khác bao nhiêu, mắt thấy thể thấy quả, Quý vô cùng vui vẻ, chăm sóc càng dụng tâm.
Tuy nhiên quả ở trong sân của Tô Đan Hồng so với núi càng , hiện tại những quả dâu tây bắt đầu trái, theo tốc độ , chỉ sợ là nửa tháng là thể hái .
Dưa hấu lớn lên cũng nhanh, tuy nhiên cũng nhanh tới trình độ .
đều là trồng ở trong sân của cô, cho nên lớn nhanh thế nào cũng chỉ trong nhà , ai cái gì.
"Vợ ơi, cảm thấy mấy bồn hoa cúc đặt ở trong sân nhà càng mắt nhỉ?" Hôm nay Quý Kiến Quân đem hoa cúc mang phơi nắng, liền .
Tô Đan Hồng : "Trong sân chúng cái gì cũng , thêm chút hoa cho mắt."
Quý Kiến Quân : "Anh sang nhà ông Hồ mang về chút hạt giống?"
"Cũng , mời thím Hồ sang nhà một chuyến, thím mấy cây cúc hoa cũng sẽ nghĩ em trồng hư hết." Tô Đan Hồng .
Quý Kiến Quân cũng sân nhà trở nên hơn, trong thôn nếu nhà ai vốn, cũng chính là nhà họ Hồ, liền sang.
Thím Hồ Tô Đan Hồng mời bà xem mấy bồn hoa cúc, bà cũng hứng thú, ấn tượng của bà đối với Tô Đan Hồng cũng tồi.
Vừa thấy mấy bồn hoa cúc lớn lên so với nhà bà còn hơn một chút, bà cũng ngạc nhiên sửng sốt.
"Đan Hồng, cháu chăm sóc thế nào ?" Thím Hồ cũng để ý tới chuyện khác, nhà bà sống nhờ việc trồng cây, tất nhiên so với những công việc khác đều quan trọng hơn, lập tức liền quan sát lên.
Mấy bồn hoa cúc lớn lên xanh um tươi , nhà bà cũng , cái cũng gì quá kỳ quái,
lá lớn lên , chính là nhà bà giống như vợ Kiến Quốc dưỡng tới mấy bồn hoa tinh thần tươi như , như thế nào , chính là loại miêu tả sinh động cây sức sống bừng bừng.
Có lẽ bình thường nhưng thím Hồ liếc mắt một cái liền .
"Thím , sân nhà cháu cũng chút trống trải, cháu nghĩ trồng nhiều cây một chút, thím cho cháu một chút hạt giống nha?" Tô Đan Hồng .
"Được." Thím Hồ lúc chần chừ, bà cũng xem như , vợ Kiến Quân thật bản lĩnh, lấy một ít hạt giống : "Chút hạt giống cháu cứ trồng , đợi thím tìm chút hạt giống nhất cho cháu, mấy bồn hoa cúc hiện tại cũng do cháu chăm, chờ đến lúc đó cùng mang , tiền cần chia năm năm, cháu bảy thím ba là ."
Tô Đan Hồng lắc đầu: "Lúc rõ, năm năm là năm năm, thím cũng cần khách khí với cháu, về chúng còn hợp tác với lâu dài."
Chương 102
Thím Hồ lúc , nhưng bà chắc chắn với Tô Đan Hồng rằng bà sẽ trả giá để bên lợi.
Những chậu hoa cúc chăm sóc là .
Sau khi xem qua, để cho Quý Kiến Quân đem những chậu hoa đưa sang chỗ thím Hồ.
Tô Đan Hồng đem hạt giống đưa cho Quý Kiến Quân, : "Việc em giao cho , đến chỗ thím Hồ đem mấy chậu hoa về, mỗi một chậu để một hạt."
Quý Kiến Quân quen với việc nặng nhọc, đem mười mấy chậu hoa trở về, đó ngoài đào ít đất đem về, đất trông màu mỡ.
Mười mấy chậu hoa đặt ở sân khá mắt, chờ cho Quý Kiến Quân gieo xong từng hạt giống, Tô Đan Hồng đổ nước linh tuyền để yên đó.
Mẹ Quý đến, thấy nhiều chậu hoa, liền hỏi: "Thím Hồ mới đến ?"
"Dạ, là xem qua mấy chậu cây hoa cúc, con chăm sóc , nhân lúc đó con cũng nhắc với thím về chuyện trồng mấy cây mới. " Tô Đan Hồng .
Mẹ Quý cũng hiểu ý tứ trong lời của cô, ván cược cô thắng, cho nên cũng cần chia 20% vườn trái cây cho nhà họ Hồ.
"Vậy con cũng trồng một ít luôn , những cây do con chăm sóc sẽ dễ chết, con bàn bạc giá cả với thím Hồ ?" Mẹ Quý hỏi.
Tô Đan Hồng : "Chuyện con cũng , nhưng mà thím Hồ là tính tình , cũng công bằng, nếu mua bán với dì chắc chắn sẽ thiệt . Thím sẽ như thế nào để cả hai bên đều hài lòng, dù đây cũng chỉ là nghề phụ của con thôi."
Giọng của cô tràn đầy tự tin.
Trồng hoa cỏ cũng chỉ là nghề phụ của cô, nghề chính của cô chính là may vá. Mà công việc kinh doanh chính của nhà cô chính là trồng cây ăn quả, cho nên dù thể trồng hoa thì nhà của cô cũng c.h.ế.t đói. ở gia đình họ Hồ thì khác, trồng hoa chính là công việc chính của họ.
Vì là công việc chính của họ, cho nên cô sẽ phá chén cơm của nhà . Cô cũng rõ ràng ngay từ đầu, cô chỉ phụ trách chăm sóc còn về những chuyện còn đều dựa nhà họ Hồ. Đến lúc đó nếu bán thì chỉ cần đến chỗ lấy hoa đem là , đây cũng là lợi cho cả hai, sẽ chuyện tranh cãi nào xảy .
Mà thím Hồ cũng , thím là luôn rõ ràng, cho nên thể hợp tác dài lâu.
Mẹ Quý cũng gì thêm về điều , danh tiếng nhà họ Hồ quả nhiên , nhưng dù bà cũng giúp đỡ ngó một chút, cũng thể để Đan hồng chịu thiệt.
Hiện tại núi nhiều đến hơn, bởi vì những cây đào đang phát triển , chúng kết quả thành từng chùm, lẽ năm nay sẽ bội thu.
"Kiến Quân, con thể với chiến hữu của con đến đây ? Cha dự đoán, trái đào thể sẽ hái cuối tháng năm." Cha Quý hút một điếu thuốc với con trai của .
"Để con với họ, nếu họ rảnh thì sẽ đến." Quý Kiến Quân cây đào, trong lòng cũngg vui vẻ vô cùng.
Lần đầu tiên chỉ trồng mười cây đào, trồng thêm, năm chăm bón thì năm nay đều phát triển đến lạ thường.
"Đến lúc đó vẫn đủ , thì kêu thêm vài đến nữa." Cha Quý .
"Dạ, con nhờ cả và các chị dâu đến đây giúp đỡ, khi cứ tính tiền công cho họ là ." Quý Kiến Quân .
Cha Quý đối với việc cũng ý kiến gì, nhưng Quý khi xong thấy hài lòng, chuyện ở cửa hàng suy nghĩ đến em , hiện tại thì giúp đỡ một chút chẳng đúng ?
Bây giờ là giữa tháng năm, mà dâu tây Tô Đan Hồng trồng ở phía sân cũng đều trưởng thành, mỗi ngày đều thể hái một ít cho nhà ăn, vô cùng ngọt.
Tiểu Yên nhi cũng thích ăn dâu tây, còn về phần Nhân Nhân thì vẫn ăn, mỗi chị gái ăn trông vui vẻ, nó đều sẽ ôm bình sữa lòng vẻ mặt bình thản.
Sau khi Quý Kiến Quân xuống nuí, với vợ về chuyện tìm về phụ giúp hái trái đào.
Tô Đan Hồng cũng ý kiến gì, chỉ : " Gọi điện đến nhờ mấy chị dâu sang giúp đỡ là ."
"Có đến gọi trai của em đến giúp luôn ?." Quý Kiến Quân .
"Thôi cứ để cho hai giao rau cho thị trấn , khi nào xong sẽ đến phụ một tay." Tô Đan Hồng .
"Vậy để kêu cả và đến." Quý Kiến Quân
Tô Đan Hổng gật đầu, : "Anh nhớ kêu Hầu tử, gọi cả hai chị em Hiểu Trân, Hiệu Ngọc đến đây luôn nhé, em cho tụi nhỏ ăn dâu."
Quý Kiến Quân mỉm , đến nhà cả của .
Anh cả của mới đồng, chỉ mỗi Phùng Phương Phương ở nhà, Quý Kiến Quân đem mục đích của vì hôm nay đến đây , còn khi bắt đầu công việc đều sẽ tính tiền, sẽ để họ việc công .
Ánh mắt Phùng Phương Phương phát sáng lên khi thấy điều đó, đó khiêm tốn : "Không cần như , dù tiền thì với phận là cả và chị dâu của em, chị đều sẽ đến đó giúp đỡ."
"Em cũng từng như , cả và chị dâu sẽ cần nhận tiền, cũng cần như , nhưng Đan Hồng chịu, nhất quyết theo ý cô , đến lúc cô vẫn sẽ tính, việc mà cô cũng xen nữa." Quý Kiến Quân .
Phùng Phương Phương như nghẹn, chỉ chứ gì thêm.
"Đan Hồng còn cho Hầu tử ăn dâu, nó ạ?" Quý Kiến Quân hỏi.
"Nó chạy ngoài chơi , đợi lát nữa nó trở về chị sẽ với nó." Phùng Phương Phương , bản chị cũng chút ăn, nhà em ba cách hai ngày đều sẽ mang một ít đến đây, nhưng vẫn còn ăn, hương vị của trái cây đó ngon, ngọt mọng nước.
Quý Kiến Quân đến nhà hai của , giống với Phùng Phương Phương, tiền công, Quý Mẫu Đan : "Vậy đến lúc đó chị và hai của em đều sẽ đến."
"Chị em Hiểu Trân, Hiểu Ngọc ở nhà chị?" Quý Kiến Quân khi gật đầu đồng ý, liền hỏi.
"Đều ở đây." Quý Mẫu Đan lớn tiếng gọi, hai chị em cùng chạy đến, cả hai đang bài tập ở trong phòng, thấy đến là chú ba lập tức vui vẻ gọi: "Chú ba!"
"Mang theo sách bài tập, qua nhà chú ba, thím của mấy đứa mời mấy đứa đến ăn dâu đó." Quý Kiến Quân hai đứa cháu gái, .
Hai chị em đều về phía .
"Đi , nhớ mang về cho một ít là ." Quý Mẫu Đan xua tay .
Đến nhà của chú ba, chắc chắn sẽ nhiều lợi ích, nếu nhiều lợi ích mà lợi dụng thì đó là một kẻ ngốc.
Quý Kiến Quân cũng để ý đến chị dâu thứ hai của nữa, chỉ đưa hai chị em rời , nửa đường còn gặp Hầu tử, dẫn cả ba trở về nhà .
Tô Đan Hồng : "Mỗi một dĩa, sân hái dâu ăn ."
Ba đứa nhỏ đều vui vẻ, cầm lấy dĩa chạy hái trái dâu, trái dâu đỏ rực ba đứa thấy liền vô cùng thích thú.
"Hầu Tử cháu đem Yên nhi đến đây giúp giùm thím, con bé thích ăn cùng với mấy đứa." Tô Đan Hồng .
"Dạ." Hầu tử nắm tay Yên nhi dắt đến sân .
Ba đứa nhỏ hái ít, nên ăn nhiều, chờ cho đến khi cả ba trở về, Tô Đan hồng còn hái một ít đưa cho cả ba đem về nhà, còn dặn: "Sau ăn cứ đến đây, thím ba sẽ gọi các cháu ."
Ba đứa nhỏ đều đáp .
Hầu tử khi trở về nhà, đem một nửa dâu tây đến cho , Phùng Phương Phương ăn : "Sao con hái thêm nhiều?"
"Không , mấy trái đó đỏ, thím ba còn bỏ qua ăn." Hầu tử đáp.
Phùng Phương Phương bĩu môi : "Đây là dâu tây của nhà cô , cô ăn?"
Hầu tử : Bài tập của con còn xong." Nói xong liền bỏ chạy về phòng của .
Hai chị em Hiểu Trân, Hiểu Ngọc cũng trở về nhà, mang theo dâu tây về, của hai cô bé cũng chê ít, nhưng hai chị em cũng gì, chỉ là hai cô bé là hề ít như , Hầu tử cũng nhiều, đều là do bọn họ hái gần hết những trái chín, cho nên ở sân cũng còn bao nhiêu trái dâu.