Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 354
Cập nhật lúc: 2025-08-11 21:52:08
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Đan Hồng trực tiếp lơ, để ý đến ý hại ngầm của Quý.
Không kết quả mong , Quý đương nhiên bằng lòng, như Tô Đan Hồng dự liệu, bà đúng là cố ý cho Tề Tề , để nó truyền lời.
Tề Tề khẳng định cũng sẽ trở về , nhưng Tô Đan Hồng biểu thị gì, đây là rõ cô để lời nhắc nhở của bà ở trong lòng .
Mẹ Quý liền với cha Quý chuyện .
“Nếu bà ở đây dọn dẹp đồ của bà , cần nhiều như .” Cha Quý cũng lười với bà , trực tiếp như .
Một câu đem Quý đánh về nguyên hình.
Vân Vân từng với bà , bà là của Kiến Quân, Kiến Quân bản lĩnh như , Tô Đan Hồng hiếu kính cũng , rằng, Tô Đan Hồng chính là dựa con trai bà mà ăn cơm, cô dám hiếu thuận ?
Đây là đó bà thỉnh thoảng về Tô Đan Hồng mặt con gái, con gái trả lời bà như .
Bà cũng cảm thấy lý, cho nên khi trở về, bà cũng cảm thấy cái gì sai, suy cho cùng thì con gái một ở bên ngoài, bà chăm sóc một chút thì gì sai?
Trên núi cũng rời , bảo một lên nấu cơm cũng chuyện to tát gì, nhiều như thế cơ mà.
Bà nấu cả đời cơm, cũng nấu chán , chán công việc .
Thế cho nên lúc trở về, vẫn là ông Trương nấu cơm, bà cũng từng nhúng tay .
Cha Quý ý kiến nhỏ ở chỗ , cảm thấy vợ đúng là cứu nữa, nghĩ tới bà bây giờ còn loại lời .
Ông đương nhiên sẽ khách khí.
Mẹ Quý mệt mỏi, tinh thần gì, cách nào khác, bà cũng việc, bởi vì tiền dâu tây và dưa hấu tiền đều chia cho bà , bà việc.
Cho nên cả ngày việc gì, những thế, cả cũng tinh thần.
Chờ Quý Kiến Quân lên đây, Quý liền với : “Mẹ trở về lâu như , cũng thấy Đan Hồng lên an ủi , nó thường xuyên hầm nước canh mang lên.”
Bây giờ gì đều trực tiếp mang đến cho ông Trương núi bên cạnh!
“Mẹ ăn cái gì, tự .” Quý Kiến Quân cũng lười , vốn tưởng rằng thể trở về, cũng nên suy nghĩ thông một vài chuyện, nghĩ tới đầu càng rõ ràng.
Đây gì chứ, cũng bệnh, bây giờ việc gì cũng , thì thôi, cũng nuôi nổi, nhưng đây còn tới vợ .
Có như ?
Trên núi thiếu ăn thiếu uống , vợ đúng là như cách vài năm ba bữa mang canh lên đây nữa, nhưng đây thể trách vợ ?
Trước vợ hiếu thuận như , nhưng hiếu thuận như hữu dụng ?
Vừa so với Quý Vân Vân, vợ vẫn là ngoài, tiến trong lòng .
Vợ cũng sẽ tổn thương đây là chuyện hết sức bình thường, hơn nữa, vợ cũng bất hiếu, cũng bảo bà cần ăn cơm, ăn cái gì tự mà.
Như cũng chỉ vợ , nếu đổi thành phụ nữ khác, thì bây giờ trở về sống một ngày cũng đừng nghĩ đến.
“Kiến Quân, chính là con, khi còn nhỏ……”
“Mẹ, con còn bận lắm, ăn cái gì thì tự , trong phòng bếp con mua ít đồ, đều ở bên .” Quý Kiến Quân .
Trên núi thật là thiếu ăn uống, những đồ trong nhà , núi cũng , chỉ là xem đồng ý ăn mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-354.html.]
Kiến Quân xong liền tiếp tục .
Nhóm lao động trẻ em núi bây giờ cũng lớn lên ít, suy cho cùng thì cơm sáng chúng nó thể lên núi ăn, một bữa ăn no, những bữa khác về nhà ăn, cũng bạc đãi, suy cho cùng trong nhà còn trông cậy chúng nó mang tiền công về, tiền công bây giờ của chúng nó cũng bằng tiền công của lớn.
Đừng chúng nó nhỏ nhưng việc ít.
Gần như là một viên gạch núi , nơi nào cần dọn sẽ dọn nơi đó, nhặt trứng gà hái dâu tây, nhổ cỏ bắt côn trùng, cho gà ăn gì đó, mấy công việc núi đều là chúng nó .
Những lớn như Quý Hồng Quân đều bởi vì mấy chúng nó mà nhàn rỗi ít, thời gian rảnh, đương nhiên liền thời gian việc 30 mẫu đất của Quý Kiến Quân.
“Trứng gà nhặt xong ?” Quý Kiến Quân hỏi.
“Nhặt xong ạ!” Thằng nhóc Đại Chí .
“Vậy đến vườn hoa quả thứ hai giúp bác cả cháu cho heo ăn .” Quý Kiến Quân giữ cô gái nhỏ Quất Tử và một thằng nhóc khác là Trường Tiến ở tiếp tục hái dâu tây, đuổi hai khác .
Đại Trí và Kim Tử cũng gì, đây gần như là công việc hằng ngày, hai liền giúp đỡ.
Ở độ tuổi đúng là tràn đầy sức sống, quan tâm hôm nay nhiều việc khiến mệt mỏi, sáng mai dậy khôi phục như lúc ban đầu.
Mỗi ngày đều là tinh lực tràn đầy.
Đương nhiên, Quý Kiến Quân cũng để chúng nó quá mệt mỏi, tuy rằng việc nhiều nhưng nếu là mệt đến nỗi khiến chúng nó thương là chuyện khả năng.
Từ khi tới nơi của việc, một cô gái và ba thằng nhóc đều lớn ít.
Hơn nữa mặt mày cũng tự tin nhiều, chúng nó mới lớn cỡ đó, mỗi tháng thể mang về nhà nhiều tiền như , bao nhiêu cảm giác thành tựu chứ?
Những nhà máy việc cũng so với chúng nó!
Ngày lễ ngày tết, chúng nó còn quà tặng, ví dụ như đồ tết năm , đầy một rổ, khiến cho cha , các cháu trai cháu gái trong nhà đều vô cùng vui vẻ, trực tiếp lớn cũng đến đây việc.
Chỉ là mắt thiếu , núi cũng nhiều đang việc, gì sẽ còn thuê chứ?
Sau khi Quý Kiến Quân phân phối xong công việc liền bắt đầu kiểm kê.
Mẹ việc thì cũng , dù núi nhiều việc, chờ Quất Tử lớn lên chút, chuyện nấu cơm sẽ giao cho cô bé.
Có một cha nuôi khoẻ, cơm sáng núi chính là Quất Tử , tồi, cơm trưa và cơm chiều cũng là Quất Tử giúp, tiềm lực.
Cho nên Quý Kiến Quân liền quyết định , còn về , cũng gì quan trọng, mặc kệ việc , cũng trở ngại gì.
Mẹ Quý nhàn rỗi thật sự quá nhàm chán cho nên liền tới nhà văn hoá thôn gọi điện thoại cho Quý Kiến Văn.
“Mẹ, chuyện bên cần lo lắng, phần ai nấy sống, con cũng bận, bây giờ còn thiếu nhiều tiền như , con còn dạy học, chuyện nữa.” Trong điện thoại, Quý Kiến Văn vội vàng hai câu, liền treo điện thoại.
Mẹ Quý ngay cả mở miệng hỏi một chút tình hình bây giờ của con gái cũng kịp liền kết thúc.
đối với chuyện con trai thứ tư bận như , bà cũng thể hiểu , thiếu Tô Đan Hồng nhiều tiền như , còn trong năm năm trả hết, đây cũng là chuyện dễ dàng.
Quý Kiến Văn bây giờ đúng là cố gắng, hầu như thời gian rảnh rỗi.
Mỗi ngày ngoài lên lớp và tan học còn nhận ba việc dạy bù nữa.
Tổng tiền lương dạy bù ba công việc dạy bù gần như tương đương với một tháng tiền lương, mỗi ngày đều bận rộn đến 11 giờ rưỡi mới thể ngủ.
Hay ngày nghỉ cuối tuần cũng nhàn rỗi, còn tiếp tục bên ngoài bày quán, bán một ít vật phẩm trang sức nhỏ, tuy khá xa nhưng cũng một chút thu nhập.
Còn về trong nhà, cuộc sống bây giờ đương nhiên là túng thiếu, nhưng cuộc sống của Yên Nhi bạc đãi, vẫn sống tồi, còn hai vợ chồng Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ bây giờ còn việc mệt hơn cả bò, ăn còn bằng bò.