Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 127
Cập nhật lúc: 2025-08-04 22:38:33
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mới xong, Tô Tiến Quân liền lái xe đây.
Nhìn thấy tới, Quý hỏi: "Tiến Quân, cháu ăn cơm , nếu ăn thì xuống bảo Đan Hồng cho cháu chén mì ăn, trời lạnh lắm bụng ăn no."
"Cảm ơn thím, cháu ăn xong mới tới." Tô Tiến Quân .
"Vậy là , hôm nay nhiều ít trứng gà?" Mẹ Quý .
"Vẫn là hai sọt ạ." Tô Tiến Quân .
"Vậy cần mang khung, thím đang rảnh việc gì để thím xếp cho cháu, cháu qua cân là ." Mẹ Quý .
"Dạ." Tô Tiến Quân gật đầu.
Cân xong, đó ghi sổ, trong lòng n.g.ự.c của cũng một cuốn sổ, cũng , sắp tới mấy ngày nữa là kết sổ, trực tiếp kết cuối tháng, một tháng tính một , cũng đỡ ngày nào cũng tính sổ.
Cho nên hai cuốn sổ đến lúc đó cùng so, trực tiếp tính là .
Tô Tiến Quân dọn hai sọt trứng gà lên xe liền , Quý liền lấy cuốn sổ thoáng qua : "Tiến Quân việc cũng dựa sổ."
Trứng gà thường xuyên đều là sắp xếp , trừ phi bận quá rảnh, mà sắp xếp xong Quý ngại cực khổ chính bà cân một , đó chờ Tô Tiến Quân đây cân thêm một nữa, chênh lệch.
"Nếu Tiến Quân ăn đàng hoàng thì Kiến Quân cũng kéo theo ăn cùng, còn cùng tới làng đại học buôn bán hàng hóa." Cha Quý bình tĩnh .
Ông tin tưởng nhân phẩm của Tô Tiến Quân, tuy lòng của vợ ông hẹp hòi nhưng cũng xem như bình thường, đàn bà mà ai cũng đều như .
Mẹ Quý liền buông tiếng thở dài: " lão già ông gì, cũng can thiệp tới chuyện của Kiến Quân nữa còn ?"
Bà đương nhiên hiểu suy nghĩ của bạn già, Kiến Quân bảo hai bên vợ lên trấn mở cửa hàng, cũng giới thiệu cho em nhà , còn chuyện làng đại học bán hàng hóa, cha cũng , cũng nghĩ tới em ruột trong nhà, tình nguyện kêu bạn bè của cùng, tình nguyện kêu hai bên vợ cùng cũng yêu cầu em ruột chung.
Mấy ngày là lúc vườn trái cây ở núi bận rộn, gọi họ lên núi giúp đỡ, tính tiền công, đến nỗi ở bên Kiến Quân cũng yêu cầu em trong nhà nhúng tay .
Đối với chuyện Quý là ý kiến, lúc ý kiến cũng nhỏ, trong lòng bà họ mới chính chính là em ruột, còn những bên vợ tuy cũng là nhưng dù cũng thể so sánh với em ruột thịt .
Vì giúp đỡ em trong nhà giúp đỡ ngoài?
bây giờ bà hiểu rõ.
Kiến Quân vẫn khá , đứa lớn và đứa thứ hai là hai đứa sói mắt trắng, ngay cả vợ đều quản thì thể trông cậy họ chuyện gì?
Kiến Quân nếu giúp đỡ hai họ, dựa theo tính tình của hai đứa lớn, giúp đỡ thì nếu chuyện gì ngoài ý sẽ nháo tới chết, còn chịu trách nhiệm.
Vốn dĩ là em đến lúc đó khi ngay cả mặt còn thèm .
Mẹ Quý cũng thể thừa nhận đứa lớn và đứa thứ hai nhà bà thật sự so kém Tô Tiến Quân.
may mắn bà đứa thứ ba cũng tranh đua, đương nhiên Kiến Văn cũng là đứa con , công tác định, ở thành phố mua nhà ở bà cũng tới mức nhà họ Tô chê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-127.html.]
Mẹ Tô cũng suy nghĩ trong lòng của Quý nhưng bà nhanh liền chào đón đứa con thứ hai, Tô Tiến Quân mang một miếng thịt và hai cân xương sườn lớn : "Mẹ, đây là của Thạch Đầu mua về cho bồi bổ , đừng ăn tiết kiệm, ăn hết con mua thêm."
Mẹ Tô thấy nhiều thịt như liền đau lòng vô cùng, : "Mấy đứa con chính là thích tiêu tiền, ở nhà còn sợ thịt ăn ?" Cái dùng nhiều ít tiền hả?
Bây giờ bà cũng đứa con thứ hai mượn của con rể hơn một ngàn đồng, lúc mới đem cửa hàng ở trấn mua về, bây giờ còn thiếu tiền của con rể ít, mua thịt về gì?
"Mua về ăn là ." Tô Tiến Quân : "Con chuyện với nữa, con còn thu thêm ít bí đỏ bí đao, nếu ngày mai mà bán.
"Đi , đường nhớ cẩn thận một chút." Mẹ Tô dặn dò.
Tô Tiến Quân liền lái xe , trứng gà cũng cần đưa, chính bà cũng nuôi mười mấy con gà, cũng thiếu trứng gà, bình thường bà còn bảo tới đây cầm mang bán.
"Mẹ, chú hai mang thịt về ?" Chị dâu cả Tô mở cửa thấy thịt và xương sườn, lập tức .
"Ừ, tối nay ăn xương sườn , thịt giữ để ăn Tết." Trong cuộc sống hàng ngày Tô tinh tế, .
Chị dâu cả Tô gật đầu : "Vậy cũng , nhưng lúc đó em rể cũng sẽ mang một ít thịt đây, thịt cũng còn tươi, mấy ngày để ăn ?"
"Ăn mập c.h.ế.t con!" Mẹ Tô tức giận .
Bà để ý tới cô , chính bà phòng bếp rải muối, tính toán giữ ăn từ từ.
Chị dâu cả Tô bĩu môi, tuy nhiên thấy hai cây xương sườn cũng vui vẻ.
Đêm đó cả nha liền ăn vô cùng thỏa mãn, nước sốt xương sườn chan với cơm, hương vị miễn bàn bao nhiêu thơm.
Đây là của đứa thứ hai hiếu thảo với bà, tuy rằng bà thông gia nhà họ Quý Kiến Quân tranh đua, bà cũng , cần hâm mộ khác.
Tuy rằng hai bà vứt bỏ hiềm khích quan hệ hơn hẳn tuy nhiên ở ngầm trong lòng cũng sẽ phân cao thấp, ai cũng thấp hơn một cái đầu.
"Chờ tới cuối năm, sẽ qua chỗ Tiến Quân giúp đỡ mấy ngày, trong nhà chăm sóc cho , những con gà đó cũng chăm sóc cho , nếu phát hiện mấy đứa lười biếng, năm một chút đồ mấy đứa cũng đừng mong ăn, thấy ?" Mẹ Tô chằm chằm đứa con trai lớn Tô Tiến Đảng và con dâu cả .
"Mẹ, cứ hỗ trợ , chuyện trong nhà nhất định lo lắng." Tô Tiến Đảng vội vàng .
Chị dâu cả , nếu hỗ trợ xong khi trở về nhất định sẽ ăn liền lập tức : “Mẹ, yên tâm, đến lúc đó con nhất định vướng chân vướng tay .”
Mẹ Tô gật đầu, dù bà vẫn nhớ đứa con thứ hai vẫn còn thiếu con rể ít tiền, cả đời bà cũng gặp qua nhiều tiền như , cho nên hỗ trợ cũng quan trọng mà cũng Tô Tiến Quân thời gian thu thêm củ cải trắng, thêm bí đao bí đỏ, nấm khô gì đó của mấy nhà trong trong thôn tích trữ.
Tuy là thời gian cuối năm, nhưng ngày hôm Tô liền mang theo quần áo theo.
Đối với chuyện Tô tới, Tô Tiến Quân tự nhiên là vui vẻ, cuộc sống bây giờ của chị dâu hai Tô trải qua vô cùng , tuy rằng xảy chút chuyện vui nhưng Tô Tiến Quân giúp Kiến Quân bán hàng hóa, Tô cũng tận tâm tận lực giúp đỡ, chị dâu hai Tô cũng thở một , dù là việc chăm sóc con nhỏ là chuyện bán đồ ở cửa hàng, Tô đều trôi chảy.
Hơn nữa, dù trong lòng khuất mắc gì bây giờ cuộc sống của cô trải qua như thế nào? Nhiều ít cũng là nhờ con gái của , như ngôi nhà , cũng là nhờ tiền của cô em chồng cho mượn mới mua .
Về tình về lý, chị dâu hai Tô cũng ý kiến.
Hơn nữa bây giờ cũng bận, cho nên đối với chuyện Tô tới, chị dâu hai Tô cũng thực sự hoan nghênh.
"Mẹ ở cũng lâu, chờ các con bận rộn xong mấy ngày thì liền trở về nhà." Mẹ Tô rõ lập trường.