Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 124
Cập nhật lúc: 2025-08-04 22:38:12
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Lệ Lệ cũng sẽ chảy máu, cô nổi giận, về phía Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan : “Chị dâu cả, chị dâu hai cũng thật dễ dàng gì, hai bọn em đang thiếu khoản vay mua nhà về mặt tình cảm thể tha thứ , nhiều tiền như đè nặng lên , hai chúng thiếu chút nữa thở nổi, lúc mới tiết kiệm, cũng là do ban đầu tính toán chu , nhưng mà chị dâu cả và chị dâu hai hàng năm ở trong thôn, đây cũng là do ỷ sự hào phòng của chị dâu ba, so đo, cho nên quanh năm suốt tháng lấy nhiều gạo và mì, chỗ gạo và mì đó cũng đáng giá, bản lĩnh thì chị dâu cả và chị dâu hai đến đây mà nhắc nhở bác ba.”
Còn chỉ là chút gạo và mì , giá trị bao nhiêu tiền, hai vợ chồng bọn họ khoản vay mua nhà đè nặng lưng, ngày thường cũng ăn mặc tiết kiệm, chờ , tự nhiên sẽ lên, đến lúc đó nhất định sẽ trả .
Trước mắt chỉ cầm một chút, đáng như , , còn tưởng chuyện gì lớn!
“Ồ, chẳng lẽ em dâu vẫn còn cảm thấy hai quanh năm suốt tháng hiếu thuận là đúng, đúng ?” Phùng Phương Phương nhạo .
“Em từng dối, nhưng bây giờ cha đói, lưng chúng em đang khoản vay mua nhà, liền lấy khoản tiền vay mua nhà thế chấp, nếu khoản vay mua nhà trả xong , chúng em sẽ đón cha đến nhà phụng dưỡng, để cho hai già bọn họ hưởng thụ sinh hoạt trong thành phố, đến lúc đó em cũng cần cùng chị dâu cả và chị dâu hai, quanh năm suốt tháng vì chuyện gạo và mì mà cãi , tưởng rằng bản việc gì đó tuyệt vời lắm!” Vân Lệ lệ khịt mũi coi thường .
“Chỉ là một chút gạo và mì, nhưng cô cũng thể mang biếu cha ? Vẫn là một cô giáo dạy học sinh ở thành phố Giang Thủy, ngay cả cha chồng cũng hiếu thuận, như cô thì thể dạy học sinh gì chứ!” Quý Mẫu Đan .
Vì nên chuyện cứ thế mà trở nên ồn ào.
Tô Đan Hồng đợi xong việc mới , nhưng mà cô cũng qua, việc cô mặc kệ, cô hiện tại đang mang thai, nếu như bọn họ nổi lên tranh chấp xô đẩy , cẩn thận đụng đến bụng cô thì ?
Hơn nữa, cũng chuyện lớn gì, cô cũng ý định tham gia .
Đợi Kiến Quân về, cô vẫn nên cùng Kiến Quân đến đây một chuyến, chỉ hai vợ chồng bọn họ tới, còn cả Quý Kiến Quốc, Quý Kiến Nghiệp nữa, bọn họ vợ phàn nàn, nhưng thật sự , chuyện thành ồn ào như .
Hai cảm thấy mất hết mặt mũi.
Bởi thực tế, gia đình hai bọn họ cũng xuất nhiều lắm, năm mươi cân gạo cùng hai mươi cân bột ngô, kỳ thật cũng do gia đình em tư chó chê mèo lắm lông thôi.
Một năm hai già đều ở trong nhà Kiến Quân, theo gia đình em ba nên cũng quan hệ đến , nhưng mà vợ bọn họ ở đây lớn chuyện như .
Sau khi bọn họ ở đây bao lâu, cha Quý cũng xuống .
Sau đó liền triệu tập cuộc họp gia đình, về mỗi năm mỗi nhà đưa tiền, cho đồ ăn, đương nhiên thể cho, nhưng nếu cho, thì cũng đừng gì cả.
Tô Đan Hồng : “Người đều lời lớn trong nhà như bảo bối, đừng cãi nữa, về cha ở chỗ chúng là .”
“Chị dâu ba, như , cha cũng là chúng em phần.” Quý Kiến Văn vội vàng , cũng mặt mũi, thể nào ngoài chuyện .
“ , hiện tại cha còn phân chia .” Quý Mẫu Đan quen Tô Đan Hồng, tuy rằng cô cũng kiếm chút tiền từ cô, những vẫn thuận mắt, nhịn đ.â.m chọt một câu.
“Cha còn phân chia, hai bọn họ vẫn thể lao động, cho nên chị dâu ba ở đây ồn ào cái gì? Chị mang bao nhiêu bột ngô đến đây , đợi lát nữa mang về , về cũng đừng đến đây nữa, cha tuổi cũng lớn, chịu cảnh mỗi đến đưa bột ngô và mì ồn ào một !” Tô Đan Hồng nhẹ giọng .
Lần , cô sẽ ăn khách khí nữa.
Vân Lệ Lệ còn chút kiêu ngạo, trở về ăn Tết cũng mang cái gì , nhưng Quý Mẫu Đan thì ? Ở trong cùng một cái thôn, quanh năm suốt tháng mang bọt ngô đến, còn hổ mà cãi lớn như ?
Quý Mẫu Đan chế nhạo , “Phải, là nhà tiền như nhà cô, tiền đương nhiên tự tin những lời .”
“ , là nhà em tiền, nhưng cũng là do Kiến Quân vất vả kiếm , ăn cướp ăn trộm, lưng so với khác đều thẳng tắp!” Tô Đan Hồng .
Quý Mẫu Đan chặn họng đến nghẹn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-124.html.]
“Hôm nay thừa dịp đều ở đây, cũng luôn, hiện tại cha ở chỗ , các con hiếu kính , đó là việc của các con, dù Kiến Quân ở đây cha cũng tuyệt đối c.h.ế.t đói, nhưng về ít đến đây với bọn họ những việc khiến cha bớt ngột ngạt, ngại nhà còn loạn , học cũng thể theo học, chính hiểu rõ trong lòng là , ngoài , cùng chung sống qua ngày, quanh năm suốt tháng ở chung vài , cần thiết vì những điều nhỏ mà cãi như !” Tô Đan Hồng thẳng.
Quý Kiến Quân cả và hai với vẻ mặt ủ rũ : “Anh cả hai, hai thấy thế nào?”
Sắc mặt của Quý Kiến Quốc và Quý Kiến Nghiệp đều mấy , mặt của Phùng Phương Phương cùng Quý Mẫu Đan cũng ủ rũ.
Trong lòng Phùng Phương Phương tự nhiên nhiều bất mãn, nhưng cô dám xúc phạm đến Tô Đan Hồng, vì thế cũng yên lặng.
Lần Quý Mẫu Đan còn gì để nữa.
“Cha và các con, về liền ở nhà Kiến Quốc việc, cũng ăn ở đây, các con ba mỗi đều cuộc sống riêng, về cần mang đồ vật đến đây nữa!” Cha Quý trầm ngâm một chút thì mở miệng .
Lời , đều im lặng.
Mẹ Quý cũng lên tiếng, “Cha các con sai, về hai chúng liền ăn ở nhà Kiến Quân, các con phận ai no là , còn hai các con cầm gạo mì đến đây, lát nữa mang về .”
“Mẹ, cầm lấy chút đồ đó .” Quý Kiến Quốc vội vàng .
Quý Kiến Nghiệp cũng vội : “Đợi lát nữa về con sẽ mang một chút đến đây cho cha .”
Mẹ Quý chuyện.
Cha Quý dậy : “Được , đều về nhà hết .”
Cha Quý xong, liền dậy, cũng ở trong nhà lâu, trực tiếp lên núi, tuy rằng trong lòng chua xót, nhưng ở núi còn ít việc , Kiến Quân mua gà con như nhưng nuôi , sang đầu xuân Kiến Quân thể lái xe làng Đại học bán .
Cha Quý , Quý Kiến Quốc cùng Quý Kiến Nghiệp cũng mang theo vợ về nhà.
Mặc kệ là tình cha con tình em, cũng đều rạn nứt , mà sự rạn nứt , khả năng hàn gắn .
“Anh ba, việc là em đúng.” Quý Kiến Văn thở dài.
Quý Kiến Quân : “ là em đúng, tuy rằng khoản vay mua nhà đè nặng, chẳng lẽ áp lực đến mức cần phụng dưỡng cha ? Là ít nhiều thì đó cũng là chút tấm lòng, cũng đến mức ồn áo khó coi như !”
Trong lòng Quý Kiến Quân, quả thật em tư sai, gia đình em tư hào phóng, nhưng em tư cũng là rõ ràng, lấy đồ về hai nhà sẽ vui , năm nhắc nhở, năm nay còn đường!
Còn hai trai nữa, cũng là gì, đàn ông con trai một chút mạnh mẽ cũng , để cho hai phụ nữ tùy ý bậy!
Mẹ Quý : “Chỗ gạo và mì đó đưa qua cho bọn họ .”
“Mẹ, nếu mang đến đây thì để đây .” Tô Đan Hồng .
Nếu mang đưa , thật sự ồn ào đến khó coi, đến lúc đó hàng xóm bốn phía xì xào, chỉ vì một chút đồ mà cãi thật sự quá mất mặt, hơn nữa, bây giờ cảnh nạn đói hồi xưa.
Mẹ Quý cũng gì.
Quý Kiến Quân cùng Tô Đan Hồng ở bao lâu cũng trở về, nhưng hiển nhiên, tâm trạng Quý Kiến Quân .
Tô Đan Hồng , “Anh đừng tức giận, cũng chuyện to tát gì!”