“Hơn nữa, gần đây chị  dạy em  nhiều, cái  coi như quà cảm ơn, chị đừng khách sáo.”
 
Cố Thẩm  một cách tự nhiên.
 
“Hay là, chị  thích?”
 
“…Thích.”
 
Người    lòng như ,    thể   thích  chứ? Hơn nữa chú thỏ nhỏ đó thật sự  đáng yêu,  đúng ý .
 
Mắt Cố Thẩm sáng lên: “Chị thích là  .”
 
   kìm  cằn nhằn: “Lần  đừng vung tay quá trán thế nữa,   em còn nhiều khoản cần chi lắm.”
 
Mặc dù Cố Thẩm trông  vẻ gia giáo , nhưng những đồ dùng thường ngày  mặc và dùng đều là những nhãn hiệu  bình thường,  giống con nhà giàu , một chiếc bánh kem nhỏ như , thật sự quá xa xỉ.
 
Cố Thẩm  : “Chỉ cần chị thích,  tiền  đáng giá.”
 
Đối diện với ánh mắt của  ,   rõ tiếng tim  đập nhanh hơn, theo bản năng liền  .
 
Bánh kem và hoa, trong mắt Trương Kha đều là những thứ hoa hòe lòe loẹt, vì  chúng  ở bên  nhiều năm như , những ngày sinh nhật  kỷ niệm,  bao giờ thực sự nghiêm túc tổ chức, nhiều nhất cũng chỉ là cùng   ngoài ăn một bữa, cải thiện chút khẩu vị.
 
Lúc đó  cũng thấy     lý.
 
 giây phút   mới nhận , niềm vui khi   khác nhớ đến và coi trọng, cũng khó   và quý giá  kém.
 
Tuy nhiên món quà Cố Thẩm tặng vẫn quá giá trị.
 
Sinh nhật của    còn nửa năm nữa…
 
Suy nghĩ tới lui, ba ngày   gửi  một món quà đáp lễ.
 
“Cố Thẩm, chúc mừng em    một tháng.”
 
Trên mặt Cố Thẩm nở nụ  rõ rệt, nhận lấy chiếc hộp.
 
“Cảm ơn chị.”
 
 thở phào nhẹ nhõm.
 
Bên trong là một chiếc kẹp cà vạt  nhờ La Tĩnh giúp chọn riêng, giá trị cơ bản ngang với chiếc bánh thỏ , như  coi như huề vốn…
 
Cố Thẩm mở hộp , vẻ mặt  chợt đanh .
 
 vội hỏi: “Sao ,  thích ?”
 
Cố Thẩm ngước mắt  : “Chị, chị nhất định  tính toán rõ ràng với em như  ?”
 
Rõ ràng, món quà  khiến   vui.
 
  xòa:
 
“Yên tâm, chị  tiền! Với   thật, chị cũng coi như nửa  thầy của em, tặng một món quà nhỏ   là nên  ?”
 
Nói ,  giơ ngón cái lên: “Trong  nhiều  mới chị từng hướng dẫn, em trai , em  thể xếp hạng ‘đỉnh nhất’ đó.”
 
Cố Thẩm lặng lẽ  .
 
Vô Hoan 🌙
Cậu   thông minh, chắc chắn    ý nghĩa của từ “thầy” .
 
Một lát ,  cúi mắt  hộp quà: “Vậy, nếu là  khác, chị cũng sẽ tặng ?”
 
 tặc lưỡi: “Cũng  hẳn.”
 
Cậu ngước mắt lên, đôi mắt đen như mực trong veo, ẩn chứa một ý nghĩa khó tả.
 
Dường như đang mong đợi điều gì đó.
 
 cố ý hạ giọng: “Quà cho  khác   bằng quà cho em.”
 
Ánh sáng trong mắt Cố Thẩm vụt tắt.
 
Một lúc lâu ,  cất món quà , gượng gạo , lộ vẻ thất vọng khó che giấu: “Em  , cảm ơn chị.”
 
…
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/da-som-thich-em/chuong-6.html.]
Chuyện  giống như ném một hòn đá nhỏ xuống sông, tạo  vài gợn sóng lăn tăn,   nhanh  trở về yên tĩnh.
 
Cuộc sống vẫn tiếp diễn.
 
Chúng  vẫn cùng   việc,  teambuilding, v.v… Chỉ là  ngày hôm đó, giữa  và Cố Thẩm dường như  một bức tường vô hình ngăn cách.
 
Cảm giác   vi diệu, nhưng cũng  rõ ràng.
 
Cậu  nhanh chóng  thể tự  đảm đương công việc, đạt  thành tích xuất sắc.
 
Một  đàn ông nghiêm túc  việc luôn  sức hút hơn, Cố Thẩm cũng  ngoại lệ.
 
Tin tức  còn độc  lan , đương nhiên  thiếu những cô gái trẻ mạnh dạn theo đuổi.
 
Buổi sáng  ,  thường thấy  bàn của    đủ loại quà tặng tinh xảo, nhưng những thứ đó cũng  nhanh biến mất.
 
Có lẽ là  trả , cũng  lẽ là  nhận.
 
 tất cả đều chẳng liên quan gì đến .
 
 nhân một cuối tuần để dọn sang nhà mới. Dù là nhà cũ, nhưng chủ  sửa sang xong  kịp ở, nên cũng tiện cho .
 
Vừa tan  hôm nay,   nhận  điện thoại của .
 
  xách túi  ,     chuyện.
 
Sau vài câu hỏi thăm về nhà cửa và công việc,   thăm dò:
 
"... A Tranh, mấy hôm   gặp một bạn học cũ, cô   con trai cô  giờ cũng ở cùng thành phố với con,  còn  ngân hàng, công việc  định, phát triển cũng . Con xem... nếu  thời gian,   gặp mặt ?"
 
Bước chân  khựng .
 
"Mẹ ơi, con    xem mắt bây giờ."
 
Mẹ  ngừng một lát,  nhỏ giọng hỏi: "A Tranh, con  thật với  ,   con vẫn  quên Trương Kha ?"
 
Một cảm giác mệt mỏi nặng nề ập đến,  giọng điệu thận trọng của  ở đầu dây bên ,  day day thái dương.
 
"Không , chỉ là hôm nay con  mệt thôi. Lát nữa con sẽ hẹn gặp mặt."
 
Mẹ  vui mừng liên tục đồng ý.
 
Cúp điện thoại,  ngẩng đầu lên, bất ngờ chạm  ánh mắt của Cố Thẩm đang  sang.
 
Cậu   đó, vẻ mặt bình tĩnh,      bao nhiêu.
 
 cong môi, mỉm  gật đầu chào , nhưng   gì.
 
Đinh.
 
Chúng  cùng bước  thang máy.
 
Trong thang máy chỉ  hai chúng ,  khí  trở nên loãng .
 
 cứ dán mắt  điện thoại, chuyển qua  giữa các ứng dụng, chỉ thấy hôm nay thang máy thật chậm.
 
"Chị sắp  xem mắt ?"
 
Cố Thẩm phá vỡ sự im lặng.
 
 đành ngẩng đầu : "Ừm."
 
"Anh   thích chị ?"
 
Cố Thẩm hỏi khiến  sửng sốt.
 
"... Chưa gặp, nhưng   chị    khá ."
 
Cố Thẩm  chằm chằm  : "Vậy chị  thích   ?"
 
"Chuyện đó  quan trọng."    chỗ khác. "Hơn nữa, đây là chuyện riêng của chị, Cố Thẩm,  liên quan đến em."
 
Cố Thẩm tiến lên một bước, giọng trầm khàn, như đang cố gắng kiềm chế điều gì đó:
 
"Không liên quan đến em? Phải, em chẳng là gì cả, chị  gặp ai,  ở bên ai, đều  liên quan đến em. , em thậm chí   phép hỏi ?"