Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 618
Cập nhật lúc: 2024-10-11 16:26:33
Lượt xem: 2
Cố Vọng bật cười, sau đó kề sát vào tai nàng nói: "Đây không phải lấy lòng."
"Thế đây là cái gì?"
Môi mỏng của Cố Vọng chạm nhẹ lên vành tai đang ửng đỏ của nàng: "Đây là tình thú."
Dì Huệ ở phía sau hình như đã trở lại, Khanh Linh quýnh quáng cầm chén nước đưa lên miệng uống, bị sặc làm ho khan liên tục.
"Từ từ thôi." Cố Vọng chậm rãi vỗ lưng cho nàng: "A Linh nôn nóng gì chứ?"
Dì Huệ đi tới, nhìn gương mặt đỏ bừng của nàng thì thắc mắc: "Làm sao vậy?"
Cố Vọng cong môi đáp: "Nhớ tới chuyện thú vị gì đó nên bây giờ đang vui vẻ đấy."
Hắn chống cằm ngắm nghía gương mặt Khanh Linh, như vô tình cố ý chạm vào vành tai ban nãy vừa bị hôn qua của nàng, hỏi: "Vui như vậy sao?"
Mắt nàng trợn lên, đẩy tay Cố Vọng ra.
Cố Vọng miễn cưỡng thả tay xuống, nói thêm một câu: "Những chuyện đại nghĩa đó đâu có liên quan gì tới ta."
"Chuyện ta muốn đã làm xong rồi, đương nhiên phải trở về."
Hắn nói lời này cũng không tránh ai, với hắn mà nói, ai nghe được cũng không sao cả.
Khanh Linh phản ứng lại, hiểu ra hắn đang trả lời vấn đề vừa rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/618.html.]
"Nếm được ngon ngọt rồi." Cố Vọng dùng giọng mũi nói: "Ta cũng là người nói lời giữ lời."
Khanh Linh còn chưa kịp buồn thay cho hắn vì lời nói trước đó của hắn, lại bị hắn đánh cho trở về nguyên hình.
Lỗ tai nàng đỏ lên, không nhìn hắn nữa.
Dì Huệ nghe được hai câu nói vừa rồi, chỉ ngạc nhiên chớp mắt.
Loại tâm cảnh này của Cố Vọng mà cũng được thần thụ tán thành là một chuyện khiến người ta cảm thấy khó tưởng tượng ra nổi.
Nhưng ngẫm lại, có thể nói ra được hai chữ lòng người thì có lẽ người này đã sớm nhìn thấu thế sự rồi đúng không?
Nếu không thì cũng sẽ không lựa chọn ở lại.
Nga
Lại nhìn vị Quỷ chủ này, hai mắt trong veo sáng sủa, cũng không có tà khí âm u của Quỷ tu, ngược lại cho người khác cảm giác thanh tao thoát tục.
Đích thực là hai diệu nhân.
Nhìn dáng vẻ ân ái của hai người trẻ tuổi này, trong lòng bà ta bất giác cũng thoải mái hơn, bởi vì nơi này đã nhiều năm không có nhân khí, hơn nữa trong Vân Gian Cảnh vốn nên là một nơi tràn ngập dịu dàng lẫn yêu thương.
Bà ta nói: "Thấy tình cảm của các ngươi tốt như vậy, lát nữa thay ta thả lồng đèn đi."
Khanh Linh đè ép cảm giác ngượng ngùng trong lòng xuống, ngẩng đầu lên: "Thả lồng đèn?"
"Đèn cầu phúc." Dì Huệ cười nói, "Đã quên các ngươi đến Vân Gian Cảnh Du Niên là để cầu phúc rồi sao? Đêm Du Niên đương nhiên phải thả đèn rồi, đèn cầu phúc chịu sự bảo hộ của thần thụ, sẽ phù hộ cho các ngươi bền chặt lâu dài."