Một trận gió thổi tới, nhẹ nhàng khoan khoái hợp lòng , đám ngước mắt , bên ngoài là bóng đêm đen kịt, bên trong ánh nắng ấm áp chiếu rọi, đặc biệt loá mắt.
Trong lúc vô hình một lực lượng thu hút khác, đang thúc giục .
Khanh Linh chút ngạc nhiên, loại cảm giác giống với Ma Thành.
Ma Thành thể phóng đại duc vọng của con , là nơi buông thả phóng túng, nhưng nơi cũng thể thúc giục hướng tới, khó mà chống cự.
"Giờ Tý đến! Vân Gian mở !"
Giọng hùng hậu rơi xuống, lập tức thứ tự .
Khanh Linh liếc Cố Vọng, nhớ tới lúc cùng tiến thí luyện ở Vân Cửu Phong đó, nhưng tách .
Nàng suy nghĩ một lát, đưa tay kéo tay Cố Vọng , nếu cũng giống như tách thì chút bào, nàng vốn là đồng hành cùng với Cố Vọng.
Nga
Bước chân Cố Vọng dừng , đầu.
Bởi vì đang đeo mặt nạ nên rõ vẻ mặt của , Khanh Linh chỉ cảm thấy tay trở tay gắt gao giữ chặt, hỏi: "A Linh ?"
Khanh Linh: "Sợ lạc."
Cố Vọng khẽ: "Vậy thì nắm thật chặt đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/590.html.]
Khanh Linh cảm nhận một lực kéo, Cố Vọng kéo nàng xích gần : "Ta cũng sợ lạc mất, là gần chút ."
Tống Đoan là cùng tiến Vân Gian Cảnh, đến cửa thì thấy hai .
Hắn im lặng một lúc, vui vẻ : "…Phải nắm c.h.ặ.t t.a.y đấy, bên trong nhiều lối rẽ."
Khanh Linh nhận ý trêu chọc trong lời của , chút mất tự nhiên.
Nàng đầu , tò mò hỏi: "Ngươi cũng giống như nhóm chúng ?"
Cùng trải qua tầng tầng cửa ải, tìm tới thần thụ.
"Không." Tống Đoan thẳng lưng, chút tự hào: "Ta là hậu nhân Nam Sở Môn, đương nhiên như thế nào, nhưng đừng nghĩ nhiều, phép tiết lộ cho các ngươi."
Hắn dừng một chút, dặn dò: "Kết quả quan trọng, chỉ cần các ngươi vui là , năm nào cũng thể đến nơi đó."
"Vân Gian Cảnh là khắc hoạ cuộc sống quá khứ của tổ tiên Nam Sở Môn, ý nghĩa."
Xét cho cùng, dựa phận của Khanh Linh và Cố Vọng, nếu là một lòng hướng đạo thì hình như quá hợp lý.
Khanh Linh hiểu ý tứ trong lời của , ôn hoà : "Ừm, cũng nghĩ như ."
Nàng thuận miệng hỏi: "Vậy trong quá khứ ai đến nơi đó ?"